Châm lửa

Trong vùng hoang dã tăm tối mịt mù, thành Vô Danh cổ kính ngủ yên trên mảnh đất này. Những tảng đá cổ xưa, lạnh lẽo và những mảnh kim loại hoen gỉ đứng lặng trong gió rét, như thể đang bảo vệ những bí mật sau sự biến mất của một nền văn minh.

Ở trung tâm phế tích, một lò lửa đã tắt ngúm chĩa thẳng lên trời, thân tháp đen kịt không chút hơi ấm. Quanh lò lửa, hàng ngàn con quái vật bị hỗn độn làm tha hóa lặng lẽ tụ tập. Những sinh vật cuồng bạo thường ngày chỉ biết mù quáng hoạt động hoặc tranh đấu kịch liệt, giờ đây lại yên tĩnh như những tín đồ hành hương. Chúng canh gác ngọn tháp lò lửa trong bóng tối, bất động và quỷ dị.

Cảnh tượng này, ngay cả lão kỵ sĩ Mordren cũng chưa từng nghe nói đến, và không có ghi chép nào trong thư khố cổ của vương thất.

Veronica và các kỵ sĩ của nàng nấp sau một bức tường thấp. Tất cả đều trang bị đầy đủ giáp trụ và đao kiếm, lặng lẽ chờ đợi thời khắc hành động. Khoảng cách này được xác định sau nhiều lần thảo luận giữa nàng và lão kỵ sĩ, để đảm bảo an toàn. Khả năng nhận biết của ma vật hủ hóa rất vi diệu. Chúng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh hỗn độn, nhưng chưa hoàn toàn chuyển hóa, vì vậy không thể so sánh với tôi tớ hỗn độn thông thường. Ngoài một phạm vi nhất định, chúng lờ đờ và vụng về. Nhưng trong phạm vi đó (một số học giả gọi là "khu chế ngự" của ma vật hủ hóa), cường độ nhận biết của chúng có thể gấp trăm lần người thường, và có khả năng "ngửi" ra hơi thở sự sống như tôi tớ hỗn độn.

Do đó, khoảng cách là rất quan trọng khi mai phục ma vật hỗn độn.

Các kỵ sĩ cẩn thận cúi thấp người, dù ai nấy đều dày dạn kinh nghiệm chiến đấu, nhưng vẫn không khỏi căng thẳng. Một lớp vi quang khó nhận thấy bao phủ bên ngoài mỗi người, đó là hiệu quả của bùa hộ mệnh trật tự. Sức mạnh của thánh vật như ngọn hải đăng trong hỗn độn, không thể mang đến đây, vì vậy các kỵ sĩ đều kích hoạt bùa hộ mệnh trật tự của mình. Họ như những phi hành viên mặc đồ vũ trụ thực hiện nhiệm vụ khẩn cấp, phải hoàn thành nhiệm vụ châm lửa trong thời gian cực kỳ hạn chế để sống sót. Điều này tạo ra áp lực vô cùng lớn.

Về phần thánh vật,

Hách Nhân đã tạm thời mang đi. Hắn không tiếc cái mâm nhựa năm xu, mà vì vật đó có sức hút quá lớn đối với ma vật hủ hóa. Nếu lỡ có con ma vật hủ hóa nào "mũi" thính đánh hơi được vị trí của cái mâm, thì kế hoạch dụ dỗ coi như công cốc.

Tác giả: Vẫn còn một chương nữa, đợi ta sửa lại rồi up luôn thể.

Theo thời gian trôi qua, đám kỵ sĩ càng thêm sốt ruột. Bùa hộ mệnh chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian nhất định, vì vậy việc ẩn nấp này trở thành một thử thách lớn đối với sự kiên trì, dũng khí và kỷ luật của mỗi người. Lão kỵ sĩ hơi nghiêng đầu nhìn Veronica, ánh mắt dò hỏi: "Công chúa điện hạ, 'Cổ đại người bảo vệ' kia có đáng tin không?"

 Veronica đáp lại bằng một ánh mắt kiên định, nhưng không ai biết nội tâm nàng có thực sự kiên định như vẻ bề ngoài hay không.

 Nàng ngẩng đầu, nhìn về phía quảng trường đối diện.

 Ở đó, bức tường đổ nát tạo thành một khoảng trống, có vẻ như từng có một con quái vật khổng lồ xông vào quảng trường, tạo thành một con đường gần như không có chướng ngại vật từ khoảng trống đó ra đến bên ngoài phế tích. Nếu muốn dẫn dụ lũ ma vật trên quảng trường đi, thì khoảng trống đó là hướng đi tốt nhất. Veronica im lặng chờ đợi, chờ đợi hành động theo thỏa thuận bắt đầu.

 Sau một khoảng thời gian im lặng khó chịu, cuối cùng một tia sáng lóe lên ở phía khoảng trống.

 "Ầm ầm!"

