WebNovel4th Wall25.32%

chương 40

Tiếp tục với chương trước:

:” Khoan đã, từ từ... Tao không hiểu mày đang nói cái gì cả! “ Harry cố gắng trấn an, tay vẫn giữ thế phòng thủ, mắt không rời khỏi Paul

Nhưng Paul không cần lời giải thích. Hắn rít lên trong cơn thịnh nộ, linh lực bùng nổ quanh người như sóng vỡ bờ. Không nói thêm câu nào, Paul bật kỹ năng và lao thẳng về phía Harry, như một mũi tên mang theo cả cơn giận

Phía bên kia, những thành viên còn lại trong nhóm Paul cũng nhập trận, đồng loạt tấn công nhóm “cán bộ lớp”. Mọi thứ trở nên hỗn loạn trong tích tắc

Harry cắn răng đỡ đòn của Paul, nhưng mắt vẫn không ngừng đảo quanh quan sát. Thiếu vắng cậu, nhóm “cán bộ” đang bị áp đảo một cách tàn nhẫn

:” Khốn kiếp! “ Harry nghiến răng, dùng một cú phản lực hất Paul văng ra xa vài mét, rồi lập tức xoay người lao về phía các đồng đội tạm thời

Trong lúc chiến đấu, có một điều khiến cậu không khỏi nghi ngờ:

Paul… yếu hơn những kẻ còn lại?

Kể từ khi trận đánh bắt đầu, Harry luôn cảm thấy đòn đánh của Paul thiếu lực, chẳng giống với một tên đầu đàn chút nào

:” bọn này ăn cái gì mà khỏe thế??? “ cậu vừa đánh vừa nghĩ:” thế quái nào??? “

Càng lúc, bọn này càng khỏe hơn, nhanh hơn một cách phi lý. Năm nhất không thể mạnh như vậy được

Không thể kéo dài được nữa

Chỉ trong chốc lát, 4 thành viên nhóm “cán bộ lớp” đã bị loại khỏi đấu trường

Nếu Harry còn chần chừ.... tất cả sẽ kết thúc

:” Đ* M*, chơi tới luôn! “ Harry gầm lên, linh lực bùng nổ dữ dội quanh cơ thể

Tất cả kỹ năng được kích hoạt, đến giờ phút này giấu sức mạnh chẳng giúp ích được gì nữa

:” không cần biết bọn mày đã làm cái gì “ Cậu giơ ngón tay giữa ra:” tất cả tại bọn mày mà tao đéo có Harem! “

Sự thay đổi của Harry khiến kẻ địch ngạc nhiên. Trong nháy mắt, cậu lao tới, tung một loạt đòn áp sát cực nhanh, kỹ năng tấn công vừa linh hoạt, vừa thô bạo như búa tạ

Một tên bị khống chế hoàn toàn, hạ gục chỉ sau ba chiêu

3 tên còn lại đã bắt đầu cảnh giác

:” Chết tiệt, không còn cách nào khác… “ Harry nghiến răng: “Phải dùng hết ngay bây giờ hoặc là thua cuộc! ”

Harry không nghĩ gì nhiều, cứ thế mà lao vào như mũi giáo sống, phía sau có đồng đội làm hậu phương tính toán từng bước đi

Một tên nữa ngã xuống

Rồi tên thứ ba

Chỉ trong sáu phút

Harry, một mình, đã hạ gục ba trong năm thành viên nhóm Paul

Chỉ còn lại một đối thủ

Harry siết chặt nắm đấm, mồ hôi thấm ướt trán. Tên cuối cùng này... hoàn toàn khác biệt

Hắn không lao lên như những kẻ trước

Không vội vàng, không hấp tấp, mà bình tĩnh, lạnh lùng, và đặc biệt là nguy hiểm

Harry mất gần ba phút chỉ để phòng thủ. Đòn đánh của hắn sắc sảo, có chiến thuật rõ ràng, không hề tốn sức dư thừa

Harry lùi lại, cố gắng kéo dài thời gian. Ở phía sau, nhóm “cán bộ lớp” đang gấp rút bàn chiến thuật mới

Chỉ có một điều khiến nhóm Paul gặp bất lợi:

Harry còn đồng đội. Paul thì không

Bọn chúng không thể xuyên qua lớp phòng thủ cứng rắn của cậu

Thế nhưng... Harry đã quên mất một điều

Paul chỉ bị đánh bay ra chỗ khác, hắn chưa hề bị loại

Và giờ, khi Harry đang dồn sự tập trung vào kẻ địch trước mặt, Paul bất ngờ xuất hiện từ phía sau, lao vào nhóm "cán bộ lớp" với ánh mắt ngập tràn sát ý

Harry vừa quay lại, thì kẻ đối đầu chính diện cũng xông vào

Hóa ra hắn nãy giờ chỉ đang chờ thời cơ để đánh lén

Mọi thứ sụp đổ

Toàn bộ nhóm “cán bộ lớp” bị loại, chỉ trong một đòn bất ngờ từ Paul

Liên minh tạm thời của Harry, tan thành mây khói

Giờ chỉ còn lại ba người: Harry, Paul và kẻ bí ẩn kia

Paul gầm lên, giận dữ như thú hoang:

:” TAO SẼ ĐẬP CHẾT MÀY!! “

Nhưng.....

