Chung mạt quân đoàn

Nanh vuốt, xúc tu, huyết nhục, sắt thép, ma năng, đao kiếm, hết thảy hỗn tạp vào nhau, phảng phất bị ném vào một cái cối xay thịt điên cuồng. Trên chiến trường, cuồng phong gào thét, cát bụi mịt mù, cối xay thịt kia không ngừng tạo ra những màn tử vong, một cảnh tượng chỉ có trong ác mộng mới thấy, chỉ xuất hiện ở cựu thế giới điên cuồng, hỗn loạn và hắc ám. Các loại sinh vật hủ hóa, quái dị chém giết lẫn nhau, tiến công là quái vật, phòng thủ cũng là quái vật. Nơi đây hoàn toàn không có chiến thuật, không trật tự, không đội ngũ, mục đích duy nhất của kẻ tham chiến là phá hủy đối phương, hưởng thụ chiến công bằng phương thức nguyên thủy và lỗ mãng nhất: Xé nát những thứ hủ hóa, vặn vẹo thành từng mảnh, vương vãi trên mặt đất. Chiến trường chìm trong cuồng nhiệt, ngay cả tiếng cuồng phong gào thét trên hoang dã cũng bị trấn áp, chỉ còn lại tiếng gào thét mù quáng và những tiếng quát tháo cuồng loạn.

Đoàn kỵ sĩ Thánh Vực đến từ Thần Quyến Chi Thành đã xoay quanh chiến trường hai vòng, cuối cùng mới khó khăn tham gia vào chiến đấu.

Ban đầu, họ nỗ lực hiệp đồng công phòng với "quái vật quân đoàn" lao ra từ nơi đóng quân rách nát, nhưng mọi nỗ lực giao lưu, phối hợp đều thất bại. Hai bên giao chiến hoàn toàn bị sự cuồng loạn bao phủ, chiến trường như bầy dã thú chém giết, khác xa mọi cuộc chiến mà họ từng biết. Vì vậy, cuối cùng họ từ bỏ giao thiệp, lao thẳng vào trận địa, cố gắng sát thương những ma vật trào ra từ bão táp hỗn độn.

Trong hỗn chiến, hai quân đoàn quái vật có phản ứng khác nhau trước sức mạnh thứ ba đột ngột xuất hiện. Ma vật từ bão táp hỗn độn như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, điên cuồng cắn xé bất cứ mục tiêu nào xuất hiện, nên lập tức một lượng lớn binh lực tràn đến chỗ đoàn kỵ sĩ Thánh Vực. Còn binh đoàn kỳ quái từ nơi đóng quân rách nát thì hoàn toàn không để ý đến biến hóa này, chúng chỉ chấp nhất tiến công mục tiêu ban đầu, không thiện ý, cũng không công kích đoàn kỵ sĩ Thánh Vực.

Cứ như thể người sau không tồn tại.

Cuộc hỗn chiến kéo dài một thời gian. Ma vật từ bão táp hỗn độn có số lượng khổng lồ, nên dù đoàn kỵ sĩ Thánh Vực trang bị tinh lương, sức chiến đấu hàng đầu, cũng nhất thời không chiếm được thượng phong. Những vũ trang giáo sĩ bay lượn trên không trung cũng dần trở lại chiến trận khi chiến đấu kéo dài: Họ đã hoàn thành việc gia tăng thần lực cho toàn quân và hai vòng hỏa lực từ trên không đánh vào kẻ địch. Nhiệm vụ tiếp theo của họ là bảo tồn lực lượng, chuẩn bị ứng phó với áp lực thương vong chắc chắn sẽ tăng lên, vì việc tiếp tục bay trên không quá nguy hiểm.

