Tiếp tục với chương trước:
Alice và Harry trở về sau buổi luyện tập
:" tao về phòng đây " Và như mọi lần, cậu lại định chuồn về phòng mình thật nhanh
Chưa kịp quay gót, Alice vỗ vai cậu một cái:
:" này, cho tao mượn cái bảng "sự kiện" của mày cái "
Thấy Alice định đi vào phòng, Harry ngăn lại ngay, cậu giở giọng:
:" mày mà cũng mượn cơ à? tao lại tưởng mày chê tao ảo tưởng "
Alice điềm nhiên đáp:
:" tao phát hiện ra vài thứ mới với cái vòng tay này, tao không được viết lên đấy à? "
Thay vì trả lời câu hỏi của Alice, Harry hỏi:
:" mày tìm thấy? Có gì mới? "
:" kể tao nghe đi "
Harry hướng sự tập trung vào mình, sử dụng cái giọng phấn khích và tiến tới đứng trước mặt Alice để cô không vào phòng:
:" nói đi xem nào, mày tìm được gì hay ho à? "
Alice khoanh tay:
:" nói bằng lời không hiểu hết đâu, để tao viết lên đấy cho dễ hiểu "
Harry đảo mắt một lượt, như chắc chắn "mọi chuyện đã ổn", cậu đứng sang một bên, mở cửa phòng ra:
:" hừm, được rồi.... vào đi"
Harry nằm lên giường:
:" đấy, bút đây, viết gì thì viết đi "
Sau một lúc Alice viết và giải thích cơ chế cô tìm thấy
Harry nhìn dòng chữ trên bảng, mắt mở to ngạc nhiên:
:" ra là vậy, vòng tay này còn biết được người dùng thích hợp vị trí gì trong team "
:" và rồi đưa ra bảng nâng cấp hợp lý "
Cậu nhìn vào phần nâng cấp:
:" và cái IQ kia chỉ giúp chúng ta thông minh hơn ở mặt chúng ta đã biết "
:" bảo sao DK vẫn tin người như thế "
DK đang ngồi học bỗng hắt xì
Harry gác tay sau đầu, mắt vẫn dõi theo Alice đang hí hoáy viết thêm gì đó lên bảng sự kiện:
:" còn gì nữa không? "
:" còn " Alice viết tiếp:" tao nghĩ, cái phần thử thách có độ khó ở mà chúng ta hay làm. Được xây dựng cũng tùy vào từng người "
:" mày là Fighter, thử thách của mày là chiến đấu. Tao là Ranger, thử thách của tao là thiện xạ. Và của DK cũng như vậy, những thử thách liên quan đến "cơ não", giải đố bài toán kinh tế trong 60 giây, tìm ra nước cờ chiếu hết trong 10 giây, vân vân..... "
Alice khoanh tay lại:
:" dựa vào vai trò trong đội hình mà chúng ta nhận thử thách khác nhau "
:" ban đầu tao tưởng Easy và Normal là khác nhau. Chọn Easy sẽ phải giải đố. Chọn Normal là đánh quái "
:" nhưng không, tao đã thử cả hai ở nhiệm vụ của tao, Easy là thiện xạ cấp thấp và Normal cũng là thiện xạ, nhưng khó hơn "
Harry từ đầu đến giờ chưa thử mấy cái độ khó Easy, Normal hay gì khác
Cậu được "tập luyện đặc biệt", phải đối đầu với kẻ được gọi là "đội trưởng Hoàng Gia", phải chiến đấu chống lại "nhân bản Mileena". Rồi còn phải tiêu diệt quái vật Orc nguyên thủy
Harry thắc mắc "đấu trường" mà cậu hay đến có phải là độ khó Nightmares không..... hay là độ khó Mega Nightmares
:" tao viết xong rồi " Alice ngáp:" đi nằm tí cho đỡ mệt đây "
Nghe tiếng cửa đóng lại, Harry bật dậy, khóa cửa phòng cẩn thận
Từ khoảng trống trong không khí, Marry xuất hiện, kỹ năng tàng hình được tắt. Cô nhẹ nhàng bước tới, ôm lấy cậu từ phía sau như một thói quen dịu dàng mà quen thuộc
Lúc nãy, Harry lớn tiếng tỏ vẻ ngạc nhiên ở bên ngoài, là để đánh động cho Marry ở bên trong tàng hình vì Alice sắp vào
