Chương 3

"Khi Hạ Tuyết Lam chuyển tiền cho họ tôi cho bọn họ về ngày mai làm việc, tôi gọi Hạ Tuyết Lam lên văn phòng bàn việc ngày mai"

- Ngày mai tôi muốn đi sắm đồ cho việc đi học nhờ cô giúp đỡ 

- Rõ thưa ngài

- Được rồi không cần sớm nữa về nghỉ ngơi đi 

"Hạ Tuyết Lam trở về phòng, tôi cũng trở về phòng của mình tắm sạch sẽ tôi suy nghĩ chắc cũng nên tản bộ làm quen khu vực này, nói làm liền tôi thay đồ tôi ra ngoài tản bộ đi hồi lâu tôi cảm nhận được nơi đây rất đẹp và bình yên ở đây cũng có công viên rất hợp lí cho sáng mai tôi chạy bộ , tôi ghé vào công viên ngồi xuống ghế đá ngẫm nghĩ về bước tiếp theo sẽ hoạt động trong trường, khi đang nghĩ thì tôi nhìn thấy một gia đình 3 người nhìn họ rất hạnh phúc, tôi rơi vào trầm lặng"

- Gia đình à.... 

"Khi tôi đang suy tư thì tôi cảm nhận gì đó không ổn ngước lên tôi thấy một tên kì lạ hắn đeo khẩu trang kín hết thân thể, tôi bám theo sau lưng hắn, đi sau lưng hắn tôi suy đoán được hắn đang bám theo gia đình lúc nãy tôi để ý hơn thấy trong túi áo hoodie của hắn có một vật gì đó, theo tôi quan sát nó có vẻ dài và khá to tôi nghĩ đó là một con dao, vậy là đã rõ hắn sẽ giết gia đình đóm, tôi đã thấy hắn chuẩn bị lấy con dao ra chạy đến ánh mắt tôi như muốn hóa quỷ tiến tới nắm tay hắn lại khi hắn đang cầm con dao"

- Này anh bạn đừng có manh động như vậy

"Hắn đổ mồ hôi hột khi nhìn thấy ánh mắt như quỷ dữ của tôi, tôi đã nhấn cổ xuống đất, gia đình kia có vẻ sẽ quay lại tôi liền xách hắn vào góc hẻm"

- Em có nghe thấy gì không

- Không em không nghe gì hết

- Ba mẹ đi thôi đi thôi

- Được rồi con yêu, ta đi thôi

- Tốt gia đình đó đi rồi. Được rồi ta hỏi tội ngươi đây

"Tôi quay qua dự định hỏi tội hắn thì thấy hắn đã ngất xỉu, có vẻ tôi hơi mạnh tay cổ hắn còn vết bầm đen như vậy với lực tôi nhấn xuống có vẻ khá lâu để hắn tỉnh dậy, tôi lấy điện thoại ra gọi cho trụ sở cảnh sát của tôi, 10p sau những người của sở cảnh sát của tôi đã đến, khi vừa đưa hắn lên xe cứu thương, một người đan ông to lớn đến trước mặt tôi không xa lạ gì là chú Trương Thiên Hạ chú ấy đang giữ chức bộ trưởng ở trụ sở cảnh sát Văn An"

- Hoàng Kiệt à con vẫn mạnh tay như vậy à, con làm vậy khá khó khăn hỏi tội đó

- Con xin lỗi chú Trương lần sau con sẽ chú ý

- Thôi được rồi, chú cũng quá quen với việc con làm rồi. Chú đi đây tạm biệt con

- Tạm biệt chú Trương

"Chú Trương vừa đi tôi cũng về nhà, tôi mở cửa ra thì liền bị Hạ Tuyết Lam lau vào người tôi"

- Đặng Tổng sao ngài ra ngoài không báo cho tôi biết 

- Việc gọi cô không cần thiết, tôi cũng bảo cô về phòng nghỉ rồi mà. Mau về phòng đi

- Không! lỡ ngài lại đi thì sao 

- Tôi không đi nữa, mà cô ôm vậy đủ chưa. Cô tính hạ độc tôi hả 

"Do tôi thấy Hạ Tuyết Lam đang mạc đồ ngủ 2 dây tôi thấy đường kẻ trên cái đó"

- Xin lỗi ngài Đặng Tổng lần sau tôi sẽ chú ý 

- Thôi được rồi cô mau về phòng đi

- Vâng thưa ngài

"Tôi liền về phòng của mình hít đất chổng đẩy thêm 500 cái tắm 1 lần nữa rồi tôi cũng được ngủ. 5 giờ sáng cũng như mọi khi tôi thức dậy thay đồ tôi ra ngoài chạy bộ, sáng sớm ở đây trời rất sương nhìn từ đằng xa tôi thấy một bóng người là một cụ ông có vẻ sống ở đây, ông ấy đi ngang tôi chào hỏi tôi, tôi cũng chào hỏi lại ở đây mọi người thật thân thiện một suy nghĩ muốn ở đây mãi mãi lóe lên đầu tôi, nhưng không được khi hoàn thành xong nhiệm vụ này tôi phải rời xa nơi đây, chạy một lúc tới công viên tôi hít thở không khí nơi đây, không khí nơi đây thật dễ chịu lần sau thử gọi Hạ Tuyết Lam chạy bộ cho cô ấy biết thế nào là rèn luyện thân thể qua nửa năm không gặp lại tôi thấy Hạ Tuyết Lam đã mập lên rất nhiều rồi, tôi lại chạy tiếp vẫn 3 tiếng sau tôi về nhà, tôi mở cửa ra tôi nghe mùi rất thơm, tôi bước vào bếp thấy Hạ Tuyết Lam đang chuẩn bị bữa sáng "

- Mừng ngài trở về, ngại đợi chút nhé sẽ xong ngay

- Được rồi

 "Tôi về phóng tắm sạch sẽ thay đồ tôi tiến xuống bếp, tôi ngạc nhiên khi thấy Hạ Tuyết Lam trổ tài nấu ăn trên bàn tôi thấy những món ăn đang lắp lánh kêu gọi tôi mau ăn tôi đi"

- Xin mời ngài thưởng thức

- Được rồi

"Tôi liền gấp một miếng thức ăn bỏ vào miệng, Hạ Tuyết Lam đổ mồ hôi hột chờ đợi kết quả từ tôi"

- Ngài thấy sao ạ?

- Ngon!

"Hạ Tuyết Lam vui mừng khi tôi khen, rồi cô ấy mới chịu ngồi xuống ăn sáng, ăn sáng xong tôi định chủ động rửa bát Hạ Tuyết Lam ngăn cản tôi không cho tôi làm, tôi cũng biết tính không cho tôi làm gì hết ở nhà này nên tôi cũng không giành, Hạ Tuyết Lam cũng rửa bát. Một hồi sau Hạ Tuyết Lam cũng xong"

- Được rồi đi thôi 

- Vâng Đặng Tổng