Cấp cao Thánh kỵ sĩ Leonidas, một trong những người dẫn đầu quân đoàn tiên phong, vung vẩy thanh đại kiếm hai tay màu vàng nặng trịch, tựa như vung một vòng lửa cháy hừng hực. Vòng "lửa" này hóa thành tro bụi ba con ma vật hỗn độn, giúp giảm bớt áp lực cho đồng đội xung quanh. Hắn ngẩng đầu, thấy các chiến đấu thần quan lần lượt đáp xuống từ trên không, trở về vị trí cố định trong chiến trận.

Sự xuất hiện của các chiến đấu thần quan báo hiệu giai đoạn đầu của trận chiến đã kết thúc. Ưu thế từ cuộc tập kích của đoàn kỵ sĩ và các pháp sư oanh tạc không còn nữa, tiếp theo sẽ là cuộc chiến tiêu hao như cối xay thịt. Sức mạnh thể chất của con người và thần thuật hồi phục của thần quan sẽ trở thành yếu tố chính để quân đoàn dựa vào. Liệu có thể đẩy lùi ma vật trước khi những sức mạnh này cạn kiệt hay không, sẽ quyết định kết cục của trận chiến.

Leonidas lau mặt, lần thứ hai giơ đại kiếm, chuẩn bị kết liễu một con ma vật hỗn hợp cỡ lớn đang tàn phá bừa bãi. Nhưng đúng lúc này, khóe mắt hắn chợt thấy một cảnh tượng mà nhiều năm sau hắn vẫn không thể quên.

Trên đường chân trời, đột nhiên bừng sáng một vùng ánh sáng chói lòa.

Giống như ánh bình minh đột ngột xuất hiện trong thế giới ác mộng bao phủ bởi sương mù hắc ám này, vùng hào quang nhanh chóng xé tan bóng tối, bay lên trên đường chân trời. Sau đó, vài bóng hình khổng lồ xuất hiện trong ánh sáng.

Những bóng hình đó khiến hắn ngỡ như đang thấy cảnh tượng trong các bức bích họa tôn giáo: những người khổng lồ cao lớn vạm vỡ, khoác trên mình bộ giáp đá phát sáng màu vàng kim; những con thú khổng lồ màu trắng bạc trông như chó sói nhưng cao tới năm, sáu mét; những sinh vật mà dung nham chảy trên cơ thể, toàn thân tỏa ra hơi nóng như địa ngục; và một quái vật hình cầu lăn lông lốc, tựa như một con mãng xà khổng lồ cuộn lại.

Phía trên đội xung phong được tạo thành từ những sinh vật to lớn này, từng đám dơi và những cỗ máy kỳ dị mọc đầy xúc tu tạo thành những đám mây đen che kín bầu trời, mang theo sấm chớp và bão băng giá bao phủ xuống.

Đội ngũ bất ngờ xuất hiện này còn chưa đến gần chiến trường, nhưng đã dùng hành động thực tế để tuyên bố lập trường của mình:

Hai đạo hồ quang thô to phóng ra từ giữa bầy dơi, vẽ nên hai đường rực lửa giữa đám ma vật hỗn độn. Nơi hồ quang quét qua, quái vật hóa thành tro bụi, ngay cả mặt đất cũng nóng chảy đến mức đáng sợ.

Vi Vi An thi triển độc chiêu phép thuật - Quỷ Nghèo Chớp Giật!

Ngay sau đó, hai mũi tên kim loại khổng lồ phun lửa cũng xé gió lao đi. Chúng vẽ nên những đường vòng cung duyên dáng, rơi xuống phía sau đám ma vật hỗn độn, tạo nên hai đám mây hình nấm bốc lên trời sau tiếng nổ long trời lở đất.

Hách Nhân thi triển độc chiêu phép thuật - Chủ Nghĩa Nhân Đạo Quan Tâm Nổ B!

Liên tục hai lần tung chiêu thức diện rộng như vậy, quả nhiên lập tức khiến đám ma vật hỗn độn không đầu óc căm hận, những chiến thuật Hách Nhân dự tính trước căn bản không dùng được, chúng kéo gần một phần ba số quái vật ra khỏi chiến trường.