 Hai tiếng nổ kinh thiên động địa báo hiệu hành động bắt đầu. "Cổ đại người bảo vệ" đại nhân có vẻ rất am hiểu phép thuật hệ hỏa và bão táp, các đòn tấn công của hắn đều cuồng mãnh đến kinh người. Trong ánh lửa xé toạc màn đêm, Veronica thấy hai công trình kiến trúc bằng đá dọc theo quảng trường gần như bị thổi bay hoàn toàn. Mưa đá và kim loại vỡ dội xuống đầu những con quái vật gần đó, biến chúng thành những cái bao tải rách nát với hàng ngàn lỗ thủng.

 Cuộc tấn công bất ngờ khiến lũ ma vật trên quảng trường nhất thời hoảng loạn. Dù trước đó chúng có trạng thái yên lặng quỷ dị đến đâu, thì giờ cũng bị cắt đứt. Những con quái vật không có lý trí này nhất thời bị sự điên cuồng và phẫn nộ chi phối. Tiếng gầm thét kinh hãi vang lên từ mọi phía, mấy con ma hùng khổng lồ tát bay những con ma vật yếu ớt bên cạnh, gào thét lao về phía nơi phát ra tiếng nổ. Những con quái vật hỗn loạn này không có nhiều lý trí và không biết sợ hãi, chúng không phân tích thực lực địch ta, cũng không cân nhắc có cạm bẫy hay không. Đối diện với hành vi khiêu khích uy nghiêm của chúng, điều duy nhất chúng nghĩ đến là phá hoại!

 Đúng lúc này, một bóng người nhảy ra khỏi đám bụi mù do vụ nổ. Veronica nghe rõ tiếng gầm: "Các con cháu! !"

 Tiếp theo là một loạt tiếng nổ liên tục, xen lẫn những chùm sáng tấn công uy lực mạnh mẽ. Những con quái vật dọc theo quảng trường bị chùm sáng quét trúng và ngã xuống đất.

Hủ hóa ma vật môn hoàn toàn bị chọc giận, chỉ nghe tiếng gào thét vang vọng phía chân trời, bước chân nặng nề hỗn loạn vang lên, trên quảng trường hầu như tất cả quái vật đều quay đầu nhìn về phía chỗ hổng kia, sau đó cuồng chạy tới.

 Veronica cảm giác dưới chân đại địa đang chấn động, liên đới kiến trúc tàn tạ bên cạnh cũng phát ra tiếng lay động "két két", bọn kỵ sĩ xung quanh ngơ ngác nhìn nhau, có người thấp giọng lẩm bẩm: "Nữ thần phù hộ..."

 Bọn họ không phải lần đầu tiên thấy Hách Nhân gây ra động tĩnh như vậy, nhưng phương thức chiến đấu phá trời như thế không phải cứ xem một hai lần là có thể thích ứng được: Lần thứ hai đối mặt loại sức mạnh cuồng bạo thuần túy dùng để phá hoại này, bọn kỵ sĩ vẫn không khỏi biến sắc.

 Mấy ngàn con ma vật ầm ầm ầm lao về phía chỗ hổng trên quảng trường, rất nhanh tầm nhìn trước mắt Veronica liền trống trải, lò lửa chi tháp đứng lặng dưới màn đêm ở vị trí cách xa mấy trăm mét, giữa nàng và tháp cao không còn quá nhiều vật che chắn.

 Nhưng không phải tất cả quái vật đều bị dẫn dụ ra—giống như Hách Nhân và công chúa điện hạ đã dự liệu, không phải con quái vật nào cũng "ăn trào phúng", hủ hóa ma vật là kết quả của ô nhiễm hỗn độn, vì vậy các loại dị thường đột biến cũng là một đặc điểm của chúng: Có vài ma vật dù đối mặt khiêu khích vẫn sẽ cố thủ tại chỗ, còn một số ma vật tương đối mạnh mẽ thì có thêm chút cảnh giác, sau khi hơn 90% quái vật bị Hách Nhân dẫn dụ đi, những kẻ biến dị hoặc "thông minh" hơn vẫn ở lại trên sân, chúng có chút nghi hoặc lượn vòng tại chỗ, trở thành uy hiếp cuối cùng quanh lò lửa.

 Công chúa kỵ sĩ trưởng rút kiếm ra khỏi vỏ: "Theo ta xông lên!"

 Bọn kỵ sĩ lập tức giải trừ pháp thuật gia quang khỏi lưỡi kiếm, một mảnh ánh bạc sáng như tuyết tức khắc dần hiện ra từ trong bóng tối, mấy chục người nhảy ra khỏi tường thấp, gào thét lao về phía lò lửa chi tháp giữa quảng trường.

 Ma vật môn phản ứng lại ngay khi những nhân loại này tiến vào "khu chế ngự" của chúng, chúng gầm rú lẫn nhau, với tốc độ kinh người nghênh đón Veronica và nhóm kỵ sĩ, va chạm nhau kịch liệt.

