Chương 9: Vòng xoáy định mệnh

Bầu trời Thành Trì Bất Diệt rực lửa và khói bụi, tiếng nổ xé toạc không gian, những tòa nhà cao tầng đổ sụp như những quân cờ domino. Hắc Ám Hội, với đội quân sinh vật biến dị hung hãn và những kẻ mang siêu năng lực tàn bạo, đang tấn công dữ dội. Thành Trì Bất Diệt, dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, vẫn phải hứng chịu những đòn đánh nặng nề.

Nhóm người lính, dưới sự chỉ huy của một thủ lĩnh, đã bắt đầu tấn công. Họ di chuyển nhịp nhàng, phối hợp ăn ý, tạo thành một mũi tên sắc nhọn xuyên thẳng vào đội hình của Hắc Ám Hội. Những người lính này, với kỹ năng chiến đấu điêu luyện và tinh thần quả cảm, đang chiến đấu hết mình để bảo vệ Thành Trì Bất Diệt. Họ biết rằng, nếu họ thất bại, hy vọng cuối cùng của nhân loại sẽ tan vỡ.

Tuy nhiên, Hắc Ám Hội không hề dễ dàng bị đánh bại. Hắc Dạ, với khả năng tạo ra ảo ảnh và điều khiển bóng tối, liên tục gây ra những đòn tấn công bất ngờ và nguy hiểm, khiến đối phương mất phương hướng và rơi vào bẫy. Cuồng Nộ, với sức mạnh hủy diệt và khả năng điều khiển lửa, thiêu rụi mọi thứ trên đường đi, tạo ra những cơn bão lửa thiêu đốt cả bầu trời. Những kẻ mang siêu năng lực khác của Hắc Ám Hội cũng thể hiện sức mạnh đáng sợ, gây ra những tổn thất nặng nề cho Thành Trì Bất Diệt, phá hủy các công trình phòng thủ và giết hại hàng loạt binh lính.

Tại một khu huấn luyện bí mật của Thành Trì Bất Diệt, các huấn luyện viên đang hướng dẫn một nhóm trẻ em sử dụng siêu năng lực của mình. Những đứa trẻ này, với tiềm năng phi thường, là hy vọng tương lai của nhân loại. Họ là những người thức tỉnh sức mạnh đầy tiềm năng để nuôi dưỡng và phát triển, và họ phải được chuẩn bị để đối mặt với những thử thách đang chờ đợi phía trước.

"Hệ sức mạnh," một huấn luyện viên giải thích, giọng anh vang vọng khắp phòng tập, "chỉ cần thể lực mạnh mẽ. Mà thể lực, các em biết đấy, rất đơn giản để có được. Chỉ cần tập luyện chăm chỉ, ăn uống điều độ, và không ngừng nỗ lực, các em sẽ trở nên mạnh mẽ."

Một huấn luyện viên khác tạo ra một bức tường đất nhỏ, rồi dùng tay không đấm vỡ nó. "Hệ nguyên tố và hệ tâm linh," anh nói, "cần tinh thần lực. Tinh thần lực là sức mạnh ý chí, là khả năng tập trung và điều khiển năng lượng bên trong các em. Hãy tưởng tượng năng lượng của các em như một dòng sông, và các em là người điều khiển dòng sông đó."

Một huấn luyện viên khác biến mất rồi lại xuất hiện, khiến những đứa trẻ reo lên thích thú. "Hệ đặc biệt," anh nói, "không cần tinh thần lực. Mỗi loại năng lực ở hệ này có một loại năng lượng riêng biệt, hoặc thậm chí không cần năng lượng. Ví dụ như tàng hình của tôi, nó không cần năng lượng. Hoặc như trị thương của cô ấy, nó có năng lượng, nhưng khi lan tỏa, nó giúp bản thân và đồng đội được hồi phục cả về thể chất, vết thương ngoài da và tinh thần."

Một huấn luyện viên nữ mỉm cười, một vầng sáng dịu nhẹ bao trùm lấy một đứa trẻ bị thương. "Hãy nhớ rằng," cô nói, "sức mạnh của các em không chỉ đến từ năng lực, mà còn đến từ ý chí, từ lòng dũng cảm, và từ tình đồng đội."

Một huấn luyện viên khác tạo ra một bông hoa băng, rồi nhẹ nhàng thổi nó tan thành những bông tuyết nhỏ. "Hãy sử dụng sức mạnh của các em để bảo vệ những người yếu đuối," anh nói, "và để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn."

Tô Thần tiếp tục tiêu diệt những sinh vật biến dị trong phạm vi lĩnh vực của mình. Cùng lúc đó, hệ thống liên tục vang lên âm thanh thông báo:

[Ting! Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 50 con sinh vật biến dị cấp F, nhận được 1250 điểm tinh hoa lĩnh vực.]

[Ting! Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 45 con sinh vật biến dị cấp E, nhận được 6650 điểm tinh hoa lĩnh vực.]

