Hai Bài Kiểm Tra Tiếp Theo Của Geus Gelo!

Vương Thành giơ tay lên, búng ngón tay một cái. Không gian xung quanh lập tức thay đổi, từ một vùng trống trải biến thành một khu rừng rậm rộng lớn, cây cối dày đặc, gió thổi rít lên từng cơn mạnh mẽ.

Deus Gelo ngạc nhiên nhìn quanh:

"Đây là đâu?"

Vương Thành chắp tay sau lưng, giọng cậu vang lên đầy quyền uy:

"Chào mừng đến với thử thách thứ hai: Sinh tồn trong Rừng Hỗn Mang!"

Deus Gelo cau mày:

"Rừng Hỗn Mang? Nghe tên đã thấy không ổn rồi…"

Vương Thành cười nhạt:

"Đúng vậy. Đây không phải khu rừng bình thường. Nó được tạo ra từ ý chí hỗn loạn của vũ trụ, bên trong ẩn chứa vô số sinh vật nguy hiểm. Luật rất đơn giản—cậu phải sống sót trong này trong vòng ba ngày mà không sử dụng ma thuật."

Deus Gelo trợn tròn mắt:

"Cái gì?! Không được dùng ma thuật? Nhưng tôi có thể chiến đấu thế nào?"

Vương Thành nhún vai:

"Hãy sử dụng trí tuệ và kỹ năng sinh tồn của cậu. Nếu muốn trở thành đệ tử của ta, cậu phải học cách thích nghi với mọi tình huống."

Deus Gelo cắn răng, hít một hơi sâu.

"Được rồi! Tôi chấp nhận thử thách!"

Vương Thành khẽ gật đầu, rồi vung tay. Một cơn gió mạnh lập tức thổi tới, cuốn Deus Gelo vào sâu trong khu rừng. Hắn bị thổi bay đi xa, mất dần khỏi tầm mắt của Vương Thành.

Cậu đứng yên tại chỗ, khoanh tay lặng lẽ quan sát, ánh mắt sắc bén như đang nhìn xuyên qua khu rừng.

"Bây giờ thì hãy xem, liệu cậu có đủ tư cách để tiếp tục hay không, Deus Gelo…"

 

Ở một góc sâu trong khu rừng, Deus Gelo đáp xuống nền đất cứng, lăn vài vòng rồi nhanh chóng bật dậy.

Hắn phủi bụi trên người, hít sâu để trấn tĩnh lại.

"Ba ngày trong khu rừng này mà không có ma thuật sao… Được thôi, ta sẽ vượt qua nó!"

Nhưng ngay lúc đó, một âm thanh kỳ lạ vang lên từ phía sau…

Lá cây xào xạc. Một đôi mắt đỏ rực đang nhìn chằm chằm vào hắn từ trong bóng tối.

Deus Gelo siết chặt tay, lập tức thủ thế.

Thử thách thực sự… mới chỉ bắt đầu.

 

Deus Gelo đứng yên, tim đập thình thịch khi cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh đang dõi theo mình từ trong bóng tối. Hắn nuốt khan, rồi từ từ quay đầu lại.

Từ giữa những lùm cây rậm rạp, một sinh vật khổng lồ bước ra. Đó là một con Hắc Lang Ma Thú, cao gần ba mét, bộ lông đen tuyền tỏa ra luồng khí nguy hiểm. Đôi mắt đỏ ngầu của nó ánh lên vẻ khát máu, răng nanh sắc bén nhỏ xuống từng giọt dịch nhớt.

"Quái vật đầu tiên à?" – Deus Gelo lẩm bẩm, siết chặt nắm đấm.

Không có vũ khí, không có ma thuật, chỉ có cơ thể này… Hắn phải chiến đấu theo cách nguyên thủy nhất!

Con sói gầm lên, lao đến với tốc độ đáng sợ!

Deus Gelo phản xạ ngay lập tức. Hắn nhảy sang một bên, tránh cú vồ chết chóc. Chưa kịp lấy lại thăng bằng, con sói đã xoay người tấn công tiếp!

"Nhanh quá!" – Deus Gelo giật mình.

Hắn lăn người né đòn, nhưng móng vuốt của con sói vẫn sượt qua cánh tay hắn, để lại một vết cào rớm máu. Cơn đau nhói lên, nhưng hắn không có thời gian để quan tâm.

"Mình phải tìm cách khác… Không thể cứ né mãi được!"

Nhìn quanh, Deus Gelo thấy một cành cây dài và chắc chắn nằm gần đó. Không chút do dự, hắn lao đến, chộp lấy nó và thủ thế.

