WebNovel4th Wall87.34%

chương 138

Tiếp tục với chương trước:

Khi cả lớp tản ra tiếp tục cuộc đi săn. Harry ở lại, chờ mọi người đi hết, rồi mới tiến đến bên cạnh Romeo

:" Romeo, tôi hỏi cậu vài chuyện được không? "

Romeo mỉm cười:

:" tôi nghe đây "

Harry nói nhỏ, giọng ngập ngừng như sợ bị ai nghe thấy:

:" thì... cậu thấy đấy... tôi có chút vấn đề với chuyện tiền nong "

:" tôi muốn kiếm thêm một khoản, không nhiều đâu, tôi đang có ý định bán mấy thứ tìm thấy ở trong cánh cổng, cậu có thể chỉ cho tôi những thứ tôi cần tìm ở đâu, để tôi bán lấy tiền được không? "

Romeo hiểu ngay. Cậu ta không hỏi lý do, chỉ gật nhẹ đầu:

:" ồ, được thôi "

:" nếu cậu muốn kiếm tiền, thì.... "

Không ngờ Romeo bắt đầu liệt kê ra cả một danh sách rất dài, chi tiết đến từng loại nguyên liệu, nơi tìm thấy, sinh vật đắt giá,..... cả thời gian di chuyển và điều kiện cần thiết

Cậu ta còn nói thêm về độ hiếm của từng thứ đồ, nếu bán bình thường được bao nhiêu, nếu bán ở chợ đen thì giá bao nhiêu, và mức độ nguy hiểm khi đi lấy đồ

Harry nghe mà choáng, những thứ đó lại mất rất nhiều thời gian để tìm, sẽ phải bỏ học chỉ để tìm cho xong những thứ đó, nếu Harry đã tốt nghiệp thì oke luôn, cậu sẽ bắt đầu hành trình thợ săn kho báu. Nhưng không, cậu còn đang đi học

Chưa kể đến những rắc rối trên đường đi, không cẩn thận có thể mất mạng bất cứ lúc nào

Harry hỏi câu khác, mấy thứ kia cậu chịu thua:

:"..... ờm... có thứ nào dễ tìm, mà lại đắt giá không? "

:" tôi không thể tìm được cái đống kia, tôi không thể, nói thật là vậy, quá khó với tôi "

:" có thứ nào khác không? Kiểu chỉ mất một chút thời gian thôi ấy, tôi có thể làm vào ban đêm "

Romeo biết là tìm kho báu thì lại hơi quá sức với một người chân ướt chân ráo như Harry. Cậu im lặng một lúc, suy nghĩ xem có nên nói hay không:

:" có thì cũng có.... nhưng mà..... "

Harry nghiêng đầu lại, hỏi nhỏ:

:" sao vậy? "

Romeo quay mặt sang hướng khác, giọng thấp hẳn xuống:

:" tôi không nghĩ là cậu muốn làm việc đó đâu "

Harry nhíu mày, giọng pha chút nôn nóng:

:" thôi nào, Romeo. Những thứ cậu kể trước đó, tôi đâu có đủ thời gian để vừa học vừa chạy đi làm "thợ săn kho báu" suốt ngày "

:" nhưng nếu có việc nào mà tôi có thể tranh thủ làm ngoài giờ, hiệu quả, kiếm tiền nhanh, thì sao tôi từ chối được?” "

Romeo im lặng, trầm ngâm thêm một lúc lâu, rồi gật đầu:

:" được rồi. Tôi sẽ nói cho cậu biết việc đó là gì. Còn làm hay không, là quyết định của cậu "

:" cậu có biết Xevonua được làm từ đâu không? "

Harry lắc đầu:

:" tôi không.... "

Romeo giải thích:

:" Xevonua được điều chế từ một loại nấm, tên là Pamirum "

Romeo dừng lại, không nói thêm gì

Harry hiểu việc mình sắp làm là gì:

:"..... ý cậu là… tôi sẽ đi hái nấm Pamirum… rồi bán lại cho bọn sản xuất Xevonua?"