[Ting! Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 33 con sinh vật biến dị cấp D, nhận được 9800 điểm tinh hoa lĩnh vực.]

[Ting! Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 10 con sinh vật biến dị cấp C, nhận được 8000 điểm tinh hoa lĩnh vực.]

[Ting! Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 5 con sinh vật biến dị cấp B, nhận được 5000 điểm tinh hoa lĩnh vực.]

Tô Thần nghe thấy những thông báo này, lòng cậu vô cùng vui sướng. Cậu tiếp tục tiêu diệt những sinh vật biến dị còn lại, và khi con quái vật cuối cùng ngã xuống, hệ thống thông báo:

[Hệ thống: Nhiệm vụ mới: Tiêu diệt toàn bộ sinh vật biến dị trong phạm vi lĩnh vực 503 mét và mở rộng lĩnh vực lên 1000 mét. Phần thưởng: Thẻ Bất Bại Tức Khắc 1 Giờ.]

Tô Thần bất ngờ trước phần thưởng. "Thẻ Bất Bại Tức Khắc 1 Giờ? Đó là gì?" Cậu tự hỏi. Tuy nhiên, cậu nhanh chóng hiểu ra. "Mình sẽ bất khả chiến bại trong vòng 1 giờ khi ở bên ngoài lĩnh vực? Đây là một vật phẩm tuyệt vời!"

Hệ thống thông báo:

[Tổng điểm tinh hoa lĩnh vực của ký chủ là 35160 điểm.]

Tô Thần tính toán nhanh: "Mình cần 9940 điểm để mở rộng lĩnh vực lên 1000 mét." Cậu ra lệnh: "Hệ thống, sử dụng 9940 điểm tinh hoa lĩnh vực để mở rộng lĩnh vực lên 1000 mét."

[Ting! Lĩnh vực của ký chủ đã được mở rộng lên 1000 mét.]

[Số điểm còn lại là 25220.]

Tô Thần kích hoạt thẻ Bất Bại Tức Khắc 1 Giờ. Một luồng năng lượng kỳ lạ bao trùm lấy cậu, khiến cậu cảm thấy mình trở nên bất khả chiến bại. Cậu thử bước ra khỏi lĩnh vực, và ngạc nhiên nhận ra sức mạnh khi ở trong lĩnh vực không hề biến mất. Như thể lĩnh vực đang đi theo cậu. "Mình chỉ có 1 tiếng," Tô Thần tự nhủ, "đây là thời cơ để kiếm thêm nhiều điểm và đồ ăn thức uống." Tuy rằng từ lúc mở ra lĩnh vực, cậu không còn cảm thấy đói và khát, nhưng Tô Thần vẫn muốn kiếm thêm đồ ăn, có lẽ chỉ là vì cậu muốn ăn cho ngon miệng.

Hệ thống thông báo rằng cửa hàng hệ thống đã được cập nhật, với nhiều vật phẩm đặc biệt mới. Tô Thần mở cửa hàng hệ thống, và cậu thấy những vật phẩm này có thể giúp cậu rất nhiều trong cuộc chiến, những vật phẩm này đều có giá trên trời.

Tô Thần đứng trên một ngọn đồi cao, quan sát cuộc chiến đang diễn ra. Cậu thấy sự tàn khốc và tuyệt vọng của cuộc chiến. Cậu nhìn thấy bên phe của một tòa thành với những bóng người quen thuộc đang dần bị dồn vào đường cùng, đó là nhóm của Thanh Phong.

Vài phút trước, khi cậu vẫn đang vui mừng vì đã tìm được hàng tá đồ ăn thức uống và cũng kha khá điểm, Tô Thần, với hơn 30 phút còn lại của thời gian bất bại bên ngoài lĩnh vực, quyết định dùng thần thức để thăm dò. Thần thức cậu lướt qua chiến trường, và cậu nhận ra một cuộc giao tranh khốc liệt đang diễn ra cách đó không xa. Tò mò, Tô Thần quyết định đến xem. Khi đến nơi, cậu nhận ra những bóng người quen thuộc đang chiến đấu trong tuyệt vọng.

Quay lại hiện tại, khi nhìn thấy nhóm Thanh Phong, Tô Thần quyết định xuống hỏi thăm. "Chào Thanh Phong, và cả các cậu nữa. Sao lại ra nông nỗi này vậy?"

"H... hả? Sao cậu lại ở đây, Tô Thần?" Thanh Phong hỏi lại, giọng anh ta đầy ngạc nhiên và mệt mỏi. "Cậu không nên ở đây, nguy hiểm lắm!"

"Nguy hiểm?" Tô Thần nhướng mày, nhìn xung quanh chiến trường hỗn loạn. "Tôi không thấy có gì nguy hiểm cả. Nhưng tôi thấy các cậu đang gặp rắc rối lớn."

