Tiếp tục với chương trước:
Harry không sao ngủ được
Cậu xoay người, rồi lại nằm ngửa, rồi lại quay sang bên trái, nơi Marry đang nằm im như một thiên thần nhỏ say ngủ
:“ ... Bình tĩnh lại nào... ” cậu thì thầm với chính mình, như thể nhắc nhở một con thú hoang đang quậy phá trong lòng
Nửa tiếng trước
Harry chợt nghĩ, nếu cậu đi ngủ, chả lẽ Marry lại thức suốt đêm nhìn cậu ngủ?
Thế là, không suy nghĩ nhiều, cậu quay sang:
:" Lên giường nằm với tôi đi. Để cô thức như thế cả đêm tôi không yên tâm "
Marry chỉ gật nhẹ rồi lặng lẽ trèo lên, nằm phía bên kia giường. Cả hai đắp chung một chiếc chăn, nằm chung một giường
Giờ thì... Harry lại khốn khổ vì chính quyết định của mình:
:" Nằm cùng giường... đắp cùng chăn... trời ơi trời... "
Cậu rúc mặt vào gối, tim đập thình thịch như muốn phá tung lồng ngực
:" Mình đang làm cái gì vậy trời… bình tĩnh lại... cô ấy chỉ đang ngủ thôi mà… đừng có nghĩ bậy nữa Harry... "
Một bên là lý trí đang cố gắng làm dịu tình hình
Bên còn lại, là hormone tuổi dậy thì đang rống lên như đám nhạc rock
Cậu thở dài. Có lẽ đêm nay sẽ dài lắm đây...
Tâm ma hiện lên và nói:
:" sướng thế còn gì? Mày đang được tận hưởng cảm giác mà mày hằng mong ước đấy. Có con vợ đẹp nằm cạnh, ngủ ngon lành, không chút phòng bị...... sao mày không thử ôm cô ta nhỉ? Làm đi Harry, ôm cô ta đi, chỉ ôm thôi mà "
Harry nuốt nước miếng, tay cậu khẽ run, từ từ đưa tay ra...... kéo nhẹ Marry lại gần, vòng tay qua ôm lấy cô:
:" thời tiết ban đêm lạnh như thế này, mà được ôm gái đi ngủ thì... " cậu cười thầm
Cậu không dám mở mắt. Không dám thở mạnh. Chỉ lặng lẽ cảm nhận hơi ấm dịu dàng của Marry, sự ấm áp từ thân thể nhỏ bé kia
Cậu biết rõ... Marry vẫn chưa ngủ
Dù cô gái ấy nằm im lặng, hơi thở đều đặn, nhưng từng chuyển động nhỏ.... từng cái rúc nhẹ vào người cậu.... đều có chủ đích....Rất gần.....Quá gần.....
Cơ thể Harry căng cứng lại:
:“ Cứ thế này… mình mất kiểm soát mất… ”
Cậu cắn răng, cố không nghĩ đến chuyện gì khác
Bất chợt, Marry cất tiếng, giọng nhỏ như một làn gió:
:" chủ nhân..... "
Harry giật bắn người:
:" hửm? Sao vậy? "
Marry ngẩng lên, giọng cô nhẹ nhàng:
:" ngài bị khó ngủ ạ? "
Harry cảm thấy mặt mình nóng ran:
:" à thì.... well... yeah.... ừ, tôi đang khó ngủ "
Marry nói:
:" mai là ngày đi học của chủ nhân "
:" ngài không thể thức khuya được "
Marry khẽ nhích người lên. Mỗi cử động của cô đều nhẹ như tơ, nhưng với Harry, đó là những đợt sóng trào đè lên tim
Cô gái ấy nhìn cậu, đôi mắt như sáng lên trong bóng tối. Không có chút ngại ngùng nào, chỉ là sự thuần khiết đáng sợ… như một thiên thần không hiểu thứ mình đang làm có thể đốt cháy cả thế giới:
:" để em giúp ngài " cô thì thầm
Rồi, không chờ cậu phản ứng, Marry rướn người......Môi cô khẽ chạm môi cậu
Một cái chạm nhẹ, không vội vã, không toan tính, nhưng đủ khiến Harry đông cứng cả người
Cô hỏi lại:
:" ngài thấy đỡ hơn chưa ạ? "
Nội tâm trong Harry đang rất hỗn loạn
Tâm ma thì thầm vào tai:
:" chưa đâu Harry, chưa đủ đâu "
Harry ấp úng:
:" tôi..... chưa... "
Marry lại hôn thêm cái nữa
Tâm ma kêu gào lên:
:" tao bảo gì rồi? Chưa đủ! Nữa! Mày đã thỏa mãn chưa? Chưa đâu.... làm điều mày muốn đi, chỉ có hai người trong một phòng thôi "