Cô nhẹ nhàng hỏi:
:" chủ nhân, buổi tập luyện của ngài hôm nay thế nào ạ? "
Harry thở dài, như thể vừa trút xuống hàng tấn sức nặng:
:" tệ, rất tệ "
Cậu ngả lưng xuống giường, kéo Marry nằm xuống cùng:
:" tôi phải đánh nhau với một con Orc "
Vừa nằm ôm gái, vừa kể chuyện:
:" và cái con Orc đấy, nó còn sử dụng cả Xevonua hàng chất lượng cao "
:" lần đầu tiên tôi mới được thấy Xevonua kiểu đấy, chỉ cần một lượng bé tí như ngón tay......là đủ để con Orc đó tiến hóa thành con quái vật bọc đá "
Marry xoay người lại, ánh mắt lo lắng dịu dàng nhìn cậu:
:" Ngài gặp khó khăn trong việc xử lý thứ đó? "
Harry hồi tưởng lại từng giây phút ác mộng ấy. Tay cậu khẽ run, như còn cảm giác được vết thương chưa lành:
:" đúng vậy, tôi đã bị biến dạng.... kinh khủng lắm! "
Harry nhắm mắt, lắc đầu:
:" khuôn mặt tôi bị biến dạng hoàn toàn "
:" cô không nên nhìn thấy tôi lúc đấy, kinh khủng lắm "
Marry khẽ nhích người lên, ngồi lên bụng cậu. Không nói gì thêm, cô nghiêng người xuống, hôn nhẹ lên môi Harry, rồi nói bằng giọng thì thầm:
:" ngài đang bị căng thẳng sau tập luyện.....để em giúp ngài thư giãn "
Harry đã quá quen với việc này rồi. Không chỉ là thoải mái, mỗi lần được Marry chủ động như vậy, cậu gần như nghiện cảm giác ấy
Càng gần gũi, bản năng sinh lý của một chàng trai khỏe mạnh càng nổi dậy. Harry biết rất rõ, nếu cứ để tiếp diễn, chuyện gì sẽ xảy ra. Cậu cảm thấy nhiệt độ trong người tăng lên, tim đập nhanh, và…
Cậu bật dậy ngay lập tức:
:" cô biết đấy, tôi cần tập luyện thêm, giúp tôi hồi phục thể lực nhé "
Đặt tay lên sàn nhà, chống đẩy liên tục không nghỉ
Một, hai, ba..... mười lăm..... bốn mươi....
Mồ hôi túa ra, cậu vẫn không dừng
15 phút sau
:" Marry, hồi phục cho tôi" cậu ra lệnh
Marry đưa tay lên, sử dụng kỹ năng hồi phục toàn thân. Cơ bắp cậu dịu lại. Hệ thần kinh được tái lập. Sinh lực phục hồi
Ngay khi khỏe lại, cậu lại chống đẩy tiếp. Nhanh hơn. Dồn dập hơn. Như thể muốn dập tắt hoàn toàn những suy nghĩ mơ hồ còn đang cháy âm ỉ trong đầu
Thêm 15 phút nữa
:" hồi phục tiếp, Marry " cậu lại ra lệnh
Cứ như thế, Harry lao vào cuộc chiến thể lực với chính mình, cho đến khi trong đầu cậu chỉ còn lại những con số... chống đẩy. Cậu ép bản thân phải nhớ lấy cơn đau, cơn mỏi, phải quên đi những hình ảnh dâm dục
Và với việc hack thể lực như thế này, cơ thể của Harry thay đổi nhanh chóng, cậu tự hào với việc thoát gầy
Vừa thở dốc sau một tràng chống đẩy, cậu tự hỏi:
:" Healer thông thường... tốn rất nhiều linh lực để hồi phục cho người khác, phải hy sinh thể lực của mình để cứu người "
Rồi cậu nhìn sang Marry:
:" còn cô?....cô không thấy mệt à? Sau khi sử dụng kỹ năng lên tôi liên tục như vậy? "
Marry lắc đầu, mỉm cười:
:" em hông, em muốn được giúp ngài "
Câu trả lời ngắn gọn ấy lại khiến Harry thấy nghẹn nơi cổ họng
Từ khi thực hiện chính sách "một lần nứng phạt chống đẩy 1 tiếng ", Harry đang nghĩ nên cải thiện thêm "1 tiếng squat, hay là 1 tiếng gập bụng "
Tập luyện xong, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, Harry lê từng bước vào phòng tắm