Romeo không trả lời. Chỉ gật đầu khẽ khàng, nặng nề, chính là câu xác nhận

Không khí đặc quánh lại. Cậu bạn quý tộc, mang vẻ ngoài điềm đạm, hóa ra lại đang đặt vấn đề phạm pháp lên bàn như một đề nghị làm ăn

Biết rằng việc này là phạm pháp, nhưng khi làm xong thì sẽ nhận được thù lao lớn

Giống như câu nói:" muốn giàu nhanh mà làm việc nhàn thì chỉ có đi vận chuyển ma túy "

Romeo nói:

:" tôi có quen vài gã kinh doanh Xevonua ở chợ đen, cậu sẽ an toàn khi giao dịch với bọn chúng "

Harry nhìn cậu bằng ánh mắt kinh ngạc:

:" nhưng..... cậu là người của Hoàng Gia đấy! "

:" cậu không sợ bị bại lộ à??? "

:" nếu tôi bị tóm thì cậu cũng sẽ bị liên lụy "

Romeo bật cười:

:" không sao đâu..... bàn tôi không được sạch từ lâu rồi, buôn bán mấy thứ này chỉ bẩn thêm chút ít thôi "

:" cứ về suy nghĩ kỹ đi, bảo với tôi khi cậu sẵn sàng "

Cuối buổi chiều, Harry ngồi một mình ở trong căn tin, mắt nhìn đăm đăm xuống ly nước chưa uống. Ngón tay cậu gõ nhịp lên mặt bàn, tiếng gõ vọng lại, khô khốc và lạc lõng như chính cơn bão đang xoáy trong đầu cậu

:" chỉ cần bán được 1kg nấm..... mình sẽ có số tiền mà nằm mơ cũng không thể tưởng tượng có được..... "

Cậu thì thầm trong đầu, như thể đang cố nói chuyện với lương tâm mình:

:" mình có thể tự lo cho tiền đóng học, không phải khổ sở về tiền thuê nhà.... "

:" nhưng... nếu mình bị tóm thì sao? mình sẽ trở thành tội phạm... "

:" cái công việc này... không phải vất vả đánh quái..... không phải đi đây đi đó chỉ để lấy thứ này thứ kia... "

Cậu tự trấn an:

:".... với cả, có Romeo đi cùng, cậu ta nói sẽ đảm bảm an toàn cho mình "

Bỗng nhiên, cậu để ý cặp đôi P-L đang ngồi cách đó không xa:

:" ... mình có nên rủ thêm Paul không? "

Một tia sáng lóe lên trong suy tính hỗn độn:

:" Paul, thằng đó là con nhà quyền lực, nó từng dùng Xevonua. Trước khi bị tẩy não, tay thằng đó cũng có sạch gì đâu "

:" Nó cũng đang sống tự lập, tiền bạc chắc không dư dả gì. Biết đâu… nó sẽ hứng thú với đề nghị này "

Đang ngồi "chim chuột" với Lola, Paul cảm thấy có ai đó nói xấu mình

Harry liệt kê danh sách những người cậu sẽ rủ đi "hái nấm":

:" đã có Romeo rồi, giờ mình sẽ lôi kéo thêm Paul, mà nếu có Paul, thì Lola cũng sẽ đến "

:" Romeo bảo bọn họ tay đã vấy bẩn "

Harry giơ 4 ngón tay ra:

:"... 4 người... nếu thế thì.... mình sẽ thêm cả Marry.... "

:" Marry không ngại việc này, mình có thể bảo cô ấy đi cùng "

Ánh mắt cậu quyết tâm:

:" Marry luôn muốn làm những việc nguy hiểm vì mình, nhưng mình không cho "

:" giờ là lúc cần thiết "

:" 2 người cùng làm việc thì mình sẽ nhanh kiếm được nhiều tiền "

Harry trầm ngâm một lúc:

:" Marry không cần tiền để làm gì, mọi sinh hoạt trong nhà, DK đã lo cho rồi "

:" rủ Marry đi cùng thì cô ấy sẽ cho mình khoản tiền đó "

:" nghe cứ như mình là thằng tệ bạc, nhưng nếu Marry cần số tiền đó thì mình cũng không lấy "

Harry đứng dậy, đút hai tay vào túi, đi thẳng về phía bàn của Paul và Lola:

:" êi Paul, tao có chuyện này muốn hỏi mày "