Con sói gầm lên lần nữa, tiếp tục lao tới. Deus Gelo vung mạnh cành cây, nhắm thẳng vào mắt của nó!

BỐP!

Con sói rống lên đau đớn khi bị đánh trúng. Nhân cơ hội đó, Deus Gelo dùng hết sức nhảy lên lưng nó, siết chặt cổ!

Con sói giãy giụa điên cuồng, cố gắng hất văng hắn xuống. Nhưng Deus Gelo cắn răng chịu đựng, dồn toàn bộ sức lực để giữ chặt!

Một phút… Hai phút…

Cuối cùng, con quái vật mất dần sức lực, ngã quỵ xuống. Deus Gelo thở dốc, toàn thân rã rời, nhưng hắn đã chiến thắng!

Hắn đứng dậy, lau mồ hôi trên trán, rồi nhìn lên bầu trời.

"Một đêm dài đây… Mình phải tìm nơi trú ẩn trước khi gặp thêm quái vật khác."

Và thế là hắn bắt đầu hành trình sinh tồn của mình, với mỗi giây phút đều có thể là ranh giới giữa sự sống và cái chết.

 

Ba ngày sau…

Vương Thành đứng bên ngoài khu rừng, khoanh tay chờ đợi. Khi thời gian vừa chạm mốc, một bóng người xuất hiện từ giữa những tán cây.

Deus Gelo bước ra, quần áo rách rưới, cơ thể đầy những vết thương, nhưng ánh mắt tràn đầy ý chí kiên cường.

Hắn nhìn thẳng vào Vương Thành, nở một nụ cười đầy tự tin:

"Tôi đã sống sót."

Vương Thành im lặng trong vài giây, rồi gật đầu:

"Tốt. Cậu đã vượt qua thử thách thứ hai."

Deus Gelo gục xuống, thở dài nhẹ nhõm. Nhưng chưa kịp nghỉ ngơi, hắn đã nghe thấy câu tiếp theo của Vương Thành:

"Không có thời gian để nghỉ đâu. Bây giờ, đến thử thách thứ ba."

Deus Gelo mở to mắt, hoảng hốt:

"Cái gì?! Không có chút thời gian hồi phục nào sao?!"

Vương Thành cười nhạt:

"Trên chiến trường, kẻ yếu sẽ không có cơ hội để nghỉ ngơi."

Deus Gelo cắn răng, cố gắng đứng vững.

"Được thôi… Hãy đến với thử thách tiếp theo!"

 

Vương Thành: "Bài kiểm tra thứ ba là đánh bại ba con quái vật mà ta triệu hồi!"

Deus Gelo: "Hả?! Vậy có được dùng ma thuật không? Nếu không thì tôi toi đời mất!"

Vương Thành: "Cậu có thể dùng bất cứ thứ gì trong khả năng của mình. Quy tắc rất đơn giản—chỉ cần đánh bại chúng."

Deus Gelo thở phào nhẹ nhõm, trong lòng mừng thầm: Vậy thì dễ dàng hơn rồi! Nhưng niềm vui chưa kịp kéo dài, Vương Thành lạnh lùng bổ sung:

Vương Thành: "Đừng vội mừng. Chúng sẽ không yếu đâu."

Deus Gelo nuốt khan nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn: "Dạ không sao ạ!"

Vương Thành giơ tay lên trời, ma lực chấn động không gian. Một vòng tròn triệu hồi khổng lồ hiện ra, tỏa ra thứ ánh sáng đỏ rực như máu. Một cơn gió dữ dội quét qua khi con quái vật đầu tiên xuất hiện.

Đứng trước Deus Gelo là một sinh vật cao lớn với cơ bắp cuồn cuộn, bộ lông đen phủ đầy những đường vân đỏ rực như dung nham nứt vỡ. Đôi sừng dài vươn cao, tỏa ra sát khí lạnh lẽo, còn trên tay nó là một chiếc rìu chiến khổng lồ, lưỡi rìu đỏ rực như được nung chảy trong địa ngục. Nó mặc một chiếc quần da màu đỏ, dáng vẻ uy nghiêm như một Ma Vương thực thụ!

Vừa nhìn thấy Deus Gelo, con quái vật liền rống lên dữ dội, lao đến như một cơn cuồng phong, vung rìu bổ thẳng xuống.

Vút!

Deus Gelo nhanh chóng bật người sang một bên, né được đòn tấn công chết chóc trong gang tấc. Nhưng con quái vật không dừng lại, nó càng thêm hung hãn. Một tiếng gầm vang dội không gian:

"KHAAAAA!!!"

