WebNovel4th Wall87.97%

chương 139

Tiếp tục với chương trước:

Harry, Romeo, Lola, và Marry, tất cả đều biết nhau từ trước

Còn Paul, là người ngoài. Biết rằng, để Paul gặp Romeo thì sẽ hơi rắc rối

Romeo vừa là người của Hoàng Gia, vừa là giáo viên cho lớp Paul học, lại còn là người dẫn nhóm Harry đi "buôn bán hàng cấm"

Để khỏi lằng nhằng vụ "giảng viên rủ sinh viên đi buôn hàng cấm " như bộ phim nào đó. Lola đã thao túng tâm trí, thay đổi trí nhớ Paul và.... mọi chuyện diễn ra như bình thường, Paul không có ý kiến gì hết

:" mấy người tẩy não người khác cứ như là trò đùa vậy " Harry cảm thấy sợ mấy kỹ năng của hệ Tâm Linh

Romeo thở dài:

:" giờ giải thích với cậu về sức mạnh này thì vẫn hơi sớm, chứ chúng tôi cũng không muốn phải tẩy não ai đó như vậy "

Theo sự chỉ dẫn của Romeo. Cả nhóm sẽ đến Sao Thổ để "hái nấm"

:" chúng ta sẽ đến đó bằng kỹ năng "dịch chuyển" "

Harry không hiểu gì về kỹ năng này. Chỉ biết là, theo sự chỉ đạo của Romeo, Harry sẽ dịch chuyển cùng Marry, Paul sẽ dịch chuyển cùng Lola

Romeo dịch chuyển đi trước để "dọn đường"

Lola mỉm cười nhìn Paul, nắm tay cậu, rồi cả hai cũng mờ dần, tan biến như những ảo ảnh

:".... hừmmm... " Harry vẫn quan ngại về cái kỹ năng kỳ lạ này, mặc dù cậu đã thấy nhóm người Mileena thi triển nhiều lần

Marry bước đến, nhẹ nhàng chìa tay ra:

:" chủ nhân, xin hãy nắm tay em "

Harry nhìn cô, ánh mắt có chút ngập ngừng:

:" cái này..... có an toàn không? "

Marry mỉm cười:

:" an toàn lắm, ngài không cần phải lo đâu "

Cậu nắm lấy tay cô

Trong một cái chớp mắt, mọi thứ đột nhiên tối lại

Harry đã ở một nơi nào đó rất tối, cứ như không có gì ở đây ngoài bóng tối vậy, cậu vung tay trong bóng tối, cố xác định phương hướng

Harry hét lớn:

:"..... Marry?! Cô ở đâu?! "

Marry vỗ vai nhẹ từ phía sau:

:" Em ở đây, chủ nhân "

Cậu loạng choạng nắm lấy tay cô:

:" cô có tìm thấy đèn pin không? Nơi này tối quá "

Marry lúng túng mở balo ra lấy đèn pin:

:" ah..... vâng..... em xin lỗi..... em quên ngài cần đèn pin..... "

Cậu thắc mắc:

:".... chả phải cô cũng cần đèn pin để nhìn?..... "

Cô lấy một chiếc đèn nhỏ từ trong balo và bật nó lên. Ánh sáng yếu ớt lập tức bị bóng tối nuốt chửng gần hết, chỉ chiếu rõ trong phạm vi vài bước chân

Marry lắc đầu, nụ cười nhẹ hiện trên môi:

:" không cần đâu ạ. Em có thể nhìn rõ trong bóng tối "

Harry tròn mắt:

:".... đó có phải là một kỹ năng hỗ trợ không? "

Marry gật đầu:

:" vâng, đúng rồi "

Harry thở dài, có phần ghen tị:

:" sao cô có nhiều kỹ năng tiện lợi vậy? "

:" làm sạch cơ thể 100%, thay đổi quần áo tức thì, không cần ăn, không cần ngủ, vẫn sống như thường, giờ lại còn nhìn được cả trong bóng tối? "

Marry giải thích đơn giản:

:" tất cả những thứ sức mạnh mà em có đều đến từ Michael "

:" em không thể giải thích kỹ hơn được, ngài sẽ bị chặn thông tin mất "

Lại là câu chuyện bị "chặn thông tin"

Harry bắt đầu cay cú "thằng nào đó" chặn thông tin mình

:"... "

Cậu chuyển câu hỏi khác:

:" ờm.... nơi này là ở đâu vậy? "

Mặc dù có đèn pin, nhưng Harry vẫn không thể nhìn được hết mình đang ở đâu

Marry bước chầm chậm bên cạnh, vừa đi vừa nắm tay Harry dẫn đường:

:" chúng ta đang ở bên dưới hang động sâu trong lòng Sao Thổ, tầm khoảng nghìn mét "

Harry há hốc mồm:

:" Wtf?? Hàng nghìn mét á?? Cô đùa tôi đấy à?? "

Marry đưa cho cậu chiếc đèn pin:

:" Không đùa đâu ạ. Đây, ngài cầm đèn. Em không cần đâu "

Harry một tay cầm đèn pin, soi ngang soi dọc, cậu cố nhìn xem hang động xung quanh hình thù như thế nào, tia sáng từ đèn lướt qua vách đá ẩm ướt, những khối thạch nhũ xoắn dị hình như răng hàm của một con quái vật đang há miệng

Một trải nghiệm mới lạ, Harry không thể tin nổi mình đang ở một hành tinh khác trong Hệ Mặt Trời

Cậu nhìn Marry:

:" thứ "nấm" đó mọc ở đây à? "

Marry gật đầu:

:" vâng, đây là nơi ít người đến nhất, vậy nên tài nguyên ở đây vẫn dồi dào "

:" nhưng ở đây vẫn có quái vật "

Harry khựng lại, cậu vẫn chưa chuẩn bị cho tình huống quái gở này

Marry quay sang, ánh mắt kiên định:

:" ngài đừng lo, hãy để em bảo vệ ngài "

Harry thở dài. Lòng tự tôn nam nhi trong cậu kêu gào phản đối cảnh " được gái bảo kê "

Đáng lý… phải là cậu bảo vệ cô mới đúng

Vừa đi, Harry vừa nói chuyện phiếm để lấp đi sự bất an:

:" ít người đến, nhiều tài nguyên, lại có quái vật sinh sống.....sao tôi có cảm tưởng như chúng ta đang đi vào lăng mộ cổ nhỉ? "

:" cô biết đấy, tôi xem nhiều phim về thứ này rồi "

:" gì mà khai phá lăng mộ cổ của người thời trước, bước vào thì toàn cặm bẫy, đến khi chạm tay vào báu vật thì lăn ra chết "

Harry thấy mình nói bậy, thường thì khi nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo xuất hiện

Cậu gãi đầu cười:

:" quên điều tôi nói đi..... mà mấy người kia đâu rồi? "

:" bọn họ đang ở những nơi khác để tìm nấm " Marry trả lời như thể, cô biết rõ toàn bộ vị trí từng người một

Harry nghiêng đầu:

:" những nơi khác? Ý cô là chúng ta sẽ đi lẻ? "

Marry gật đầu:

:" vâng, khu vực ở đây rất rộng lớn, nấm lại mọc rải rác. Nếu không chia ra, sẽ không thể gom đủ được "

Rồi Marry quay sang nhìn một hướng khác:

:" chỉ có chúng ta và nhóm Lola đi tìm nấm, Romeo sẽ lo xử lý đám quái vật "

Harry nghĩ thầm:

:" nhóm người này có 3 người sức mạnh khủng, vậy nên mới chơi theo chiến thuật tách lẻ ở cái nơi tối như hũ nút này "

:" 2 người kèm 2 lính mới, 1 người đi "dọn đường" "

:" mình không biết lũ quái vật ở đây như thế nào, mà Romeo lại 1 mình cân hết được cả cái đống đấy "

Cậu lại cay, vì mình được "bảo kê":

:" mà đ* đáng lẽ ra phải là nam bảo vệ nữ chứ sao lại nữ bảo vệ nam T.T "

Đi được một đoạn, Marry bỗng dừng lại

:" chủ nhân" cô lên tiếng, mắt hướng về một điểm trong vách đá:" em nhìn thấy rồi "

Harry rướn người lên, ánh đèn pin quét quanh:

:" where? "

Marry tháo balo, cúi xuống chỉ tay vào một hốc tối lẩn sâu giữa khe đá:

:" ở bên trong cái lỗ này, để em lấy cho "

Harry soi đèn vào xem thử, một đám nấm lớn mọc chen chúc trong khe, loại nấm này có màu tím bạc, đầu tròn, thân ngắn:

