Buổi Tu Luyện Đầu Tiên: Sức Mạnh Vượt Kiểm Soát!

Mặt trời buổi sớm rọi những tia nắng đầu tiên qua khung cửa sổ, phủ một lớp ánh sáng dịu nhẹ lên căn phòng nhỏ. Jiro Kenta khẽ nhíu mày, rồi chầm chậm mở mắt. Một luồng năng lượng lạ lẫm chảy tràn khắp cơ thể cậu, mạnh mẽ, tươi mới nhưng cũng đầy bí ẩn. Cảm giác ấy khiến trái tim cậu đập nhanh hơn, như thể có một sức mạnh vô hình đang trỗi dậy từ sâu bên trong.

Cậu hít một hơi thật sâu, đứng dậy, vươn vai đầy quyết tâm. Không còn là chàng trai bình thường trên Trái Đất, giờ đây, cậu phải thích nghi với thế giới này, từng bước khám phá sức mạnh đang chờ đợi mình.

Jiro bắt đầu ngày mới bằng việc thiền định. Ngồi xếp bằng trên sàn, cậu nhắm mắt, lắng nghe từng nhịp thở chậm rãi. Không gian xung quanh dần trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng gió lùa qua ô cửa. Nhưng ngay khi cậu chìm sâu vào trạng thái thiền, một luồng khí ấm áp len lỏi khắp cơ thể. Nó không phải hơi thở, cũng chẳng phải nhịp tim mà là một dòng chảy năng lượng bí ẩn đang vận động trong cậu.

Cảm giác này kỳ lạ nhưng không hề khó chịu. Cậu dần tập trung vào nó, cố gắng cảm nhận rõ hơn. Cơ thể cậu bỗng trở nên nhẹ bẫng, như thể có một nguồn sức mạnh đang dần thức tỉnh.

Sau khoảng mười lăm phút, Jiro mở mắt, cảm thấy tinh thần minh mẫn hơn bao giờ hết. Cậu đứng dậy, bắt đầu chạy bộ xuyên qua khu rừng rộng lớn. Dù thể lực vốn đã tốt, nhưng quãng đường mười cây số vẫn khiến cậu thấm mệt. Tim đập dồn dập, hơi thở gấp gáp, từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán. Thế nhưng, thay vì kiệt sức, cậu lại cảm thấy một sự phấn khích khó tả, như thể từng tế bào trong cơ thể đang dần mạnh lên sau mỗi bước chân.

Khi cậu trở về, Ruby Lean đã đứng chờ sẵn với một ly nước mát trên tay.

"Chạy bộ xong rồi hả?" Cô cười nhẹ, đưa ly nước cho cậu.

Jiro đón lấy, uống một ngụm lớn. Hơi mát tràn xuống cổ họng, xua tan đi cái nóng rát do vận động.

"Cảm ơn Ruby, tôi thực sự cần thứ này."

"Tốt, giờ thì chúng ta bắt đầu buổi học về ma thuật thôi."

Jiro gật đầu, ánh mắt lóe lên sự háo hức.

Ruby khoanh tay, giọng nghiêm túc nhưng không giấu được sự thích thú.

"Chúng ta sẽ bắt đầu với việc học cách cảm nhận ma thuật trong cơ thể."

Cô ra hiệu cho Jiro ngồi xuống trên một tấm thảm mềm, nhắm mắt lại và hít thở thật sâu.

"Hãy để tâm trí lắng xuống, như một giọt nước rơi trên mặt hồ tĩnh lặng."

Jiro làm theo, từng chút một thả lỏng cơ thể. Nhịp thở cậu dần trở nên chậm rãi, đều đặn. Trong khoảng không tĩnh lặng, cậu cảm nhận rõ hơn sự vận động bên trong mình. Như có một dòng chảy vô hình len lỏi qua từng thớ thịt, từng mạch máu, tỏa ra thứ năng lượng ấm áp.

Ruby quan sát cậu một lúc rồi khẽ gật đầu hài lòng.

