Bóng tối nổi lên từ sâu trong hồ, hình dạng của nó như một con quái vật khổng lồ với những cánh tay dài và sắc nhọn. Những tia sáng từ viên ngọc lấp lánh bắt đầu bị dập tắt khi bóng tối tiến lại gần. Lan cảm thấy tim mình đập thình thịch, nhưng cô không thể để nỗi sợ hãi chiếm lấy mình.
"Thầy!" cô thét lên. "Chúng ta không thể để nó lấy viên ngọc!"
Thầy gật đầu, ánh mắt ông sắc bén như dao. "Chúng ta phải đứng vững! Hãy nhớ sức mạnh của ánh sáng!" Ông dơ tay lên, tạo ra một vòng sáng xung quanh họ. Ánh sáng rực rỡ bao trùm cả không gian, khiến bóng tối phải chùn lại một chút.
"Các ngươi sẽ không thoát được!" bóng tối gầm lên, giọng nói của nó như tiếng sét vang dội trong không khí. Nó lao về phía họ, nhanh như một cơn lốc, tấn công bằng những cánh tay uốn lượn của mình.
"Giữ vững! Đừng để nó làm chúng ta hoảng sợ!" Thầy kêu lớn. Lan cảm nhận được sức mạnh từ chiếc vòng cổ ánh sáng bên mình. Cô không còn chỉ là một cô gái bình thường nữa. Cô là người thừa kế của ánh sáng, và cô phải chứng minh rằng mình có thể chiến đấu.
Bóng tối tiếp tục lao về phía họ, nhưng Lan đã sẵn sàng. Cô dơ tay lên, tạo ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, chiếu thẳng vào con quái vật. Ánh sáng chói lòa khiến bóng tối chao đảo, nhưng chỉ một chút, nó lại lấy lại thế mạnh.
"Không thể để nó lại gần!" Lan nói, cố gắng nén nỗi lo lắng trong lòng. Cô và Thầy cùng nhau tạo ra một cơn sóng ánh sáng lớn, nhưng bóng tối vẫn tiếp tục lao về phía họ.
"Chúng ta cần phải tách nó ra!" Thầy kêu lên. "Hãy tập trung sức mạnh vào một điểm! Chúng ta có thể đánh bật nó!"
Lan và Thầy đứng gần nhau, tay nắm chặt. Họ đồng thanh hô lớn, "Ánh sáng, hãy bảo vệ chúng ta!" Cơn sóng ánh sáng từ vòng cổ của Lan bùng nổ mạnh mẽ, chiếu thẳng vào bóng tối. Ánh sáng đó tạo thành một tấm chắn vững chắc, giữ bóng tối ở xa.
Bóng tối gầm gừ, nhưng không thể tiến gần. "Các ngươi nghĩ có thể đánh bại ta sao? Ta là bóng tối vĩnh cửu!"
Lan không muốn nghe những lời đầy khiêu khích đó. Cô cảm thấy sức mạnh trong người mình dâng trào, nhưng cũng hiểu rằng họ không thể chỉ đứng đó mà chờ đợi. "Thầy! Chúng ta cần tìm cách để tiêu diệt nó!"
Thầy gật đầu. "Có lẽ… có một cách. Nếu chúng ta có thể làm cho nó cảm thấy yếu đuối, chúng ta có thể dùng ánh sáng để tiêu diệt nó!"
"Nhưng làm thế nào?" Lan hỏi, lo lắng.
"Cần phải tìm ra điểm yếu của nó. Bóng tối sợ ánh sáng, nhưng nếu chúng ta có thể tạo ra một điểm chói sáng, có thể chúng ta sẽ khiến nó phải rút lui." Thầy nói, và ánh mắt ông sáng lên như một tia hy vọng.
Lan nhìn quanh, tìm kiếm một nơi nào đó có thể tạo ra ánh sáng mạnh mẽ hơn. "Chúng ta cần một thứ gì đó để tăng cường sức mạnh của ánh sáng!" Cô thầm nghĩ.
Bỗng, cô thấy ánh sáng từ viên ngọc ở dưới nước ngày càng sáng rực. "Thầy! Viên ngọc! Có thể chúng ta cần sử dụng sức mạnh của nó!"
"Đúng! Hãy mang viên ngọc lên!" Thầy nói. Lan lập tức bơi ra giữa hồ, dùng tay với lấy viên ngọc phát sáng. Khi cô chạm vào nó, ánh sáng từ viên ngọc tỏa ra mạnh mẽ, lấp lánh như mặt trời. Cảm giác sức mạnh chảy vào người khiến cô cảm thấy vững vàng hơn bao giờ hết.
"Con đã lấy được nó!" Lan kêu lên, và ánh sáng từ viên ngọc bắt đầu kết hợp với ánh sáng từ chiếc vòng cổ của cô.
Thầy cũng đã ra đến nơi, đứng bên cạnh cô. "Bây giờ, chúng ta cần phải tập trung năng lượng của cả hai lại, tạo ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ nhất!"
Họ cùng nhau tập trung, ánh sáng từ viên ngọc và vòng cổ hòa quyện thành một cơn bão ánh sáng chói lòa. Bóng tối đứng trước mặt họ, dường như bị ánh sáng hút vào, khiến nó co lại và yếu đi.
"Ánh sáng của dũng cảm, hãy tiêu diệt bóng tối này!" Lan hét lên. Với một động tác mạnh mẽ, cô đẩy viên ngọc về phía bóng tối. Ánh sáng từ viên ngọc bùng nổ, tạo thành một tia sáng chói lòa chiếu thẳng vào con quái vật.
Bóng tối gầm lên, nhưng lần này, tiếng gầm vang vọng như một tiếng khóc đau đớn. "Không! Không thể!" nó thét lên khi ánh sáng bao trùm lấy nó.
"Tiếp tục! Đừng dừng lại!" Thầy hô lớn, cổ vũ cho Lan.
Cả hai cùng hô lớn và nhắm vào bóng tối. Ánh sáng từ viên ngọc và chiếc vòng cổ dường như kết hợp tạo ra một luồng sức mạnh vĩ đại, khiến bóng tối bị cuốn trôi, dập tắt hoàn toàn.
Cuối cùng, bóng tối thua cuộc, và những tiếng gầm gừ yếu ớt dần dần ngừng lại. Cơn sóng ánh sáng bao trùm, và bóng tối cuối cùng biến mất, để lại chỉ còn ánh sáng lấp lánh xung quanh họ.
Lan và Thầy đứng đó, thở hổn hển. Họ đã đánh bại bóng tối, nhưng không có thời gian để ăn mừng. Họ biết rằng mối đe dọa chưa hoàn toàn qua đi. Sự hiện diện của bóng tối đã để lại nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời.
"Chúng ta đã làm được," Lan nói, nhưng trong lòng cô vẫn trĩu nặng. "Nhưng liệu nó có thực sự biến mất không? Hay chỉ là tạm thời?"
Thầy nhìn cô với ánh mắt nghiêm túc. "Chúng ta cần phải tiếp tục hành trình của mình. Trái tim của ánh sáng là chìa khóa để bảo vệ thế giới này. Hãy cẩn thận, vì có thể có nhiều thử thách đang chờ đợi chúng ta."
Lan gật đầu, và cảm giác kiên cường trỗi dậy trong lòng cô. Họ đã chiến thắng bóng tối, nhưng hành trình của họ vẫn còn dài. Cô tin rằng chỉ cần có ánh sáng trong tim, họ có thể vượt qua mọi khó khăn.