:" ồ, ra đây là nấm Pamirum "

:" cái thứ này to đấy, nhưng sao nó lại mọc ở trong cái chỗ chật hẹp này? "

Marry xắn tay áo lên:

:" con người và quái vật thường bỏ qua mấy cây nấm trong hốc nhỏ này, họ chỉ lấy nấm mọc bên ngoài "

Harry lẩm bẩm:

:" Quái vật cũng ăn thứ này? "

Rồi cậu thấy cũng đúng, sống trong hang động tối tăm như thế này. Hoặc là ăn thịt giống loài khác, hoặc là ăn mấy thứ thực vật như thế này

Marry chui vào bên trong để lấy:

:" chủ nhân, trong này có nhiều lắm "

Nhiều nấm, đồng nghĩa với nhiều tiền, Harry hí hửng lấy bao tải ra chuẩn bị đựng “tiền"

Nhưng rồi, khi cậu ngẩng lên để hỏi xem Marry lấy được bao nhiêu..... Tư thế chui hẹp khiến nửa thân cô lọt hẳn vào hốc đá, nửa thân dưới vẫn còn bên ngoài, vắt ngang chỗ ánh đèn pin của Harry đang chiếu

Marry một tay để nấm ra ngoài, một tay hái:

:" ở sâu bên trong vẫn còn, em sẽ vào sâu hơn để lấy nốt "

Harry vừa nhìn vừa vơ nấm cho vào bao:

:" a..... hả?... có sâu quá không? Nếu không lấy được thì thôi... "

:" em... có thể... " Marry đang cố vươn tới

Tự nhiên cô khựng lại:

:" ah... chủ nhân... không ổn rồi... "

Cậu giật bắn người:

:" sao?? Sao thế??? Có chuyện gì vậy?? "

Marry vùng vẫy, thân người cọ xát với thành đá hẹp:

:" em bị kẹt rồi.... chủ nhân, làm ơn..... giúp em ra với..... "

Tim cậu đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài:

:" à ừ... "

Một giọng nói rỉ rả, quen thuộc vang lên trong đầu:

:" nhìn đi Harry, mày nhìn cho kỹ vào, bờ mông căng tròn đó đang ở trước mặt mày đấy..... "

:" cô ta đang bị kẹt rồi, mày có thể làm bất cứ thứ gì mày muốn..... cô ta sẽ không phản kháng lại đâu, nó là nô lệ của mày mà, nhớ chứ? "

Harry nghiến răng lẩm bẩm:

:" câm mồm!! Câm Mồm!!!! ĐỪNG CÓ NÓI NỮA!!!! "

Cậu đặt tay lên hông Marry, cố kéo ra

Nhưng mà..... hình như Harry đứng hơi gần, "thằng em" đang cạ vào..... đang miết lên miết xuống, chuyển động cơ học theo phương thẳng đứng......

Marry run chân:

:" ah... chủ nhân... "

Cậu cướp lời, không để cô nói:

:" ..... ờm... cùng đếm nhé... "

:" 1.....2... đẩy!.... "

Mặc dù cách mấy lớp quần, nhưng Harry vẫn có thể cảm nhận rõ mồn một:

:" lại nào... "

:" 1.....2....kéo!.... "

:" vẫn chưa được..... "

Không biết từ bao giờ tay cậu đã "đi xuống dưới", sơ hở là sờ con nhà người ta

Marry im lặng, không nói câu gì, cô biết, cô hiểu Harry đang làm gì mình, nên cô ngoan ngoãn để cậu làm

Một lần nữa, cái giọng thì thầm đó, lại cố thao túng cậu:

:" Sao mày phải trốn tránh sự thật? Sao mày phải kiềm chế? Đó là điều mày muốn cơ mà? "

:" tụt quần xuống đi cho thoải mái.... "

Nếu cứ để mọi chuyện diễn ra như thế này, thì sẽ......

:" CÚT KHỎI ĐẦU TAO!!!! " Harry gầm lên trong đầu, gằn giọng như muốn xé toạc thứ tiếng vọng đó ra khỏi trí óc mình

Cơn giận dữ bùng nổ, cậu kéo mạnh Marry ra khỏi khe đá với sức lực lớn hơn bình thường

:" AH! " Marry bật ra khỏi hốc, ngã nhào vào người Harry

Hai người ngã dúi dụi xuống đất, Marry đè lên người cậu. Một vài cây nấm bay tung tóe khỏi bao

:" ui da.... đầu tôi... " Harry thở dốc, mồ hôi lấm tấm

Vừa mới định hình lại tinh thần, thì trước mắt cậu là bờ mông tròn lẳn

:" ..... "

Nếu Harry đang nhìn vào thứ này, ở trong cái tư thế sáu chín này..... vậy chả phải Marry đang.....

