Nhập cư trái phép khách

Được rồi, Lily xuất hiện quả thực hoàn toàn phá vỡ bầu không khí cùng với đầy mình lý tưởng hào hùng vừa nổi lên của Hác Nhân, cái này Husky có bản lĩnh phá hoại quả thực thông thiên triệt địa, nhưng bỏ qua những vấn đề nhỏ bé này, Hác Nhân đối với sự xuất hiện của cô nương này vẫn có chút cao hứng.

Trong cuộc hành trình hồi tưởng cô đơn lại nguy cơ tứ phía này, có thêm đồng bọn chung quy vẫn hơn.

Huống chi Lily còn là một đồng bọn tương đối hữu dụng, không nói đâu xa, chỉ riêng cái mũi của nàng thôi cũng đã đủ chứng minh giá trị của mình.

Hác Nhân dùng mấy giây để chấp nhận chuyện một đám người đang đánh mạt trượt và đấu địa chủ ở bên ngoài, sau đó tò mò nhìn cô nương Husky trước mắt với vẻ mặt rạng rỡ: "Ta vẫn không hiểu. Ngươi làm sao qua được đây?"

"Ta cũng không biết," Lily gãi đầu, "Ta đang định dán giấy lên mặt Hasena thì cảm thấy hoa mắt, ngay sau đó trong đầu đột nhiên hiện ra một đống hình ảnh như nhớ lại chuyện xưa vậy, rồi mở mắt ra đã thấy ngươi đứng ở phía trước..."

"Hiện ra một đống hình ảnh?" Hác Nhân lập tức bắt được điểm mấu chốt, "Hình ảnh gì?"

"Hình như là theo ngươi chạy tới chạy lui trong rừng cây, sau đó ta còn nấu cơm cho ngươi, rồi chúng ta còn đi một sơn cốc nào đó..." Giọng Lily nhỏ dần, hiển nhiên chính cô cũng nghĩ ra một vài chuyện, "Chủ nhà! Những ký ức này có thật không?"

Trong lòng Hác Nhân thoáng hiện ra vài suy đoán: "Những chuyện kia quả thực đã xảy ra, nhưng là ta đã trải qua cùng 'ngươi của quá khứ' trong không gian thời gian vặn vẹo này, niên đại đó chắc là giai đoạn đầu thế kỷ trước, khi ngươi còn đang săn thú trên cánh đồng tuyết Siberia. Xem ra là do nguyên nhân nào đó không rõ, ngươi và 'bản thân' trong thời không này đã sinh ra liên hệ, dẫn đến ý thức của ngươi tiến vào thế giới này và bám vào 'huyễn ảnh ngày xưa' của ngươi. Chỉ là theo lý thuyết, ta đã tiến hành hồi tưởng lần thứ hai, lần này sẽ trở về thời điểm trước khi Vi Vi An ngủ say lần thứ hai, ngươi còn chưa ra đời vào niên đại này, hình chiếu của ngươi không nên đến được thời điểm này mới đúng..."

Hác Nhân càng nói càng hồ đồ, nhưng Lily trước mặt đột nhiên ngẩn người, khí chất trên người thay đổi nghiêng trời lệch đất, Hác Nhân cảm giác được trong khoảnh khắc, nàng dường như từ một cô nàng Husky biến thành một người khác.

"Hác Nhân, là ta," "Lily" nói, giọng lại là Độ Nha 12345, "Ngươi được đấy... Luôn có thể tạo ra những tình huống khiến lão nương bất ngờ, mới vào đây có chút công phu mà đã thay đổi quy tắc vận hành của sa bàn rồi?"

Mồ hôi trên trán Hác Nhân nhất thời đổ xuống, vội vàng trấn áp những ý niệm bất kính vừa nảy ra trong đầu: "Thủ lĩnh? Sao lại là ngài?"

"Bởi vì bà đây trâu bò—— Lily của quá khứ sao?" Độ Nha 12345 đi thẳng vào vấn đề.

Vừa đi thẳng vào vấn đề vừa không quên khoe khoang bản thân một chút.

"Đúng vậy, ta trước kia đang cùng nàng trong lịch sử cùng nhau hành động, nhưng không biết tại sao nàng lại đột nhiên biến thành Lily ở thời không hiện thực, hơn nữa ta hồi tưởng đến những mốc thời gian tiếp theo sau đó mà nàng vẫn không biến mất, ngược lại còn cùng ta trở lại không biết mấy trăm năm trước..."

Hác Nhân lập tức đem tình huống kỳ lạ bên mình nói lại một lần với Độ Nha 12345, cuối cùng còn không quên nói thêm suy đoán của bản thân về chuyện này, cùng với tình báo mới mà hắn vừa lấy được từ Vi Vi An.