Sau đó là một trận hỗn chiến.

Chiến đấu rất kịch liệt. Nơi Vực Sâu Lãng Quên bị Lockmanton chi phối này, dường như ngay cả những con quái vật hỗn độn bình thường nhất cũng được tăng cường sức mạnh, sức chiến đấu bỗng dưng tăng lên gần gấp đôi. Nhưng những con quái vật chỉ làm bia đỡ đạn kia chung quy không thể có lượng đổi chất.

Mười tên giám ngục quan cung cấp vũ lực mang tính quyết định.

Dù trải qua hơn một nghìn năm suy yếu và mấy trăm năm ngủ say hoàn toàn, mười vị giám ngục quan, bao gồm Gordon, vẫn phát huy ra sức chiến đấu vô cùng cường đại. Khi có được sức mạnh "Thần khí mâm tròn" ma xui quỷ khiến kia rót vào, mỗi người bọn họ ít nhất đều khôi phục bảy, tám phần mười sức mạnh. Trước mặt những chiến sĩ đã từng giao chiến trực diện với Lockmanton trong thời gian dài này, đám ma vật hỗn độn hoàn toàn chỉ là bia đỡ đạn.

Số ma vật hỗn độn còn lại bị đội kỵ sĩ Thánh Vực không rõ phiên hiệu kia càn quét cấp tốc, cùng với bị "Quái vật quân đoàn" đến từ nơi đóng quân rách nát xé thành mảnh vỡ.

Khói thuốc súng tan đi, bụi bặm lắng xuống, Hách Nhân bắt đầu thu hồi những tốp máy bay tự hạn chế vừa nãy tản ra, cũng chuẩn bị tiếp xúc đám kỵ sĩ Thánh Vực thần bí đi ra từ "Thần quyến chi thành". Nhưng lúc này Elizabeth nhảy nhót chạy tới, trên sừng ác ma tiểu cô nương còn đốt một chút ngọn lửa tà năng, nàng dùng sức kéo tay áo Hách Nhân: "Nhân thúc thúc, Nhân thúc thúc, chúng nó hình như phải về rồi!"

Hách Nhân ngẩng đầu nhìn lên, khi thấy những người sống sót của "Quái vật quân đoàn" từ doanh địa rách nát kia đang mù quáng du đãng trên chiến trường. Chúng thu nhặt chút binh khí phá nát cùng mảnh vỡ huyết nhục nom còn ngọ nguậy, phát ra tiếng gầm gừ và tiếng gầm nhẹ mơ hồ không rõ, sau đó như không thấy đám kỵ sĩ Thánh Vực và người khổng lồ giám ngục quan xung quanh, một lần nữa tạo thành đội ngũ ngổn ngang phân tán, hướng về nơi đóng quân của chúng mà đi.

Nam Cung Tam Bát tiến lên muốn ngăn một con quái vật lại để hỏi dò tình huống, nhưng bị nó hoàn toàn làm lơ.

Thực ra Hách Nhân cảm thấy hắn nên đi đẩy muội muội đã lăn đi xa kia trở về trước mới phải. . .

Đội kỵ sĩ Thánh Vực thần bí kia sau khi chiến đấu kết thúc rất nhanh liền hoàn thành chỉnh đốn lại. Bọn họ chia ra một nhánh đội ngũ trở về Thần quyến chi thành báo cáo tin tức thắng lợi, một nhánh đội ngũ lưu lại quét tước chiến trường và thu thập các loại hàng mẫu. Sau đó có vài người nom như thần quan cấp cao từ trong đội ngũ bay ra, hạ xuống trước mặt đám "thiên ngoại viện binh" đột nhiên xuất hiện này của Hách Nhân.

