WebNovel4th Wall72.78%

chương 115

Tiếp tục với chương trước:

DK đang nói chuyện gì đó với AI MD ở trong nhà

Harry tò mỏ hỏi:

:" Hello? Hai người đang nói chuyện gì vậy? "

Lúc trước, Harry đã nói hết toàn bộ mọi chuyện với DK:

:" người đứng trước cửa căn nhà trong rừng ấy, đó không phải là AI trí tuệ nhân tạo đâu "

:" người đó là nhân bản của Mileena, bạn có thể nói chuyện với nhân bản đó "

Vậy là đã xử lý xong yêu cầu "gặp mặt Mileena" của DK

Thấy Harry đến, DK khoe tờ giấy đánh giá:

:" nhìn này, Harry, cấp bậc mình lên Sliver IV hệ Healer rồi đấy! "

Harry không thể tin được:

:" sao cơ??? "

DK, người có sức mạnh của hai hệ sức mạnh, kỹ năng còn gần cấp Master

Mà cấp bậc thật chỉ có Sliver

Thấy vẻ mặt ngơ ngác của Harry, AI MD mỉm cười giải thích:

:" cấp bậc không đơn thuần được đánh giá dựa trên kỹ năng hiện có. Cậu sẽ được chấm điểm dựa vào nhiều yếu tố: kinh nghiệm thực chiến, khả năng ứng biến, mức độ thành thạo khi vận dụng kỹ năng vào tình huống cụ thể, và cả khả năng kết hợp kỹ năng với đồng đội trong trận "

Harry gật đầu chậm rãi. Cậu hiểu rồi. Có kỹ năng mạnh chưa chắc đã trở thành chiến binh mạnh, nếu không biết dùng đúng cách, đúng thời điểm, thì tất cả cũng chỉ là vô dụng

Cậu nhìn DK, lúc này đang ngồi vuốt lại tờ giấy như báu vật

Cô ấy không thích chiến đấu, nhưng lại rất giỏi phân tích

Harry nghĩ:

:" không thích chiến đấu nhưng não to "

:"... vậy là DK có thể trở thành quân sư? "

Khi cả hai quay trở về nhà, họ thấy Alice đang ngồi vắt chân trên sofa, tay phe phẩy một tờ giấy như vừa nhận được giải thưởng cao quý

:" ê này, tao có nhận được tờ giấy đánh giá này " cô hí hửng khoe với Harry, rồi lại quay sang khoe với DK như khoe với mẹ

Harry không thể tin nổi, Alice đạt cấp bậc Bronze III

:" mày hack điểm à? " cậu lườm Alice, thở ra câu nghi ngờ

:" hack cái đầu buồi, kết quả chuẩn của tao tự bỏ công sức ra mà làm đấy! " Alice bực tức đáp trả lại

Và thế là.....

Alice cào mặt Harry

Harry vả sml Alice

Cả hai lại chí chóe với nhau

DK lại phải vào ngăn

Chuyển cảnh

Ở một nơi nào đó bên ngoài vũ trụ...

Giữa không gian vô định, một lỗ đen xoáy chậm lơ lửng, như một con mắt vô hồn đang dõi theo hư vô

Mileena đứng trước nó, ánh mắt không rời khỏi tâm xoáy cuộn tròn kia. Cô im lặng. Trong đầu cô là hàng ngàn câu hỏi chưa lời đáp

Rồi, không chút do dự, cô tiến về phía trước, để bị hút vào bên trong

Người bình thường, khi tiến lại gần hố đen

Sẽ bị xé nát ngay lập tức

Nhưng với Mileena thì không. Cái hố đen này giống như đang mở đường lối mời cô đi

Không gian xung quanh vặn xoáy lại, không còn gì khác ngoài màu đen vô tận

:" đường nào nhỉ?... lâu rồi không đến đây " cô nhìn xung quanh khoảng không bên trong, giống như nơi này thật sự có lối đi

Bỗng, một giọng nói phát ra từ đằng trước:

:".... ngài nói cô sẽ đến "

Từ trong bóng tối, một bóng người hiện ra. Không phải người, toàn thân hắn như hòa làm một với bóng tối. Chỉ có một khuôn mặt trắng bệch

Nhân bản Michael nói:

:" ngài ấy bảo tôi đến đây đón cô, nơi này đã được thay đổi rồi, cô không thể dùng cách cũ để tìm đường đâu "

Mileena không thắc mắc, cô cứ thế đi theo hắn

Cả hai cùng đi trong sự im lặng

Sau một lúc đi trong bóng tối, tên nhân bản đó nói:

:" đến nơi rồi "

Mileena bất ngờ, xung quanh đây làm gì có ai khác?

:".... hắn ta đâu? " cô hỏi

Nhân bản đáp:

:" tiếc thật, ngài ấy vừa rời đi, ngài nói có việc bận "

Không kiềm chế được cảm xúc nữa, Mileena bực tức:

:" bận! Lúc nào cũng kêu bận! "

Bỗng một giọng nói khác vang lên, giọng nữ thanh cao:

:" anh ấy không có ở đây "

Sự xuất hiện một gương mặt mới, một cô gái có mái tóc màu tím bước đến bên cạnh nhân bản

Mileena kinh ngạc tột độ, cô quay sang nhân bản:

:" Thế này là thế nào??? Sao con ả này lại ở đây???? "

Cô gái kia tiếp tục nói:

:" có lẽ cô nên quay lại lần sau "

Mileena không thể chịu nổi, liền quát lớn:

:" câm miệng ngay! Con điếm! Tao không nói chuyện với mày!!! "