 Trong tầm mắt Veronica, tòa tháp tối om cao mười mấy mét phía trước là mục tiêu của nàng, lò lửa như ngọn hải đăng trong đêm tối chỉ dẫn phương hướng cho kỵ sĩ công chúa, nàng xung phong, vung ngang trường kiếm trong tay, một luồng xung kích làm người ta đau nhức cổ tay truyền đến từ lưỡi kiếm, một con quái vật giống sói đen bị vị công chúa điện hạ này trực tiếp đánh bay ra ngoài một cách bạo lực.

 Thân ảnh sói đen bay giữa không trung nhanh chóng nứt toác, miệng vết thương ở bụng bắn ra ánh hào quang màu bạc nhạt, khi rơi xuống đất, toàn bộ thi thể hầu như đã bị đốt thành tro.

Veronica tiếp tục tiến lên, thu hồi trường kiếm. Nàng cảm giác cánh tay mình tê dại: Nếu là tranh đấu bình thường, tiêu diệt một con sói đen hủ hóa là việc nhỏ, nhưng đây không phải là thuấn sát bằng một chiêu kiếm. Để tiết kiệm thời gian, nàng đã dùng tới năng lực bộc phát thể lực của kỵ sĩ, điều này mang đến tiêu hao và phản thương không hề nhỏ.

Nhưng khoảng cách lò lửa chi tháp đã ngày càng gần.

"Không nên lãng phí thời gian với lũ quái vật này!" Morian lớn tiếng nói, "Trận hình phòng ngự, yểm hộ công chúa đến lò lửa!"

Lúc này, lũ ma vật hủ hóa còn lại trên quảng trường và trong ngõ phố xung quanh đã bị kinh động, số lượng quái vật ngày càng nhiều khiến Veronica hoài nghi những tên vừa bị Hách Nhân dẫn đi đã quay trở lại. Dù Hách Nhân đã dẫn đi 90%, 10% còn lại nếu tập trung lại cũng là một tình huống đáng lo ngại.

Giống như cảnh tượng trước mắt Veronica.

Khoảng cách lò lửa còn ba mươi mét.

Những kỵ sĩ bị thương được đưa vào giữa đội hình, tiếp tục trợ chiến bằng nỏ quân dụng. Các kỵ sĩ khác tạo thành lớp bảo vệ vững chắc quanh Veronica, chém ra một con đường máu giữa bầy quái vật. Lũ ma vật hủ hóa lớp lớp xông lên, dùng cách gặm cắn thô bạo, lôi kéo thân thể máu thịt tạo thành phòng tuyến, rồi lại bị những chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm chiến đấu chém ngược trở lại, để lại trên mặt đất tro tàn và máu tươi.

Còn mười mét.

Veronica cảm giác chiến thắng đã trong tầm mắt, dù áp lực ngày càng lớn, nàng cảm thấy mình và các kỵ sĩ sẽ đột phá được khoảng cách cuối cùng này. Nàng bắt đầu lo lắng cho tình hình của "người bảo vệ cổ đại". Nàng ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài thôn trấn, cố gắng tìm bóng dáng người bảo vệ và hàng ngàn con quái vật trong bóng tối.

Một mình xông vào hỗn loạn vô tận, liều mạng với hàng ngàn ma vật, Veronica lúc này mới nhận ra mình đã để "người bảo vệ cổ đại" làm một việc điên rồ đến mức nào. Ngay cả trong những câu chuyện anh hùng được phóng đại của những người hát rong, đây cũng là một hành động phi thường.

Nhưng người bảo vệ đó đã thực sự làm vậy.

Ngay cả lão kỵ sĩ Morian cũng bắt đầu hoài nghi liệu người bảo vệ có một đi không trở lại hay không.

Nhưng đúng lúc này, một quả cầu ánh sáng chói mắt đột nhiên từ từ bay lên từ bên ngoài thôn trấn.

Quả cầu ánh sáng như vầng trăng non, hé ra từ trong bóng tối, rồi ánh sáng rọi sáng tất cả. Sau đó, nó nhanh chóng vỡ tan, tạo thành một đám mây hình nấm khổng lồ trong làn khói và tia chớp.

Tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc cùng với mặt đất rung chuyển lúc này mới lan đến.

Lò lửa đã ở ngay trước mắt.

Đám kỵ sĩ nhanh chóng xoay người, tạo thành một hàng rào vững chắc ngăn giữa công chúa và lũ quái vật. Lão kỵ sĩ Morian lớn tiếng hô: "Điện hạ! Châm lửa!"

Veronica đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu. Nàng không chút do dự xoay ngược lưỡi kiếm, rạch một đường trên tay. Dòng máu đỏ tươi pha lẫn ánh hào quang vàng kim lập tức chảy ra. Nàng vung máu lên bệ của lò lửa, đọc lên lời thề cổ xưa:

"Nhân danh Nữ Thần Sáng Thế, nhân danh lời thề viễn cổ, nhân danh Colonia, 77,700 Khán Thủ Giả của Cấm Cố Chi Trụ, ánh sáng trật tự chắc chắn soi sáng vạn vật!"