"Tốt lắm. Giờ, hãy tập trung vào trung tâm cơ thể, cảm nhận xem có gì đặc biệt không?"

Jiro nhíu mày, dồn hết sự chú Ý vào vùng bụng dưới. Một nguồn năng lượng đang dần hiển hiện, không rõ ràng nhưng có tồn tại. Nó ấm áp, mạnh mẽ, như một ngọn lửa nhỏ đang âm ỉ cháy.

"Thấy rồi..." Cậu lẩm bẩm.

Ruby mỉm cười, giọng nói tràn đầy khích lệ.

"Đó chính là hạt nhân ma lực của cậu. Hãy tưởng tượng nó như một ngọn đuốc nhỏ, và khi cậu tập trung vào nó, ngọn đuốc đó sẽ sáng hơn."

Jiro tiếp tục tập trung, và quả thật, ánh sáng trong tâm trí cậu dần trở nên rực rỡ hơn. Một cảm giác hưng phấn dâng tràn, như thể cậu vừa chạm vào một cánh cửa dẫn đến sức mạnh vô tận.

"Tuyệt vời, cậu đã kích hoạt được nguồn năng lượng ma thuật của mình. Giờ thì chúng ta sẽ chuyển sang bài học tiếp theo."

Ruby dẫn Jiro đến một khu đất trống trong rừng, nơi không khí mát mẻ và thanh tĩnh.

"Bây giờ, hãy nhớ lại điểm sáng cậu vừa cảm nhận được."

Jiro gật đầu, nhắm mắt, tập trung vào hạt nhân ma lực trong cơ thể. Một điều gì đó đang chờ đợi cậu khai phá.

Ruby Lean tập trung năng lượng, đẩy nó ra khỏi cơ thể. Những vòng xoáy nhỏ dần hình thành, lơ lửng xung quanh cô như những vệ tinh quay quanh một hành tinh.

"Hãy quan sát kỹ." Giọng cô trầm tĩnh nhưng đầy uy lực.

Những vòng xoáy năng lượng xoay tròn nhịp nhàng, phát ra những luồng sáng đặc trưng, có luồng nhẹ nhàng như cơn gió thoảng, có luồng lại mạnh mẽ như bão tố. Ban đầu chỉ có năm vòng, nhưng chỉ sau vài giây, vòng thứ sáu dần hiện ra, sáng rực.

"Cậu thấy chứ? Những vòng xoáy này phản ánh cấp độ của một người. Tôi hiện tại là cấp sáu."

Jiro Kenta nuốt khan. "Vậy... còn tôi?"

"Hãy thử di chuyển năng lượng trong cơ thể trước," Ruby hướng dẫn. "Tập trung vào tay phải."

Jiro nhắm mắt, điều chỉnh nhịp thở. Cậu cảm nhận được nguồn năng lượng trong cơ thể đang chảy dọc theo huyết quản, hướng thẳng đến bàn tay phải. Một cảm giác nóng bỏng lan tỏa nơi lòng bàn tay.

"Tốt lắm. Giờ hãy thử đẩy nó ra ngoài!"

Jiro tập trung ý niệm, từ từ giải phóng năng lượng.

Vù!

Những vòng xoáy năng lượng bắt đầu xuất hiện quanh cậu. Nhưng chúng không dừng lại ở sáu.

Bảy… tám… chín… mười… mười một… mười hai vòng hoàn chỉnh!

Ruby sững sờ.

"Không thể nào…!"

Không khí xung quanh bỗng trở nên ngột ngạt, mặt đất rung chuyển nhẹ. Gió nổi lên, quét qua những tán cây, cuốn theo cát bụi mờ mịt.

"Mười hai vòng xoáy… Nghĩa là cậu đã đạt cấp mười hai!"

Jiro chớp mắt, cảm nhận sức mạnh tràn ngập trong từng tế bào. "Cấp mười hai mạnh đến mức nào?"