Câu nói đó khiến cô gái tóc tím buồn, khi cô ta buồn. Tâm trạng của cả nhân bản lẫn Mileena cũng bị ảnh hưởng

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô ta:

:" sao cô.... nặng lời với tôi...... "

Mileena kiềm nén cơn cảm xúc thất thường, nước mắt không ngừng chảy:

:" đừng có mà giả ngu nữa! Elaria! " cô gào lên:" Chính mày là con khốn đã nhốt hắn vào cái nơi chết tiệt này!! Giờ mày xuất hiện ở đây là như thế nào??? "

Elaria cúi đầu, nước mắt rơi như những giọt sáng yếu ớt giữa màn đêm vô tận:

:" lúc đó tôi có thể làm gì?...... " giọng cô nghẹn ngào, như thể đang xé toạc chính mình

:" tôi phải làm như vậy...... nếu không...... toàn bộ Vũ Trụ sẽ sụp đổ..... " cô khẽ lau nước mắt bằng mu bàn tay run rẩy

:"..... nhưng...... giờ anh ấy tha thứ cho tôi rồi..... " cô ta vừa khóc vừa nói

Mileena nắm chặt tay, ánh mắt rực lửa. Cô quay sang tên nhân bản, quát lớn ra lệnh:

:" Ngươi! Giải thích ngay! "

Nhân bản Michael đang định hình lại cảm xúc, hắn cũng vừa bị ảnh hưởng:

:" thưa cô Mileena...... sau khi thoát ra khỏi Hư Vô, Ngài đã tìm đến những kẻ đó để giải quyết ân oán xưa.... "

Hắn quay sang nhìn Elaria:

:" Elaria là một trong 2 Thực Thể đã chấp nhận đầu hàng không điều kiện. Và người còn lại là Aurevia, Thực Thể Sự Sống "

Bàn tay tên nhân bản đó tạo ra một hình ảnh 3 chiều, khuôn mặt của một người khác hiện lên:

:" Tharanos, Thực Thể Cái Chết, hắn ta không chịu quy phục, đã bị Ngài tiêu diệt và thế chỗ bởi chính Ngài "

Rồi Elaria lên tiếng:

:" những người còn lại...... cũng đã bị đánh bại....... chúng tôi giờ đều quy phục dưới anh ấy "

Mileena bực tức:

:" tên khốn nạn đó đang có âm mưu gì trong đầu??? Tại sao đùng một cái hắn lại làm cái trò hề này??? "

:" rồi lại còn cái "đa vũ trụ" là thế nào??? "

Gương mặt Elaria lúc này đã trở lại điềm tĩnh, đôi mắt tím long lanh vẫn còn vương chút buồn:

:" Mileena, cô không cần phải lo về những việc anh ấy đang làm. Cô đã được tự do rồi, giờ cô và anh ấy không còn ràng buộc nhau nữa "

Lời nói đó như một cái tát

Mileena lùi lại một bước, cô không thể tin được:

:" vớ vẩn! không thể nào điều đó lại trở thành sự thật "

:" tên khốn đó và ta bị ràng buộc với nhau đến chết! Không thể nào phá được cái sự ràng buộc đó! "

Tên nhân bản nói:

:" cô Mileena, ngài đã vượt qua toàn bộ định luật nơi này "

:" không có gì là ngài không thể làm "

Mileena không thể kiềm chế nổi cơn giận nữa, trên tay cô hình thành một lưỡi hái khổng lồ, thứ vũ khí u ám mang hình bóng của Tử Thần. Phần lưỡi dài uốn cong, ánh lên tia sáng đỏ thẫm như được rèn từ linh hồn mục nát của ngàn sinh mạng đã chết

:" các ngươi... " giọng cô rít qua kẽ răng:" nếu các ngươi còn cố giấu chuyện hắn ta làm... "

Tên nhân bản Michael vẫn đứng yên. Gương mặt trắng bệch vô cảm như tượng sáp:

:" Ngài đã biết điều này sẽ xảy ra "

Ngay lập tức, không gian xung quanh Mileena biến đổi. Hàng trăm, hàng ngàn gương mặt trắng hiện ra, lặng lẽ bao vây lấy cô như một đội quân phục kích

Elaria bước tới, giọng cô dịu xuống như một bản nhạc buồn:

:" đừng làm khó chúng tôi, Mileena..... anh ấy sẽ không vui đâu...... "

Cảm xúc của Elaria, như những nhát dao lạnh lẽo, âm thầm cắm vào trái tim Mileena. Cô cảm thấy từng nhịp tim mình vỡ vụn, từng sợi xúc cảm như bị bóp nghẹt

Tên nhân bản lại cất lời:

:" cô Mileena, chúng tôi không muốn làm chuyện này, xin cô hãy suy nghĩ lại và rời khỏi đây "

:" lần tới khi cô quay lại, tôi đảm bảo Ngài sẽ đón tiếp cô "

Những kẻ mang khuôn mặt trắng đồng loạt lùi sang một bên. Tạo thành một con đường lui

Elaria cố thuyết phục:

:" "đa vũ trụ" là một nơi nguy hiểm......cô không thể đến đó được "

Mileena hét lên như xé toạc cái thứ cảm xúc đang trói buộc mình, cô nổi điên lên, không quan tâm đến bất kỳ thứ gì nữa:

:" giờ ta chỉ việc tiêu diệt toàn bộ các ngươi là tên đó sẽ tự đến, phải không? "

Elaria khuỵu gối. Nước mắt cô rơi không ngừng, hòa tan vào bóng tối như những giọt sáng yếu ớt:

:"... chúng ta không nhất thiết phải làm như vậy... "