:".... chủ nhân..... " cô ấy đỏ mặt khi "thằng em" của cậu đang đòi xé quần chui ra

Cậu hiểu chuyện quái gì sẽ diễn ra tiếp theo, nên vội cướp lời:

:" không không không! Đứng dậy đi! Tôi ổn! Đừng làm gì cả! Đây là mệnh lệnh đấy! "

Hơi thở của cô phả vào, khiến Harry càng thêm mất kiểm soát:

:" nhưng... chủ nhân... kiềm chế không tốt đâu... "

Cái tên khốn nạn kia đang cười sung sướng:

:" cô ta nói đúng đó, kiềm chế không tốt cho mày đâu "

Cậu cắn môi, cố nhìn đi chỗ khác:

:" Marry... đừng..... tôi ổn..... "

Chuyện này khó còn hơn cả đánh với Orc xài Xevonua, cậu chưa từng làm trò này với bất kỳ đứa con gái nào, kể cả Alice. Harry đã thấy cái cảnh này ở phim đen quá nhiều lần, bây giờ là lần đầu tiên, cậu được thấy cận cảnh

Cậu có muốn không? Có

Cậu có muốn đè cô ra hiếp ngay bây giờ không? Có

Muốn, nhưng tại sao phải kiềm chế?

Harry tự vả mình một cái thật mạnh, rồi kêu lên:

:" cô không thể làm như vậy!!... nếu chuyện này bị người khác nhìn thấy thì sao?!! "

:" Lỡ đâu Romeo ở quanh đây thì sao?? Lỡ đâu Lola cũng ở quanh đây thì sao??? "

:" cô cảm nhận được họ đang ở đâu, làm cái gì..... thì những người đó có thể cảm nhận ngược lại được..... "

Cơ thể Marry run lên:

:" chủ nhân, họ hiểu cho ngài mà..... "

Cậu cương quyết:

:" không không không... cô đang mang dáng vẻ của người mà họ tôn kính "

:" phải, tôi muốn làm "chuyện đó" với cô "

:" đúng rồi đấy, tôi không thể kiềm chế nổi khi chúng ta đang như thế này "

:" tôi chỉ muốn xé quần cô ra và *beeeeeeeeeeeeep* "

Lời nói đó khiến Marry càng đỏ mặt hơn

Harry nhắm tịt mắt lại:

:" nhưng còn những người khác thì sao?? Cô quên rằng mình là Mileena à?? "

:" hình ảnh người mà họ coi trọng đang "nhấp nhô" với tôi? Họ sẽ nghĩ gì?? "

:" cô có thể không cảm thấy điều đó chả có gì quan trọng, rằng họ sẽ hiểu....Nhưng tôi thì không "

Harry nói nhanh kết luận để Marry hết cơ hội nói lại:

:" vậy nên, chúng ta làm t*nh sau nhé? "

:" không phải ở đây, không phải lúc này "

Mặc dù nói dừng lại, nhưng tay cậu đang sờ bóp rất nhiệt tình

Harry vội rút tay lại

Sau vài phút chỉnh sửa tình hình, Harry thở phào nhẹ nhõm:

:" mình năm nay 16 lần xem pháo hoa rồi mà chưa một lần nào n*ng như lần này " cậu liếc mắt tia mông Marry

Thấy Marry quay sang, cậu vội nhìn sang chỗ khác

:" nhìn này, nguyên cả một bao đựng đầy luôn " Harry vỗ vào đống nấm trong bao tải

Cậu nhấc lên thử độ nặng:

:" ước chừng chắc cũng phải cân rưỡi ấy chứ… "

Marry thấy từng này hơi ít:

:" ngài có cần thêm nữa không? "

:" em sẽ đi tìm giúp cho "

Giờ tìm thêm thì không đựng nổi mất, Harry thấy tiếc vì không mang thêm bao tải để đựng:

:" thế thôi, gọi cho Romeo đi, bảo là chúng ta xong rồi "

Marry gật đầu:

:" vâng "