"Đó là..." Thanh Phong ngập ngừng, nhìn những người đồng đội đang chiến đấu kiệt sức. "Hắc Ám Hội... chúng mạnh hơn chúng ta tưởng. Chúng đã phá vỡ tuyến phòng thủ chính, và chúng ta đang cố gắng cầm chân chúng để mọi người rút lui."

"Cầm chân?" Tô Thần nhìn những người lính đang ngã xuống, sự tàn khốc của cuộc chiến hiện rõ trong mắt cậu. "Các cậu đang hy sinh vô ích. Các cậu không thể thắng được chúng."

"Chúng tôi biết," Thanh Phong nói, giọng anh ta đầy tuyệt vọng. "Nhưng chúng tôi phải cố gắng. Chúng tôi phải bảo vệ Thành Trì Bất Diệt."

"Thành Trì Bất Diệt?" Tô Thần lặp lại, giọng cậu đầy tò mò.

"Phải," Thanh Phong nói, giọng anh ta đầy quyết tâm. "Đây là nhà của chúng tôi! Chúng tôi sẽ không bỏ cuộc!"

Tô Thần nhìn Thanh Phong, rồi nhìn những người lính đang chiến đấu. Cậu thấy sự kiên cường và lòng dũng cảm của họ, nhưng cậu cũng thấy sự tuyệt vọng và vô vọng.

"Các cậu đang lãng phí cuộc sống của mình," Tô Thần nói, giọng cậu đầy tiếc nuối. "Các cậu đang chiến đấu cho một mục tiêu không đáng."

"Không, cậu sai rồi!" Thanh Phong nói, giọng anh ta đầy quyết tâm. "Chúng tôi đang chiến đấu cho hy vọng. Chúng tôi đang chiến đấu cho tương lai."

"Hy vọng?" Tô Thần cười khẩy. "Hy vọng nào? Hy vọng rằng các cậu sẽ chết một cách vô ích?"

"Không!" Thanh Phong hét lên, rút thanh kiếm ra. "Chúng tôi sẽ không chết! Chúng tôi sẽ chiến đấu đến cùng!"

Tô Thần nhìn Thanh Phong, rồi nhìn những người lính đang chiến đấu. Cậu thấy sự kiên cường và lòng dũng cảm của họ, nhưng cậu cũng thấy sự tuyệt vọng và vô vọng. Cậu biết rằng, nếu cậu không can thiệp, họ sẽ chết.

"Được rồi," Tô Thần nói, giọng cậu bình thản. "Tôi sẽ giúp các cậu."

"Cậu... cậu sẽ giúp chúng tôi?" Thanh Phong hỏi, giọng anh ta đầy ngạc nhiên.

"Phải," Tô Thần nói, quay qua nhóm người của Hắc Ám Hội. "Tôi sẽ giúp các cậu đánh bại Hắc Ám Hội." Vì lúc này thẻ của cậu vẫn còn 31 phút nữa mới hết thời gian, sự vô địch của cậu là tuyệt đối không thể chối cãi.

Trong bóng tối dày đặc, người đàn ông bí ẩn mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo và đầy toan tính. Những sợi dây vô hình đang siết chặt, từng bước kéo cả Thành Trì Bất Diệt và Hắc Ám Hội vào một vòng xoáy định mệnh. Ông ta biết rằng, chỉ cần một nước đi nữa, mọi thứ sẽ thay đổi, và thế giới này sẽ mãi mãi không còn như cũ.

Ông ta không chỉ đơn thuần là một kẻ quan sát. Ông ta là một đạo diễn tài ba, đang dàn dựng một vở kịch lớn, mà cả Thành Trì Bất Diệt và Hắc Ám Hội chỉ là những con rối trong tay ông ta. Mỗi hành động, mỗi quyết định của họ đều nằm trong sự tính toán của ông ta, đều là một phần của kế hoạch lớn hơn.

Mạng lưới thông tin của ông ta trải rộng khắp nơi, như những xúc tu vô hình, len lỏi vào từng ngóc ngách của Thành Trì Bất Diệt và Hắc Ám Hội. Ông ta biết mọi thứ, nhìn thấy mọi thứ, và điều khiển mọi thứ. Những bí mật đen tối, những âm mưu xảo quyệt, những cuộc chiến tranh tàn khốc - tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.

Ông ta không quan tâm đến sự sống hay cái chết của những con rối của mình. Đối với ông ta, họ chỉ là những công cụ, những quân cờ trên bàn cờ định mệnh. Ông ta chỉ quan tâm đến kết quả cuối cùng, đến sự thay đổi mà ông ta muốn tạo ra.

Mục tiêu thật sự của người đàn ông bí ẩn vẫn còn là một bí ẩn. Nhưng có một điều chắc chắn: ông ta đang chuẩn bị cho một sự kiện lớn, một sự kiện có thể thay đổi số phận của cả thế giới. Và khi sự kiện đó diễn ra, không ai có thể lường trước được hậu quả.

Đánh giá để tôi biết cảm nhận của các bạn nhé và góp ý cho tôi nếu thấy lỗi sai.