:" cô ta là của mày, cô ta sẽ làm bất cứ thứ gì mày muốn "
Harry bỏ ngoài tai những lời dụ dỗ chết người
Tâm ma không buông tha, nó tiếp tục kêu lên:
:" mày còn chờ cái gì nữa??? cô ta biết mày còn đang "hứng" đấy, cô ta biết và không nói gì, cô ta chấp nhận mày rồi đấy! "
:" đáp trả cô ta đi! Mày là chủ mà lại để con hầu nó chủ động là thế nào??? "
Harry quá yếu đuối trước lời dụ dỗ, cậu nghe lời quỷ dữ:
:" cô biết đấy, phải làm theo kiểu của tôi... mới có tác dụng "
Cậu đè Marry xuống, và hôn lấy cô
Tâm ma cười sướng, hắn thích cái cảnh này:
:" đúng rồi đó, hôn cô ta đi, "khám phá" cô ta đi "
Đầu óc Harry giờ đây đã không còn phân biệt nổi thật ảo nữa. Cậu không biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Chỉ còn hơi thở phập phồng giữa hai người, và nỗi khát khao đang dần chiếm lấy toàn bộ lý trí
Cậu hôn Marry, rồi tách ra để thở, rồi lại không thể cưỡng lại… tiếp tục tìm đến đôi môi ấy
Lặp đi lặp lại.....Như một cơn nghiện không có lối thoát
Cậu đang phát điên lên với người con gái này:
:" Cặp môi của cô ấy... chúng mềm, chúng nóng bỏng... nó đang thiêu chết lý trí của mình từng chút một... "
Cậu dừng lại, nhìn lên đôi mắt cô:
:" Và ánh mắt ấy... "
:" Thứ ánh mắt quyến rũ này..... trong một cơ thể hoàn hảo đến đáng sợ như vậy..."
Là một thằng con trai... hành động của cậu, xét cho cùng, cũng chỉ là điều “bình thường”
Nhưng... bàn tay cậu... lại đang ở những nơi không nên chạm tới
Marry khẽ rên một tiếng, khuôn mặt cô đỏ bừng, đôi mắt khẽ run, như thể cũng không biết nên phản ứng thế nào
Và chính giây phút đó... Harry bừng tỉnh...
Cậu giật mình, như vừa rơi khỏi một giấc mộng u mê
Ánh trăng bạc xuyên qua rèm cửa, rọi lên căn phòng, rọi thẳng vào cái hiện thực mà cậu vừa gây ra
Cậu... đang làm gì vậy?
Bàn tay cậu... đôi môi cô ấy... trái tim cậu...
Thứ khoái cảm đó...
Không nói một lời, Harry nhẹ nhàng kéo lại chiếc chăn, đắp cho Marry
Cậu quay lưng về phía cô, nằm im lặng. Không thở, không nhúc nhích
Marry đưa tay chạm nhẹ vào vai cậu, giọng cô rất khẽ, như sợ phá vỡ điều gì mong manh:
:" Chủ nhân... "
Cậu cứng người lại, mắt nhắm nghiền:
:" Ngủ đi, Marry " cậu ra lệnh
Cô cũng chỉ biết gật đầu ngoan ngoãn:
:" Vâng... "
Sáng hôm sau
Harry lê từng bước ra khỏi phòng với gương mặt tái nhợt, phờ phạc. Quầng thâm dưới mắt cậu như một lời thú tội không cần nói ra
Alice hai tay chống eo, một bên lông mày nhướng cao đầy nghi ngờ:
:" ... Mày lại làm cái quái gì vào đêm qua đấy? "
Cậu không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn cô như thể đang mang một gánh nặng quá sức:
:" Lại đây... Tao cần hỏi cái này "
Alice chép miệng, bước đến, ghé tai sát lại:
:" Sao? "
Harry hỏi một câu hết sức nhạy cảm:
:" Làm sao... để hết nứng? "
Alice chẳng hề ngạc nhiên. Cô hỏi lại với cái giọng bình thản như đã quá quen chuyện này rồi:
:" Trước khi nói chuyện này... Mày xem sex cả đêm à? "
Harry ngập ngừng, rồi thở dài gật đầu:
:" Coi như vậy đi… "
Alice khoanh tay, bắt đầu phán:
:" Làm cái gì khiến mày ngừng nghĩ tới "chuyện đó" là được "
Harry không hiểu:
:" Ví dụ? "
Cô suy nghĩ một chút, rồi đáp gọn lỏn:
:" Mỗi lần trong đầu mày có ý nghĩ dơ bẩn, thì chống đẩy một cái. Tự huấn luyện não bộ như vậy "
