Sau trận chiến cam go với bóng tối, Lan và Thầy ngồi nghỉ bên trong ngôi đền, tâm trí vẫn chưa thể bình tĩnh. Không khí xung quanh trở nên im lặng, nhưng cảm giác hồi hộp vẫn hiện diện. Họ biết rằng cuộc chiến chưa thực sự kết thúc, và bóng tối có thể quay lại bất cứ lúc nào.
"Chúng ta đã đánh bại nó, nhưng không thể lơ là," Thầy nói, giọng ông trầm xuống. "Có lẽ chúng ta cần tìm hiểu thêm về ngôi đền này và những bí mật mà nó đang giấu kín."
Lan gật đầu đồng ý. Cô đứng dậy, cố gắng thu thập lại sức mạnh và sự can đảm. Ngôi đền này có vẻ cổ xưa và bí ẩn, và cô cảm thấy rằng có thể có nhiều điều để khám phá. Cô nhìn xung quanh, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào có thể chỉ dẫn cho họ.
Căn phòng rộng lớn của ngôi đền được trang trí bằng những bức tranh cổ, thể hiện những cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối. Một bức tranh lớn ở bức tường phía đối diện thu hút sự chú ý của cô. Nó miêu tả một vị thần ánh sáng với một thanh kiếm ánh sáng rực rỡ. Cảnh tượng thật huyền bí và gây cảm hứng cho Lan.
"Thầy, nhìn kìa!" cô chỉ vào bức tranh. "Hình như có điều gì đặc biệt ở đây."
Thầy tiến lại gần, chăm chú nhìn vào bức tranh. "Đúng vậy. Đây có thể là hình ảnh của vị thần bảo vệ ánh sáng. Nhưng điều gì khiến bức tranh này lại khiến con cảm thấy như có điều gì đó đang kêu gọi chúng ta?"
Lan cảm thấy một luồng khí lạ từ bức tranh. Cô quyết định lại gần hơn để xem xét kỹ lưỡng. Khi cô chạm vào bức tranh, một làn sóng năng lượng mạnh mẽ lan tỏa khắp cơ thể, khiến cô ngã ngửa về phía sau. "Thầy, con cảm thấy… có gì đó đang diễn ra!"
Thầy vội vàng đỡ cô dậy. "Con có ổn không? Điều gì vừa xảy ra?"
Lan thở dốc, nhưng một cảm giác kỳ diệu đang chảy trong người cô. "Con không biết, nhưng dường như bức tranh đang… nói chuyện với con."
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong không gian. "Hỡi người thừa kế của ánh sáng, hãy nghe ta. Ngôi đền này chứa đựng sức mạnh cổ xưa. Bóng tối sẽ trở lại, và chỉ có những ai dũng cảm mới có thể đánh bại nó."
"Điều gì đang xảy ra?" Thầy hỏi, ánh mắt ông ánh lên sự lo lắng.
"Con không biết," Lan trả lời, "nhưng dường như có một thông điệp nào đó đang đến với con từ vị thần trong bức tranh."
Âm thanh tiếp tục vang vọng. "Ngươi cần tìm kiếm trái tim của ánh sáng. Chỉ có trái tim đó mới có thể đánh bại bóng tối vĩnh cửu."
"Trái tim của ánh sáng?" Lan hỏi, nhưng chỉ nhận được sự im lặng.
Cô nhìn vào bức tranh một lần nữa, và như thể cảm nhận được sức mạnh từ nó, cô nhắm mắt lại và tập trung. Cô thấy một hình ảnh mơ hồ xuất hiện trong tâm trí: một viên ngọc lấp lánh, phát sáng rực rỡ, nằm sâu trong rừng. Cô biết rằng đó có thể chính là trái tim mà âm thanh đã đề cập.
"Chúng ta phải tìm trái tim của ánh sáng!" Lan nói, mở mắt ra với sự quyết tâm. "Đó là cách duy nhất để bảo vệ thị trấn khỏi bóng tối."