Ngay lúc ấy, kẻ kia bật kỹ năng

Một cú đá chính xác như chớp giật, hất bay Paul về một góc sân đấu

Paul lăn vài vòng trên sàn, ngạc nhiên lẫn tức tối

Harry sửng sốt. Kẻ kia thì... mỉm cười

:” xin chào, Harry “ hắn nói bằng chất giọng nhàn nhạt nhưng lạnh sống lưng:” tôi biết bạn đang nghĩ gì “

Hắn đưa tay ra, giới thiệu đầy vẻ lịch thiệp:

:” để tôi giới thiệu “

:” tôi tên là Gerry, Gerry Abernathy “

Gerry liếc về phía Paul đang nằm lồm cồm ở xa:

:” tôi biết bạn đang thắc mắc về điều đó “

:” đó chỉ là do tên Paul không còn giá trị nữa “

Rồi hắn quay lại nhìn Harry với vẻ đầy thiện chí:

:” trong cả trận chiến, bạn đã thể hiện rất tốt “

:” những kẻ vô dụng đã bị loại, chỉ còn hai ta ở đây “

:” tôi không muốn tiếp tục trận chiến này nữa “

Hắn chỉ vào chiếc đồng hồ bấm giờ phía trên:

:” nhưng thời gian vẫn còn, chúng ta có thể cùng nhau loại bỏ Paul và giành chiến thắng “

Harry im lặng, không phản ứng

Gerry thấy thế, liền tăng tốc độ thuyết phục:

:” tôi biết bạn đang lo nghĩ điều gì “

:” nhưng hãy nghĩ về những lợi ích sau này cho cả hai ta “

:” chúng ta sẽ tiến vào vòng trong “

:” cùng nhau “

:” chúng ta sẽ tiêu diệt toàn bộ những kẻ ngáng đường “

:” cùng nhau “

:” chúng ta sẽ loại bỏ những kẻ không xứng đáng “

:” tôi và bạn “

:” sức mạnh của chúng ta như hổ mọc thêm cánh “

:” tôi và bạn “

:” chúng ta sẽ leo lên chức vô địch, không ai có thể ngăn chặn chúng ta “

Harry gật đầu, khiến Gerry tưởng như mình đã thắng

Nhưng ngay sau đó, cậu nhếch mép:

:” tao từ chối “

Gerry đứng khựng lại, không tin vào tai mình

Harry khoanh tay, ánh mắt sắc như dao:

:” nghe này, Gerry, tao biết thừa ý định của mày là gì “

Cậu chỉ thẳng tay vào mặt đối phương:

:” mày, là một loài kí sinh kinh tởm, loại súc vật cặn bã “

:” tao không biết mày, mày không biết tao “

:” từ trước thế nào, bây giờ vẫn thế, đừng có cố tỏ ra thân thiện“

Harry quay sang chỉ vào Paul, giờ đang cố đứng dậy:

:” mày bám vào Paul vì nó là thằng có quyền lực “

:” giờ nó trở nên vô dụng, thì mày loại bỏ nó và chuyển sang tao “

Cậu khoanh tay lại:

:” tao tự hỏi nếu tao đồng ý, liệu kết cục của tao có giống như Paul không? “

Cậu nhắc lại sự khinh bỉ:

:” mày.....là một con kí sinh trùng kinh tởm..... một thằng phản bội “

:” tao sẽ đéo bao giờ chấp nhận loại như mày “

Gerry nghe xong lời từ chối từ Harry, liền thở dài:

:” tiếc thật “

Giọng hắn không còn vẻ thân thiện nữa, mà lạnh như băng:

:” tao cứ nghĩ lại một thằng ngu mắc câu “

Lần này, Harry nhìn tận mắt tên đó bỏ một viên gì đó vào miệng

Chỉ sau vài giây... một luồng khí linh lực bùng phát, mạnh đến mức mặt đất bên dưới hắn nứt ra từng mảnh nhỏ.

Sức mạnh của hắn tăng gấp đôi

Harry chỉ còn 1 phút sử dụng kĩ năng. Nhưng với kẻ trước mặt, liệu cậu có thể làm gì?

Nhưng bất ngờ... Paul lao đến, từ phía sau, ánh mắt rực lửa giận dữ

Hắn gào lên:

:” thằng chó! Mày nghĩ mày đang làm cái đéo gì đấy?? “

Một đòn đánh trực diện từ Paul khiến Gerry khựng lại. Ngay lập tức, Harry chớp thời cơ bật kỹ năng, lao vào từ phía đối diện

Một pha tấn công kẹp chéo

Gerry phải lùi lại, đưa tay lên phòng thủ, rồi lấy đà lao lên tấn công

Harry và Paul vội né theo hai hướng khác nhau

Cậu quay sang Paul:

:” bình tĩnh đi, mày không thể cứ thế mà lao lên đập thằng đấy được “

Trong đầu cậu có một suy nghĩ mà ban đầu còn ngập ngừng không muốn nói ra...... Nhưng tình hình bây giờ... cần phải thừa nhận: một mình cậu không thể đánh bại Gerry

Bất ngờ, Paul lên tiếng, giọng khàn khàn:

:” Harry “

:” tao ghét phải nói điều này “

:” hãy xử lí ân oán sau, tao nghĩ cả tao và mày đều có kẻ cần xử lí trước “

Đôi mắt Paul ánh lên sự giận dữ:

:” hoặc là chúng ta tự diệt và thằng kia được hưởng lợi “

:” hoặc là tiêu diệt nó trước “

Một giây im lặng......

Harry nhìn Paul, kẻ lưu manh hống hách, từng gào thét đòi giết cậu bằng được, giờ lại quay sang muốn làm hòa

Nhưng lúc này, họ có một kẻ thù chung: Gerry Abernathy

Harry gật đầu:

“Được rồi, xử lý ân oán sau....”

Paul khẽ gật, như một lời giao kèo

Khán đài nổ tung trong tiếng bàn tán, không ai tin nổi những gì đang diễn ra

Harry và Paul, hai cái tên từng làm náo loạn cả học viện, giờ đây đứng chung một chiến tuyến

Tình thế đã xoay chuyển

Hai đấu một. Nhưng lần này, Paul đã chọn đứng cùng Harry