Ruby nuốt khan, trong đầu chợt hiện lên những ghi chép trong các thư tịch cổ. "Những người đạt đến cấp độ này… có thể hủy diệt một hành tinh chỉ bằng một đòn đánh."

Jiro im lặng nhìn những vòng xoáy quanh mình. Cậu không ngờ bản thân lại sở hữu sức mạnh vượt xa những gì từng tưởng tượng.

Ruby vẫn chưa thể tin vào những gì vừa chứng kiến. Đôi mắt cô ánh lên vẻ dò xét khi chậm rãi cất lời.

"Chẳng lẽ… cậu chính là truyền thuyết sống? Người duy nhất từng đạt cấp mười sáu sau hai trăm năm tu luyện? Khi mà mỗi cấp độ phải mất ít nhất mười ba năm để đạt được?"

Nói đến đây, cô vung tay, triệu hồi một cuốn sách cổ dày cộp với những ký tự huyền bí khắc trên bìa - Tuyệt Thế Thần Vương.

Ruby lật nhanh từng trang, mắt lướt qua những dòng chữ phủ đầy bụi thời gian, rồi bỗng khựng lại. Giọng cô khẽ run khi đọc lớn:

"Ngay cả những bậc thánh giả mạnh nhất trong lịch sử cũng chỉ có thể thăng một cấp bậc sau mười ba năm khổ luyện. Nhưng cậu… cậu đã đạt mười hai cấp chỉ trong mười tám năm? Điều này là bất khả thi!"

Jiro thoáng sững người trước phản ứng của Ruby. Cậu nuốt khan, giọng nói cũng không giấu được sự hoang mang.

"Tôi… tôi cũng không biết."

Ruby im lặng, ánh mắt sắc bén như đang cố xuyên thấu từng bí ẩn giấu kín trong Jiro. Cô không thể tin rằng điều này lại xảy ra ngay trước mắt mình.

"Không thể chỉ là thiên phú đơn thuần… Cậu đã làm thế nào? Điều gì đã giúp cậu phá vỡ quy luật của thế giới này?"

Jiro trầm ngâm, chưa có câu trả lời. Chính cậu cũng chưa từng nghĩ sâu về điều đó. Có lẽ nào còn một bí ẩn nào đó mà cậu chưa khám phá ra?

Ruby siết chặt cuốn sách trên tay, ánh mắt dần hiện lên một tia nghi ngờ.

"Không… Tôi nghĩ còn một lý do khác. Một điều gì đó mà chúng ta chưa biết."

Không khí bỗng trở nên tĩnh lặng, chỉ còn những làn gió nhẹ lướt qua, mang theo hơi lạnh của một sự thật chưa được vén màn.

Bất chợt, Ruby vỗ tay, đôi mắt sáng lên vẻ hào hứng.

"Được rồi! Chúng ta sẽ tìm hiểu chuyện này sau. Bây giờ, hãy tiếp tục học cách sử dụng ma pháp!"

"Cậu hãy dùng vòng xoáy năng lượng ở trên cùng, đó là dòng ma thuật mạnh nhất của cậu. Hãy đọc câu thần chú 'Alkemize' để biến nó thành một quả cầu năng lượng, rồi ném vào ngọn núi lớn bên kia!"

Jiro Kenta chăm chú nhìn vào vòng xoáy năng lượng rực rỡ trên đầu mình. Cậu có thể cảm nhận được sức mạnh khổng lồ tiềm ẩn bên trong nó, như thể chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể tạo ra một trận bão năng lượng kinh hoàng. Hít một hơi sâu, cậu giơ tay lên, điều khiển vòng xoáy dần dần tách khỏi cơ thể mình.

"Alkemize!"

Ngay khi câu thần chú được thốt ra, vòng xoáy năng lượng co lại rồi bùng nổ thành một quả cầu ma thuật với bảy sắc cầu vồng. Nó lơ lửng trong không trung, phát ra một luồng hào quang chói lóa, khiến không khí xung quanh trở nên dày đặc và nặng nề đến mức đáng sợ.