Độ Nha 12345 (chỉ vào mặt Lily) trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu: "Ừm, suy đoán của ngươi đại thể là đúng, ta bên này quan sát thông tin lưu trong sa bàn, phát hiện một vài chứng cứ có thể chứng minh suy đoán của ngươi."

"Xem ra ngươi bên kia có giải thích chuẩn xác hơn?"

"Ngươi đã thành công hồi tưởng một mốc thời gian, đồng thời giải phóng một bộ phận ý thức của Vi Vi An ra khỏi vòng xoáy ký ức, bộ phận ý thức này của nàng sẽ trở thành một mảnh vỡ sức mạnh trở về dưới sự khống chế của nàng, đồng thời bắt đầu đối kháng sự vặn vẹo lịch sử sinh ra từ cộng hưởng thể tà niệm. Tuy rằng so với hoàn cảnh vặn vẹo chỉnh thể thì thành quả nhỏ bé này của ngươi còn rất ít ỏi, nhưng dù sao cũng là thành quả: Nó đã bắt đầu ảnh hưởng đến địa cầu kính tượng an toàn trong sa bàn," Độ Nha 12345 giải thích, "Vặn vẹo bị giảm bớt, mức độ ô nhiễm của địa cầu kính tượng cũng sẽ yếu bớt, do đó tính cách ly của toàn bộ thời không hỗn loạn cũng sẽ giảm xuống, điều này sẽ khiến một vài thông tin tương đối 'an toàn' có cơ hội tiến vào trong sa bàn. Nhưng thông tin có thể tiến vào sa bàn cũng không tùy ý, nó cần thỏa mãn một vài điều kiện, ví dụ như có liên hệ với hành động của ngươi, ví dụ như thông tin cần một 'đầu tiếp nhận', ví dụ như nó sẽ không tạo ra xung kích quá lớn đối với kết cấu lịch sử vốn có của thời không vặn vẹo. Hiện tại xem ra, Lily hoàn mỹ phù hợp tất cả điều kiện, cho nên nàng là người đầu tiên tiến vào."

Hác Nhân lập tức nắm bắt được một từ then chốt: "'Người đầu tiên'? Ý của ngươi là vẫn có thể có nhiều người hơn tiến vào?"

"Nếu như ngươi có thể tìm được người thứ hai phù hợp điều kiện, đồng thời mang theo hắn cùng nhau hoàn thành quá trình hồi tưởng... Ta nghĩ như vậy có thể cho ngươi thêm người giúp đỡ, nhưng bởi vì quá trình này truyền lại chỉ có ý thức, mà không thể phục chế tố chất thân thể và trang bị, cho nên người trước đây giúp ngươi sẽ bị giảm thực lực đi rất nhiều —— ta đoán Lily trước mặt ngươi chắc chắn sẽ không biết dùng súng, cho nên ở phương diện này ngươi vẫn nên tự mình chú ý nhiều hơn."

Có người giúp đỡ đã khiến Hác Nhân rất vui mừng, hắn đương nhiên sẽ không bất mãn gì, hắn chỉ đột nhiên lo lắng một việc: "Đợi đã, vậy nếu như người 'nhập cư trái phép' bằng phương thức này mà không cẩn thận xảy ra ngoài ý muốn ở đây thì sao?"

"Ngươi nói là... Chết trong cuộc hành trình hồi tưởng?"

Hác Nhân gật đầu.

Tuy rằng hắn không muốn nhắc tới đề tài này, nhưng không thể không sớm lo lắng đến chuyện này. Hồi tưởng lại cuộc hành trình đầy rẫy nguy hiểm, những người tiến vào sẽ phải đối mặt với niên đại tăm tối và hỗn loạn nhất trên Địa Cầu, hơn nữa thân phận của mỗi người bọn họ cũng sẽ mang đến vô vàn uy hiếp – một người sói sống ở thời kỳ cuối của thần thoại thậm chí còn gian nan hơn so với người bình thường, nếu đó lại là một người sói gà mờ thì càng khỏi phải nói. Lúc ở bên ngoài, Hác Nhân còn có phi thuyền, có đội máy bay không người lái, có Số Liệu Đầu Cuối và một đống công cụ bảo mệnh, nhưng ở chỗ này hắn chỉ có một đống chất nổ và đồ tiếp tế trong không gian tùy thân, mà hắn phải đối mặt là ác ý đến từ hầu như toàn bộ thế giới.

Hác Nhân vốn rất dễ ngụy trang, bởi vì hắn căn bản không bị ảnh hưởng bởi "Tiên Thiên đối địch", chỉ cần thông minh và cẩn thận một chút, ở thời đại hắc ám cũng có rất nhiều biện pháp bảo vệ mình, nhưng đám bạn của hắn một khi tiến vào thời đại hắc ám và thần thoại thì chẳng khác nào những quả bom hẹn giờ di động.