Không nói thêm lời nào, Harry quay lưng, lê bước vào trong phòng
Lúc ấy, DK đang ngồi ở bàn ăn, nhìn theo cậu đầy thắc mắc:
:" Harry đi đâu vậy? Không ăn sáng sẽ muộn đấy… "
Alice chỉ nhún vai:
:" Kệ nó đi DK, đừng nói chuyện với nó vào những buổi sáng như thế này... Nguy hiểm lắm "
Đến trường
Harry bất ngờ nhận được thông báo về việc đến tập trung ở lớp đặc biệt:
:" ngon, chờ cả tuần mới được vào "
Trải qua hàng loạt rắc rối, thậm chí suýt chết vài lần, giờ đây Harry mới được đặt chân vào cái lớp đó. Cậu rảo bước đầy hào hứng, vừa đi vừa lẩm bẩm:
:" ở đó điều kiện học tập sẽ rất khác "
:" mình có thể có thêm bạn mới "
:" và lập dàn Harem " cậu cười ranh mãnh
Alice vả sml Harry:
:" tỉnh lại đê thằng wibu "
Harry ôm má, trợn tròn mắt như thể vừa bị đánh thức khỏi giấc mơ hoang đường:
:" thế đéo nào??? Mày đọc được suy nghĩ của tao à??? "
Trên đường đến lớp mới, nhóm Harry bắt gặp Paul và Lola đang tay trong tay đầy tình cảm, bước đi như thể hành lang trường là sàn diễn catwalk
Harry tiến đến hỏi:
:" bọn mày cũng đến đó à? "
Paul gật đầu:
:" phải "
Harry cảm thấy đau khổ khi chứng kiến cẩu lương, cậu cười nhạt:
:" ngẫu nhiên thật đấy "
Paul tỏ ra thân mật với Lola:
:" không ngờ định mệnh lại giúp bọn tao có cơ hội ở gần nhau hơn "
Harry hỏi lại:
:"... ý mày là gì?.... "
Paul thơm má Lola:
:" tao và honey sẽ cùng học ở lớp đặc biệt "
Harry bịt mồm Alice lại trước khi Alice phát ngôn câu gì đó đốt nhà người ta:
:" ồ... vậy à.... "
Khác với Alice, điều Harry đang nghĩ trong đầu bây giờ
Là Lola đã hack slot để vào lớp đó
Harry nghĩ:
:" vậy là bên "phe" mình có 5 người vào cái lớp đó, Donna, Alice, Paul, Lola và mình "
Đang đi, cả nhóm bắt gặp DK đang nói chuyện với ai đó
Ở một khúc ngoặt hành lang phía trước, DK đang đứng nói chuyện với một chàng trai lạ mặt. Người đó cao, áo khoác dài, mái tóc gọn gàng và dáng vẻ giàu có
:" thằng cha nào kia? " Alice chuẩn bị lao vào khô máu
Harry túm cổ áo Alice chặn lại trước khi Alice phá làng phá xóm
Paul đứng sau, ánh mắt tối lại, nhìn người kia đầy cảnh giác:
:" hừm... sao thằng đó lại ở đây? "
Harry quay sang hỏi:
:" mày biết nó à? Ai vậy? "
Paul trả lời:
:" Mục Thần Lâm "
:" nó là con cháu của một trong 3 đại gia tộc sáng lập đảo Bane Rock này "
Harry đã đối đầu với cả đống đứa con ông cháu cha rồi nên chả cảm thấy gì to lớn lắm, cậu hỏi:
:" mày quen nó không? "
Paul lắc đầu:
:" không "
Harry nhìn Paul một giây lâu hơn bình thường
Câu trả lời “không” nghe... quá nhanh
Cậu thầm nghĩ:
:" Rõ ràng là quen. Nhưng cố tình tỏ ra lạnh nhạt, có mâu thuẫn gì ở đây chăng? "
Nhìn sang DK, có thể thấy cô đang cười nhẹ, đôi chút ngại ngùng. Thần Lâm thì nói điều gì đó bằng giọng điệu quá mượt mà để là chuyện xã giao. Không cần tới tai siêu thính cũng đoán được: gã đang tán tỉnh DK
Alice lại nổi điên lên:
:" Đcm bỏ tao ra!!!! Để tao dìm chết nó!!! "
Alice không thoát được khỏi thế khóa của Harry
Có tiếng ồn xung quanh, DK quay sang thấy bạn mình đang đứng ở một bên nhìn
Thần Lâm nhìn thấy Paul, chỉ mỉm cười một cái, nụ cười không hề thân thiện, chỉ là cho có lệ
Paul ném cái nhìn khinh bỉ lại Thần Lâm
Thần Lâm quay sang DK, nói vài lời nhỏ, rồi quay người bước đi