Thầy gật đầu, vẻ nghiêm trọng trên khuôn mặt ông cho thấy ông hiểu sự quan trọng của nhiệm vụ này. "Vậy chúng ta sẽ không chần chừ nữa. Ngay bây giờ, chúng ta cần phải chuẩn bị cho hành trình này."
Họ bắt đầu thu dọn đồ đạc và kiểm tra lại những gì cần thiết cho cuộc hành trình. Thầy mang theo những sách cổ, trong khi Lan không quên chiếc vòng cổ phát sáng của mình. Cô cảm thấy sự tự tin đang dâng trào. Họ sẽ không chỉ tìm kiếm trái tim của ánh sáng mà còn tìm ra bí mật của ngôi đền này.
Ra khỏi ngôi đền, họ bước vào rừng rậm rạp, nơi mà ánh sáng mặt trời chỉ lọt qua những tán cây cao. Không khí trong lành nhưng lại mang theo cảm giác huyền bí. Lan cảm thấy có một sức mạnh nào đó dẫn đường cho họ, như thể các vị thần đang dõi theo từng bước đi của họ.
Khi đi sâu vào rừng, họ nhận ra rằng cảnh vật xung quanh ngày càng trở nên kỳ lạ. Những cây cổ thụ với những hình thù kỳ dị, và những âm thanh lạ lùng vang lên từ các bụi rậm. Họ phải rất cẩn thận, vì không thể biết điều gì đang chờ đợi ở phía trước.
Cuối cùng, sau một thời gian dài đi bộ, họ dừng lại bên một cái hồ trong xanh, nước phản chiếu ánh sáng như một tấm gương. Ở giữa hồ, một ánh sáng lấp lánh từ dưới nước thu hút ánh nhìn của Lan. "Có lẽ… trái tim của ánh sáng đang ở dưới đó!" cô thốt lên, chỉ về phía cái hồ.
"Chúng ta cần phải cẩn thận," Thầy cảnh báo. "Có thể có điều gì đó ẩn giấu trong nước. Hãy kiểm tra thật kỹ."
Lan gật đầu và bước tới bờ hồ, cúi xuống nhìn vào mặt nước. Ánh sáng lấp lánh ngày càng trở nên rõ ràng, như thể nó đang mời gọi cô. "Con cảm thấy… nó rất gần," Lan nói, nhưng cũng cảm thấy một cảm giác lo lắng.
"Hãy chuẩn bị cho mọi trường hợp," Thầy nói, rồi nhìn quanh. "Chúng ta không biết bóng tối có thể xuất hiện bất cứ lúc nào."
Lan lấy một hơi thật sâu và quyết định nhảy xuống nước. Cô bơi về phía ánh sáng, từng động tác của cô nhẹ nhàng như nước. Khi đến gần, cô nhận thấy viên ngọc lấp lánh đang nằm dưới đáy hồ, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Khi cô chạm vào viên ngọc, một luồng điện mạnh mẽ chạy qua người cô. Ánh sáng từ viên ngọc bắt đầu lan tỏa, và cô cảm thấy một nguồn sức mạnh mới. "Thầy! Con đã tìm thấy nó!" cô kêu lên, nhưng ngay lập tức, mặt nước hồ bắt đầu gợn sóng.
Một bóng tối từ sâu trong hồ nổi lên, hình dạng đáng sợ giống như sinh vật huyền bí. "Không! Không thể để các ngươi lấy trái tim của ánh sáng!" nó gầm lên.
Lan và Thầy nhanh chóng hiểu rằng họ không thể dễ dàng đạt được viên ngọc. Bóng tối đã ở đây, và nó sẽ không để họ ra về mà không chiến đấu.
"Chuẩn bị!" Thầy quát, và cả hai nhanh chóng tập trung sức mạnh của mình. Họ biết rằng họ đã gần đạt được mục tiêu, nhưng con đường phía trước vẫn còn đầy nguy hiểm.