Độ Nha 12345 nhắm mắt lại, một lát sau chậm rãi mở ra: "Ta chỉ có thể nói, tận lực chú ý an toàn – tuy rằng theo suy đoán của ta, bọn họ chỉ tiến vào kính tượng Địa Cầu dưới hình thức ý thức thể, nếu chết sẽ bị hệ thống an toàn 'đá ra' khỏi sa bàn, chứ không thực sự chết, nhưng những chuyện liên quan đến linh hồn luôn phức tạp, mà môi trường trong sa bàn an toàn cũng không vững chắc, việc chết đi rồi biến thành ngốc nghếch hay tính tình đại biến đều có thể xảy ra."

Được thôi, trở về trợ giúp không chỉ thoái hóa thành phiên bản sức chiến đấu thấp kém, mà còn phải luôn chú ý an toàn, không được đụng đầu sứt trán, đây là giúp hay là gây thêm trở ngại? Hắn giờ phút này thấy may mắn vì trạm đầu tiên gặp được Lily chứ không phải Nam Cung Ngũ Nguyệt và Nam Cung Tam Bát, hai anh em một người thì nhát như thỏ đế, một người thì yếu đuối, cứ cho là đi trước hai trăm năm thì chắc chắn ra đường bị chém cho về, còn không bằng Lily, Lily dù có là phiên bản thấp kém thì ít nhất vẫn còn chút sức lực và vài chiêu quyền cước...

Tâm tình của Hác Nhân đều viết cả trên mặt, Độ Nha 12345 liếc mắt là thấy ngay, nàng nhếch mép cười: "Ngươi có vẻ rất khẩn trương, bạn bè của ngươi đâu phải trẻ con, mà ngươi cũng không phải bảo mẫu của bọn họ, ngươi nên tin tưởng bọn họ hơn, ít nhất phải tin họ có năng lực tự vệ. Coi đồng đội như con ghẻ thì không phải thái độ của một đội trưởng đủ tư cách. Hơn nữa thay vì lo lắng cho họ, ngươi nên lo lắng cho bản thân mình hơn: ngươi dùng bản thể tiến vào sa bàn an toàn, đồng thời do tính đặc thù của sa bàn an toàn, linh hồn của ngươi ở trong đó không thể truyền lên, thậm chí ta và ngươi chỉ có thể liên lạc ở những thời điểm và địa điểm nhất định. Ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"

"Ta ở chỗ này mà chết, thì chính là thật sự chết sao."

Lần này đến lượt Độ Nha 12345 kinh ngạc: "Ngươi có vẻ như không hề khẩn trương?"

"Ta làm mọi việc đều đã chuẩn bị sẵn sàng rồi mới đến đây," Hác Nhân nhún vai, "Trước khi tới ta đã tìm hiểu về cơ chế vận hành của hộp cát an toàn rồi – vừa nghe ngươi giới thiệu, vừa tự mình tra cứu. Ngươi yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ không chết ở chỗ này, sóng to gió lớn còn sống được, ta mà chết trong giấc mơ của Vivi An thì còn gì nhục nhã hơn."

"Ngươi có giác ngộ này thì tốt rồi," Độ Nha 12345 cuối cùng cũng nở một nụ cười tán thưởng, nàng gật đầu, "Vậy ta cũng nên ngắt kết nối, hộp cát an toàn có giới hạn về khả năng chứa 'xáo trộn', lần đối thoại tiếp theo của chúng ta có lẽ phải đợi đến khi ngươi hoàn thành hồi tưởng lần thứ hai. Nga, ngươi còn chưa đến một phút, nếu có vấn đề gì thì mau hỏi đi."

"Có một!" Trong đầu Hác Nhân chợt nảy ra một vấn đề, vội vàng hỏi, "Lily bản thể vẫn còn ở bên ngoài sao? Tình hình của nàng hiện tại thế nào?"

"Yên tâm đi, mọi thứ đều ổn, Hasena đang dán giấy lên mặt nàng, Elizabeth định vẽ vương bát lên đầu nàng, ta sẽ tìm thời điểm thích hợp để ngăn cản..."

Giọng của Độ Nha 12345 nhỏ dần rồi tắt hẳn.

Một lát sau, Lily ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt to ngây thơ của Hác Nhân, hắn biết cô em Husky đã trở lại.

Hắn rất do dự không biết có nên nói cho cô nàng này về những chuyện đang xảy ra "bên ngoài" hay không...

"Chủ nhà, chủ nhà, vừa nãy làm sao vậy?" Mắt Lily đảo một vòng rồi mới tập trung lại, cô nhào đến trước mặt Hác Nhân, hấp tấp hỏi, "Vừa nãy ta bị mất thần! Đầu óc trống rỗng! Cảm giác như rất lâu rồi ấy... Có phải do cách hộp cát nên đầu óc ta tiếp xúc không tốt không?"

Ý nghĩ của Husky thật kỳ lạ, nàng còn nghĩ ra được cả cụm "tiếp xúc không tốt" nữa!