Cầm đầu là một ông lão râu tóc hoa râm, dáng vẻ uy nghiêm. Hắn mặc thánh bào trắng viền vàng, tay cầm trường trượng bạch kim, trên đầu đội một vòng kim loại khắc đầy phù văn. Trang phục của ông ta có phần tương tự Karla Hughes. Vị lão giả này đến trước mặt Hách Nhân và những người khác, kinh ngạc xen lẫn kính nể ngước nhìn Sơn Xuyên Chi Vương Gordon. Là một thần quan cấp cao của giáo phái nữ thần, hắn biết rõ về hai mươi mốt vị giám ngục quan được thờ phụng trong Thánh tượng, hình tượng của từng người đều thuộc nằm lòng. Bởi vậy, hắn nhận ra ngay những người đá khổng lồ này chính là mười trong số các giám ngục quan!

 "Ngài là... Sơn Xuyên Chi Vương?" Ông lão khó tin hỏi. Dù đã đến nơi vực sâu lãng quên này, ông cũng không ngờ lại gặp Sơn Xuyên Chi Vương Gordon trong tình huống này. Hơn nữa, theo thông tin giáo hoàng để lại... chẳng phải các giám ngục quan đã bị hủ hóa rồi sao?

 Sơn Xuyên Chi Vương Gordon gật đầu: "Đúng vậy. Các ngươi là người của Thánh vực? Vì sao thành thị của các ngươi lại ở đây?"

 Ông lão hít sâu, cố gắng bình tĩnh: "Chúng ta theo lệnh của giáo hoàng, tiến vào vực sâu lãng quên để tham gia cuộc chiến tuẫn đạo..."

 Lão chưa dứt lời, Karla Hughes từ phía sau Gordon vọng lên: "Wirror?"

 Vừa rồi nàng còn bận giúp các kỵ sĩ giáo hội loại bỏ những lời nguyền rủa hỗn loạn trong chiến đấu, bây giờ mới chạy tới, vừa vặn nghe thấy cuộc trò chuyện này.

 "Karla Hughes?" Ông lão cũng vô cùng ngạc nhiên, "Sao cô lại ở đây? Nữ thần trên cao... Tôi tưởng cô đã chết ở Anso rồi!"

 "Nữ thần trên cao!" Karla Hughes mừng rỡ khi gặp người quen, "Tôi mới là người muốn hỏi các ông câu đó! Sao các ông lại ở đây? Chuyện này... Noah? Benjamin? Oppling? Mọi người đều ở đây sao?"

 Mỗi cái tên được vị tu sĩ cấp cao nhắc đến, khiến Karla Hughes hoa mắt nhìn các giáo chủ và Thánh kỵ sĩ phía sau Wirror. Nhất thời nàng không hiểu chuyện gì: "Lẽ nào... tòa thành trên vùng bình nguyên này chính là Thần Quyến Chi Thành?!"

 "Còn có Thần Quyến Chi Thành thứ hai sao?" Wirror hỏi ngược lại.

 Thấy hai người có vẻ muốn hàn huyên, Hách Nhân vội chen vào: "Chuyện khác có thể để sau nói. Các vị có biết lai lịch của đám... quân đoàn ma vật vừa rồi không? Tôi thấy các vị chiến đấu cùng chúng."

 Dù cũng tò mò về việc Thần Quyến Chi Thành được truyền tống đến đây, Hách Nhân vẫn hiếu kỳ về đám ma vật kia hơn!

 Wirror hơi nghi hoặc nhìn Hách Nhân, nhưng nhanh chóng nhận ra người xa lạ có vẻ ngoài bình thường này mới là trung tâm của nhóm!

 Khi Hách Nhân lên tiếng, ngay cả Sơn Xuyên Chi Vương Gordon và những chiến binh mạnh mẽ kia cũng khẽ gật đầu, chăm chú lắng nghe.

Sau một thoáng kinh ngạc, vị giáo chủ cấp cao bình tĩnh lại, hắn khẽ thở dài: "Bọn họ không phải quái vật, bọn họ là chiến đoàn cuối cùng đóng quân ở vực sâu lãng quên năm đó."