Jiro Kenta cảm nhận được áp lực khủng khiếp từ quả cầu, nhưng vì nó là do cậu tạo ra, nên cậu không bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, Ruby Lean thì không may mắn như vậy.

"Aaa...!!"

Cô thét lên khi cả người bị áp lực đè nặng xuống đất, chân lún sâu vào nền đất đá. Cô cố gắng giữ thăng bằng nhưng không thể chống lại sức mạnh kinh hoàng đang dồn ép cơ thể mình.

"Jiro! Mau ném nó đi! Nếu không, tôi sẽ bị chôn vùi mất!!" Ruby hét lên, giọng đầy hoảng loạn.

Jiro sững sờ nhìn Ruby rồi quay sang quả cầu năng lượng, cảm thấy sốc với sức mạnh vượt ngoài tầm kiểm soát của mình. Cậu nhanh chóng vào tư thế ném bóng rổ, tập trung toàn bộ tinh thần. Không gian xung quanh rung chuyển dữ dội khi năng lượng hội tụ vào cánh tay cậu.

"YAAAAA!!!"

Với một cú ném cực mạnh, quả cầu ma thuật vọt khỏi tay Jiro, lao đi với tốc độ kinh hoàng. Ruby Lean vừa bị áp lực đè nén đến mức chỉ còn chừa lại cái đầu trên mặt đất, vừa lấm lem bụi đất nhưng vẫn không quên dõi theo quả cầu ma thuật đang bay xa.

Chỉ trong nháy mắt, quả cầu va chạm với ngọn núi trước mặt...

BÙM!

Một tiếng nổ dữ dội vang lên, làm rung chuyển cả vùng đất. Nhưng điều kinh hoàng hơn là quả cầu không dừng lại ở đó. Nó xuyên qua ngọn núi, tiếp tục lao vào bầu trời, phá tan tầng khí quyển và bay thẳng ra ngoài không gian.

Ruby và Jiro chỉ kịp há hốc mồm, nhìn theo quỹ đạo của nó.

Rồi...

Một vụ nổ vũ trụ khủng khiếp xảy ra.

Hành tinh nơi quả cầu bay tới bị xé toạc, vỡ vụn trong ánh sáng chói lòa. Chấn động từ vụ nổ lớn đến mức dù đứng từ hành tinh này, Jiro và Ruby vẫn có thể cảm nhận được áp lực khủng khiếp truyền đến. Bầu trời sáng rực lên như một mặt trời mới vừa được sinh ra. Sóng xung kích từ vụ nổ lan rộng ra không gian, tạo ra những cơn địa chấn lan truyền khắp bề mặt hành tinh mà họ đang đứng.

Cả hai im lặng, sững sờ trước sự tàn phá mà Jiro vừa vô tình tạo ra.

"Đ... đó là gì vậy?" Ruby lắp bắp, mặt tái mét.

"Tôi... tôi không biết!! Tôi chỉ muốn thử nghiệm một chút thôi!" Jiro hoảng hốt đáp, giọng đầy hoang mang.

Ruby quay sang nhìn cậu, ánh mắt bỗng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

"Cậu cần phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình, Jiro. Nếu không, cậu sẽ còn gây ra những hậu quả nghiêm trọng hơn nữa."

Jiro gật đầu, trong lòng tràn ngập sự lo lắng.

Ruby nhanh chóng niệm chú: "Terra Levio."

Một luồng năng lượng xanh lục bao phủ cơ thể cô, nâng cô từ lòng đất lên như thể có một bàn tay vô hình kéo cô ra khỏi lớp đất đá. Khi đã đứng vững, cô phủi bụi trên quần áo, nhìn Jiro với một cái thở dài nhẹ nhõm.

"Bây giờ thì tôi đã ổn rồi!"

Nhưng cả hai đều biết, đây mới chỉ là khởi đầu cho những điều bí ẩn về sức mạnh của Jiro Kenta.