Từ đôi sừng trên đầu nó, một quả cầu ma lực khổng lồ nhanh chóng hình thành, tỏa ra sức nóng khủng khiếp. Đột ngột, hàng loạt quả cầu năng lượng nóng như mặt trời bị bắn ra liên tục, lao thẳng về phía Deus Gelo với tốc độ khủng khiếp—84 km/s!

Thấy vậy, Deus Gelo lập tức lùi lại, tay vung lên tạo ra một cổng không gian trước mặt. Những quả cầu lửa vừa chạm vào cổng liền biến mất, bị dịch chuyển sang một không gian khác. Nhưng chỉ cần đến gần chúng thôi, cậu đã cảm nhận được một nhiệt độ khủng khiếp—ít nhất phải trên 10 triệu độ C!

Nếu mình đoán không lầm, chỉ cần chạm vào là bị bốc hơi ngay lập tức!

Nhưng may mắn thay, cậu không phải người bình thường. Là bậc thầy điều khiển ma thuật băng, cậu có thể chuyển cơ thể mình thành dạng sống băng, nhiệt độ có thể giảm xuống âm 30 triệu độ C. Nhờ đó, cậu vẫn chịu đựng được sức nóng khủng khiếp tỏa ra từ những quả cầu.

Với lợi thế này, Deus Gelo nhanh chóng xông lên!

"Espada Sagrada!"

Vừa dứt lời, một thanh kiếm ma thuật bằng băng sắc lạnh xuất hiện trên tay cậu. Khi khoảng cách giữa cậu và con quái vật chỉ còn 3 mét, một lớp băng khổng lồ bỗng chốc lan tỏa ra từ cơ thể Deus Gelo, đóng băng con quái vật trong nháy mắt!

Không để lỡ thời cơ, cậu vung kiếm!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Chỉ trong chớp mắt, hàng trăm nhát kiếm lạnh lẽo xuyên qua lớp băng dày, chém nát con quái vật thành từng mảnh vụn. Không một giọt máu, không một tiếng gào thét—nó đã bị tiêu diệt hoàn toàn!

Deus Gelo thở dốc nhưng ánh mắt rực sáng, đầy tự tin:

"Xong một con!"

Nhìn cảnh tượng đó, Vương Thành khẽ nhếch mép, thầm nghĩ:

"Tên này cũng không quá tệ."

 

Sau khi đánh bại con quái vật đầu tiên, Deus Gelo chưa kịp nghỉ ngơi thì Vương Thành đã giơ tay triệu hồi hai vòng tròn ma thuật khác. Không gian chấn động dữ dội, mặt đất dưới chân rung lên như sắp sụp đổ. Một luồng khí lạnh và nóng cùng lúc bùng nổ, báo hiệu sự xuất hiện của hai con quái vật khủng khiếp hơn!

ẦM! ẦM!

Từ hai cánh cổng triệu hồi, hai sinh vật khổng lồ dần bước ra.

Con quái vật thứ hai – "Bạo Phong Lang"

Một con sói khổng lồ cao 8 mét, thân thể được tạo thành từ những luồng gió xoáy chết chóc, toàn thân phủ đầy lông trắng bạc sáng rực. Đôi mắt màu xanh lục lóe lên những tia chớp liên tục, còn bốn chân của nó không hề chạm đất mà lơ lửng trong không khí, giống như một cơn bão sống. Mỗi lần nó di chuyển, không khí xung quanh liền xoay tròn tạo thành những cơn lốc mạnh mẽ.

Cái đuôi dài của nó uốn lượn như một dải lụa sống, nhưng chỉ cần quất nhẹ một cái là có thể xé rách không gian, tạo ra những vết cắt vô hình chết người!

Con quái vật thứ ba – "Địa Ngục Băng Nhân"

Đứng bên cạnh con sói gió là một chiến binh băng cao 6 mét, cơ thể hoàn toàn làm từ băng đen huyền bí. Mỗi khớp nối của nó đều có những luồng sương lạnh rỉ ra, khiến không gian xung quanh bị đóng băng ngay lập tức. Cặp mắt đỏ rực như máu, nhìn chằm chằm vào Deus Gelo như con thú săn mồi nhìn con mồi sắp chết.

Hắn mặc một bộ giáp đen tuyền, trên vai có hai gai nhọn khổng lồ, trên tay cầm một thanh thương băng khổng lồ dài 5 mét, chỉ cần vung nhẹ là có thể tạo ra những cột băng sắc bén từ mặt đất, đâm xuyên mọi thứ trên đường đi.