Sau 5 phút thuyết phục

:" mày có biết mày đang nói cái gì không? " Paul khoanh tay, dựa lưng vào ghế, ánh mắt nửa khó hiểu nửa cảnh giác

Harry gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc:

:" tao biết, tao biết, việc này rất là nguy hiểm, nhưng.... tao đang có cơ hội kiếm tiền và tao đang hỏi mày có muốn tham gia không? "

Không để Paul phản ứng, cậu nói tiếp:

:" mày từng kể với tao về việc mày ra ngoài ở riêng thì không được xài tiền của ông bố phải không? "

:" mày phải tự kiếm tiền để sống "

:" khó khăn lắm đúng không? Mỗi tuần được hơn trăm đô thì làm được gì? "

Paul lắc đầu:

:" từ từ đã nào, ý tao không phải thế "

:" mày biết việc này nguy hiểm, mày có nghĩ đến lúc bị tóm không? "

Harry gật đầu:

:" có "

Paul hỏi tiếp:

:" mày có chỗ chống lưng chưa? "

Harry gật đầu tiếp:

:" rồi "

Paul nheo mắt lại:

:" đảm bảo cho cả tao và Lola được không? "

Harry liếc nhanh sang Lola, chỗ "chống lưng" đó đang ở ngay đây chứ đâu

Harry nhìn lại Paul:

:" được tốt "

Paul vuốt cằm, nhìn Harry:

:" kể tao nghe về người chống lưng cho mày đi "

:" để tao quyết định xem có theo vụ này không "

Harry mỉm cười:

:" ... tao nghĩ để cho mày trực tiếp gặp, thì mày sẽ dễ hiểu hơn "

:" giờ tao chỉ có thể nói, đó là một người đến từ Hoàng Gia, một người mà mày quen "

Paul nhíu mày suy nghĩ:

:" tao quen? Làm gì có ai khác? Ngoại trừ một người ở nhà tao ra..... "

Harry nhún vai:

:" tao chỉ nói thế thôi, khi nào gặp mày sẽ rõ "

Paul nhìn sang Lola, cô ấy cũng đang lắng nghe:

:" tao sẽ trả lời mày vào tối nay "

Chuyển cảnh

Harry chạy vội về nhà, cậu đẩy cửa ra

:" chủ nhân, mừng ngài về " Marry đang lau nhà, thấy cậu về cái liền tiến đến ôm lấy cậu

Harry ngó xung quanh:

:" à ừ... có ai về chưa? "

Marry mỉm cười, ánh mắt long lanh như thể ngày nào cũng chờ cậu về sớm hơn bình thường:

:" dạ, chưa, ngài là người về đầu tiên "

Harry tranh thủ lúc nhà vắng, kéo Marry ngồi xuống ghế, nhỏ giọng kể lại toàn bộ câu chuyện, từ việc hái nấm Pamirum, buôn bán chợ đen, đến cả lý do tại sao cậu cần thêm người đồng hành

Cô lắng nghe, khi cậu kể xong, đương nhiên là cô đồng ý đi cùng cậu rồi

Vậy là xong, giờ chỉ còn chờ đợi Paul trả lời thôi

Và Harry biết, Paul sẽ đồng ý, cuộc nói chuyện chiều nay không chỉ thuyết phục mỗi Paul. Mục tiêu thực sự là Lola:

:" Lola cùng một hội với Romeo "

:" mà Paul, vẫn chưa biết tí gì về thân phận thật của cô ta, thằng đó vẫn chưa biết Lola thuộc hàng "quái vật" "

:" Lola chắc sẽ đi thôi, cả ngày cẩu lương mãi cũng chán ngấy rồi "

Harry cau mày:

:"..... có phải không? Hay cái tình dược kia khiến cho hai đứa đó "nghiện" nhau luôn rồi? "

:" sợ thật đấy "

Chuyển cảnh

Giờ đã là nửa đêm

Harry nằm dài trên ghế sofa, đôi mắt mở thao láo, trần nhà vẫn im lặng như mọi đêm, nhưng đầu cậu thì quay mòng mòng như có hàng trăm giọng nói

Điện thoại rung khẽ

Paul và Lola đồng ý đi "hái nấm"