Tần Lam thở dài một hơi dài, cảm nhận sức lực dần dần trở về trong cơ thể. Cô định bụng sẽ vào phòng tắm để rửa sạch mồ hôi và những dấu vết của đêm qua, nhưng vừa nhích người, một đôi tay mạnh mẽ đã túm lấy cô, kéo cô trở lại giường. Cô ngơ ngác nhìn vị đại gia đang nằm bên cạnh, ánh mắt hắn lạnh lùng, không một lời nói, chỉ đơn giản là kéo cô về phía mình. Cơ thể cô lại một lần nữa bị hắn chiếm đoạt, cự vật của hắn xuyên thấu vào cô, khiến cô không khỏi rùng mình.
Tần Lam cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Cô không còn sức lực để phản kháng, thậm chí không thể kêu lên một tiếng. Cô chỉ có thể nằm đó, để mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng dường như sự thụ động của cô lại khiến hắn bất mãn. Hắn dùng tay bóp mạnh vào ngực cô, phía dưới thì đẩy vào càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh, khiến Tần Lam đau đớn đến mức muốn ngất đi.
Aahh, anh... từ từ thôi... ahhh, đừng mạnh quá, em không chịu nổi... - Tần Lam rên rỉ, giọng nói yếu ớt, đứt quãng.
Hắn cười khẽ, một nụ cười đầy ám ảnh và thách thức.
Còn chưa đủ đâu. Vừa nãy còn cầu xin mạnh hơn, giờ lại muốn nhẹ nhàng? Tần tiểu thư thật khó chiều. - Hắn nói, giọng điệu đầy mỉa mai.
Tần Lam nghĩ thầm trong lòng, hắn chưa bao giờ chiều chuộng cô, vậy mà giờ lại nói như thể cô là người khó tính. Nhưng cô không dám nói ra, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Cơn đau và sự mệt mỏi khiến cô không còn sức lực để phản kháng.
Ahhh, em... em thực sự không chịu nổi nữa rồi... xin anh... nhẹ một chút thôi... - Cô lại cầu xin, giọng nói yếu ớt, đầy tuyệt vọng.
Nhưng dường như lời cầu xin của cô chỉ khiến hắn thêm hưng phấn. Hắn càng lúc càng mạnh bạo, càng lúc càng cuồng dã, như thể muốn hành hạ cô đến tận cùng. Tần Lam cảm thấy đầu óc choáng váng, cơ thể như muốn tan rã. Cô không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa.
Đột nhiên, hắn rút cậu nhỏ ra khỏi cơ thể cô, và trước khi cô kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn đã đẩy nó vào miệng cô. Hai tay hắn kềm chặt lấy đầu cô, không cho cô có cơ hội thoát ra. Tần Lam chỉ có thể mở rộng miệng, cố gắng giữ hơi thở, trong lòng nghĩ rằng hắn thực sự muốn giết chết cô.
Một lúc sau, hắn hét lên, dòng tinh dịch nóng hổi và tanh tưởi tràn vào cổ họng cô. Tần Lam muốn nôn ra, nhưng hắn nhanh chóng lấy tay bụm miệng cô, buộc cô phải nuốt hết vào bụng. Cô cảm thấy buồn nôn và nhục nhã, nhưng không thể làm gì khác.
Cầm thú... Hà Vĩnh, ngươi đúng là cầm thú... - Tần Lam nghĩ thầm trong lòng, lòng đầy phẫn nộ.
Cuối cùng, hắn cũng buông cô ra. Tần Lam nằm đó, mệt mỏi đến mức từng khớp xương như rời ra. Cô không quan tâm đến cơ thể đầy ái dịch, không quan tâm đến mùi hương tình dục nồng nặc trong phòng. Cô chỉ muốn nhắm mắt lại, để mặc cho bóng tối cuốn lấy mình. Không biết là cô đã ngủ hay ngất đi.
Khi Tần Lam mở mắt trở lại, ánh sáng ban ngày đã tràn vào phòng. Cô nặng nề ngồi dậy, nhìn đồng hồ, đã 8 giờ sáng. Cô cố gắng đứng dậy, đi vào phòng tắm, rửa sạch sẽ cơ thể, thay ga giường, rồi mở tủ lấy thuốc tránh thai. Cô bước ra phòng khách, định lấy nước uống thuốc, thì bất ngờ nhìn thấy Hà Vĩnh vẫn còn ở đó.
Hắn vẫn chưa đi.
Tần Lam cảm thấy đầu óc mình như hiện lên ba vạch đen. Cô không hiểu tại sao hắn vẫn còn ở đây. Cô chỉ muốn hắn biến mất, trở về với An Hân của hắn, để cô được yên.
Nhưng dĩ nhiên, cô không dám nói ra. Cô chỉ có thể cắn răng, rót nước vào ly, rồi uống thuốc tránh thai ngay trước mặt hắn. Cô muốn hắn biết rằng cô không muốn có bất kỳ liên hệ nào với hắn, đặc biệt là một đứa con.
Đang định quay vào phòng ngủ, một giọng nói trầm ấm, đầy uy quyền vang lên:
Đi làm đồ ăn sáng.
Ông chủ lớn đúng là ông chủ lớn, ra lệnh dứt khoát vô cùng.
Tần Lam chỉ có thể cắn răng, chấp nhận mệnh lệnh. Cô bước vào bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, trong lòng đầy những suy nghĩ phức tạp và mệt mỏi. Cô không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa trong mối quan hệ chỉ thuần về thể xác như này, cô thật sự không hiểu, một người sao có thể nói yêu một người bằng miệng và ngủ với một người khác trên giường được.
Người đàn ông này đang suy nghĩ gì.
Dù rằng hắn chưa bao giờ để cho "Tần Lam" thiệt thòi về mặt tiền bạc, dù rằng đây là mối quan hệ bóc bánh trả tiền, dù rằng "Tần Lam" là người chủ động quyến rũ Hà Vĩnh, cũng là người cố gắng duy trì mối quan hệ này, mong ước của cô gái này chỉ có một, gả cho hắn, trở thành bà chủ của Hà thị, trở thành một người phụ nữ mà ai cũng phải ngưỡng mộ.
Nhưng với một người vốn đẫ quen dựa vào bản thân như Mộ Lam thì cô lại muốn kết thúc mối quan hệ với Hà Vĩnh càng sớm càng tốt.