Bóng tối đứng trước mặt Lan và Thầy, một hình dạng lạ lùng với những chi tiết không rõ ràng. Nó dường như không có hình thể cụ thể, chỉ là một đám mây đen tối u ám, nhưng đôi mắt của nó sáng rực lên như những ngọn lửa xanh lấp lánh. Tiếng cười ghê rợn của nó vang vọng khắp ngôi đền, khiến không gian trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.
"Ta đã chờ đợi các ngươi," bóng tối cười khẩy. "Ta biết các ngươi sẽ đến đây. Như một con mồi rơi vào bẫy."
Lan cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng, nhưng cô không thể lùi bước. Cô nắm chặt chiếc vòng cổ ánh sáng bên mình, cảm nhận được sức mạnh đang dâng trào. "Chúng tôi không sợ ngươi," cô thách thức, giọng nói mạnh mẽ hơn những gì cô cảm nhận.
Thầy cũng đứng bên cạnh, đôi mắt ông tập trung. "Chúng ta không thể để bóng tối này có cơ hội làm hại bất kỳ ai nữa. Hãy nhớ sức mạnh của ánh sáng."
Bóng tối rít lên một cách đáng sợ. "Ánh sáng? Ta đã thấy ánh sáng bị dập tắt. Ta đã thấy những kẻ như các ngươi ngã quỵ. Các ngươi sẽ không thoát khỏi ta!"
Ngay lập tức, bóng tối bắt đầu lướt tới, như một cơn gió mạnh mẽ, nhắm thẳng vào họ. Lan cảm thấy hơi lạnh tê tái lướt qua da mình. "Thầy, cẩn thận!" cô kêu lên.
Cả hai nhanh chóng lui về phía sau, Thầy dơ tay lên, một ánh sáng rực rỡ phát ra từ bàn tay ông. "Ánh sáng, hãy bảo vệ chúng ta!" Ông kêu lớn, và ánh sáng đó bừng sáng lên, tạo thành một vòng tròn xung quanh họ.
Bóng tối dừng lại một lúc, nhưng ngay sau đó, nó lại gầm gừ, tấn công vào ánh sáng. "Thật ngu ngốc! Ánh sáng của các ngươi sẽ không thể ngăn cản ta!"
Lan không để cho bóng tối làm mình chùn bước. "Chúng ta có thể đánh bại ngươi!" cô hét, cảm nhận được sức mạnh trong chiếc vòng cổ. Cô dơ tay lên, tạo ra một làn sóng ánh sáng mạnh mẽ, chiếu thẳng vào bóng tối. Ánh sáng mạnh mẽ như một con sóng đẩy lùi bóng tối một chút, nhưng nó vẫn kiên trì, không chịu lùi bước.
"Còn lâu mới đến lượt các ngươi!" Bóng tối gào lên, rồi bất ngờ nó biến thành những hình dạng nhỏ hơn, giống như những bóng ma và lao về phía Lan và Thầy.
Lan và Thầy cần phải nhanh chóng, vì bóng tối đang lan tỏa ra xung quanh. "Chúng ta cần phải kết hợp sức mạnh!" Thầy nói, và họ bắt đầu tập trung năng lượng của mình lại. Cùng nhau, họ tạo ra một cơn sóng ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi từng ngóc ngách của ngôi đền.
"Ánh sáng của lòng dũng cảm sẽ luôn chiến thắng bóng tối!" Lan tuyên bố, và cả hai đồng thanh hô lớn. Cơn sóng ánh sáng bắt đầu cuốn trôi những bóng ma đang lao tới. Tiếng gào thét của bóng tối vang lên như một bản nhạc rùng rợn, nhưng sức mạnh của họ ngày càng mạnh mẽ hơn.
"Đi! Để ta ra khỏi đây!" Bóng tối gầm lên, nhưng những hình dạng của nó ngày càng trở nên yếu ớt hơn. Lan cảm thấy mệt mỏi, nhưng cô biết họ đã ở rất gần. Họ không thể dừng lại bây giờ.
Với một cú gõ mạnh, ánh sáng từ chiếc vòng cổ bùng nổ, tạo thành một vòng tròn rực rỡ, và bóng tối bắt đầu co rúm lại. "Không! Không thể!" Bóng tối rít lên, và rồi dần dần biến mất, để lại chỉ còn một bóng đen nhỏ giữa ngôi đền.
"Chúng ta đã làm được!" Lan thốt lên, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi nhìn vào bóng đen nhỏ đó, cô cảm thấy một nỗi lo lắng khác. "Nhưng liệu bóng tối này có thực sự biến mất không? Hay chỉ đang chờ đợi cơ hội để trở lại?"
Thầy gật đầu, đôi mắt ông đầy lo lắng. "Chúng ta phải làm điều gì đó với nó trước khi nó hồi phục. Nó có thể mang theo sức mạnh hủy diệt."
Lan nhìn chằm chằm vào bóng đen, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô. "Có lẽ chúng ta có thể sử dụng ánh sáng để biến đổi nó. Nếu chúng ta tạo ra một vòng nguyền bằng ánh sáng, có thể chúng ta sẽ giam giữ được bóng tối."
"Ý tưởng hay!" Thầy nói. "Chúng ta cần phải cẩn thận, vì nếu không nó có thể thoát ra. Hãy tập trung và chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra."
Họ bắt đầu tạo ra một vòng tròn ánh sáng xung quanh bóng đen, tập trung toàn bộ sức mạnh vào đó. Lan cảm thấy như từng mạch máu trong cơ thể mình đang bùng cháy, sức mạnh từ chiếc vòng cổ ngày càng mạnh mẽ. Cô không chỉ muốn giam giữ bóng tối mà còn muốn tiêu diệt nó hoàn toàn.
"Bây giờ!" Thầy kêu lớn. Cả hai đồng thanh niệm những câu thần chú, ánh sáng từ vòng tròn bắt đầu tỏa ra như một cơn lốc. Bóng đen co rúm lại, nhưng không biến mất. Nó gào lên, "Các ngươi sẽ không thắng được ta! Ta là bóng tối vĩnh cửu!"
Lan cảm thấy sự quyết tâm trong lòng mình gia tăng. "Không! Chúng ta sẽ không để ngươi chiếm lấy cuộc sống của chúng ta thêm một lần nữa!" Cô hét lớn, và ánh sáng từ vòng cổ bùng nổ mạnh mẽ, tạo thành một làn sóng ánh sáng vĩ đại.
Bóng đen gào thét, rồi bị nuốt chửng trong cơn sóng ánh sáng. Cả ngôi đền rực rỡ lên, và một ánh sáng vàng tỏa ra khắp nơi. Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên, làm rung chuyển cả không gian, và bóng đen cuối cùng cũng biến mất.
Lan và Thầy đứng sững sờ, thở hổn hển. Họ đã đánh bại được bóng tối, nhưng trong lòng Lan vẫn còn một cảm giác lo lắng. Liệu bóng tối đã thực sự bị tiêu diệt, hay nó chỉ đang chờ đợi một thời điểm khác để trở lại?