"GRÀOOOO!!!"

Cả hai con quái vật đồng loạt gầm lên, ngay lập tức lao về phía Deus Gelo từ hai hướng khác nhau.

 

Trận chiến sinh tử!

Deus Gelo nghiến răng, cơ thể đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi sau trận chiến trước, nhưng cậu không thể dừng lại.

"Tập trung nào! Nếu không, mình sẽ chết!"

Bạo Phong Lang lao đến trước, bốn chân xoáy mạnh, tạo ra một cơn bão lớn bao trùm cả khu vực. Những lưỡi gió sắc bén từ trong cơn bão bắn ra, cắt xuyên mặt đất như dao thái qua giấy. Deus Gelo lập tức lùi lại, cố gắng dùng tốc độ của mình để né tránh.

Nhưng ngay khi cậu vừa tránh được, Địa Ngục Băng Nhân đã ở ngay phía sau!

"CHẾT TIỆT!"

Chiến binh băng vung thanh thương khổng lồ xuống!

ẦM!!!

Mặt đất bị đóng băng ngay lập tức, vô số mũi băng nhọn mọc lên như hàng ngàn ngọn giáo lao thẳng về phía Deus Gelo!

Không còn cách nào khác, cậu kích hoạt Khiên Băng Tuyết, bao phủ cơ thể mình trong một lớp giáp băng dày. Nhưng cú va chạm vẫn quá mạnh, khiến cậu bị hất văng xa hơn 50 mét.

Cậu thở hổn hển. Trận chiến này khiến cơ thể cậu mất sức nhanh hơn bình thường!

"Không thể tiếp tục như thế này… Nếu cứ phòng thủ mãi, mình sẽ cạn kiệt sức lực trước khi có cơ hội phản công!"

Nhưng đúng lúc cậu nghĩ rằng mình sắp thua cuộc…

Một cảm giác kỳ lạ trỗi dậy trong cơ thể.

Ma lực trong người cậu bùng nổ, mạnh hơn bao giờ hết!

Một kỹ năng mới đang thức tỉnh!

 

Bão Tuyết Hủy Diệt – Blizzard Tempest!

Cơ thể Deus Gelo phát sáng rực rỡ, mái tóc trắng của cậu tung bay trong một cơn lốc xoáy ma thuật. Đôi mắt ánh lên một màu xanh lam rực rỡ chưa từng có!

"Đây là… sức mạnh gì vậy?"

Bỗng nhiên, cậu cảm thấy có thể điều khiển không khí xung quanh, kết hợp với nguyên tố băng của mình!

Lốc xoáy… và băng…

Một ý tưởng lóe lên!

Deus Gelo nâng hai tay lên trời, tạo ra một cơn lốc xoáy băng khổng lồ!

Cơn lốc không chỉ hút tất cả mọi thứ vào bên trong mà còn đóng băng tất cả trong tích tắc!

"BÃO TUYẾT HỦY DIỆT!!!"

Cơn lốc lập tức cuốn lấy cả Bạo Phong Lang và Địa Ngục Băng Nhân vào trong!

Tiếng gầm thét của hai con quái vật vang vọng trong không gian, nhưng không gì có thể thoát khỏi cơn bão băng giá đáng sợ này!

Chưa đầy mười giây, toàn bộ thân thể của chúng bị đóng băng hoàn toàn!

Deus Gelo lao tới, Espada Sagrada trên tay tỏa ra ánh sáng băng giá.

Cậu vung kiếm xuống!

Xoẹt!

ẦM!

Hai con quái vật vỡ thành hàng triệu mảnh băng vụn, tan biến vào hư không.

 

Kết thúc trận chiến!

Deus Gelo thở dốc, quỳ một chân xuống đất. Cậu đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, nhưng trong lòng lại tràn đầy sự phấn khích.

Cảm giác này… giống như mình vừa đột phá giới hạn của bản thân!

Vương Thành bước đến gần, nhìn Deus Gelo bằng ánh mắt đánh giá.

"Không tệ. Không chỉ đánh bại cả hai, mà còn thức tỉnh một kỹ năng mới."

Hắn khẽ nhếch mép, nở một nụ cười hiếm hoi.

"Xem ra, ngươi xứng đáng vượt qua bài kiểm tra thứ ba."

Deus Gelo ngước lên, ánh mắt sáng rực:

"Tôi làm được rồi… Tôi đã mạnh hơn rồi!"