Cảm giác được trong lồng ngực không còn gì, Hách Nhân giật mình kêu lên. Hắn nhìn thấy không gian di động ngắn lóe lên, cùng với tiểu nhân ngư đang bám vào tấm thủy tinh gần đó. Tiểu nhân ngư nhào lộn vài vòng trong môi trường không trọng lực, cuối cùng cũng giữ được tư thế, dùng cánh tay nhỏ bám vào thủy tinh, vẫy vẫy đuôi về phía Hách Nhân: "Ba ba ~~"
"Đừng chạy lung tung!" Hách Nhân vừa bay tới vừa nói, "Không phải đã bảo ở ngoài phải nghe lời..."
Tiểu nhân ngư lúc này đã rất thích thú với tấm thủy tinh. Nàng ôm lấy khối thủy tinh lớn, dùng đuôi vuốt lên bề mặt, vui vẻ nói: "Tỉnh, tỉnh! Cha ta gọi ngươi đó ~~ Vừa nãy đã bảo ngươi nhiều lần rồi á!"
Có lẽ do vừa rồi Hách Nhân, Vivian và Asuman vòng quanh đại sảnh để đánh thức chiếc cự hạm này, khiến tiểu gia hỏa hiểu lầm. Nàng thật sự coi nơi này là một người "đang ngủ".
Vivian thấy vậy, cười lắc đầu: "Đậu Đậu, con nhầm rồi, làm vậy không gọi dậy được đâu..."
Nàng chưa nói hết câu thì thấy vị trí trên tinh đám bị đuôi Đậu Đậu đập vào đột nhiên dập dờn ra một vòng quang hoàn rực rỡ.
Ngay sau đó, vòng sáng này lan ra với tốc độ đáng kinh ngạc, bao trùm toàn bộ tinh đám, rồi mở rộng, quét qua cả đại sảnh.
Một tiếng trầm thấp đột nhiên vang lên. Nơi nào trong đại sảnh bị quang hoàn quét qua nhanh chóng hiện ra ánh sáng tràn đầy năng lượng. Những ánh sáng nhạt và mây mù trước đó biến mất, thay vào đó là đủ loại thiết bị và kết cấu phòng ốc làm từ thủy tinh. Phía trên đại sảnh hình Kim Tự Tháp cũng ngưng kết vô số tinh thể và xà nhà giăng khắp nơi, lấp lánh trên đó!
Trong khối thủy tinh bị Đậu Đậu đập vào, một đoàn quang mang lập lòe như tinh không, tạo thành từ vô số điểm sáng và khối không khí, dần sáng lên.
Hách Nhân đang bay đến nửa đường thì ngây người, nghĩ bụng muốn đâm đầu vào tấm thủy tinh kia: "Cái này cũng được?!"
Vừa rồi làm đủ cách mà chiếc phi thuyền ngủ đông không phản ứng, vậy mà chỉ cần để Đậu Đậu vỗ hai cái là tỉnh lại?
"Ba ba, ba ba, con đánh thức hắn dậy đó!" Tiểu nhân ngư không hề nhận ra mình vừa làm chuyện kinh thiên động địa. Nàng chỉ vui vì mình đã thành công. Đại sảnh sáng lên, nàng lập tức dùng dịch chuyển tức thời trở lại vòng tay Hách Nhân, vỗ đuôi vui vẻ: "Đập hai lần là đánh thức được!"
"Ta vừa nãy suýt nữa đập nát cái đồ chơi này..." Hách Nhân lẩm bẩm, rồi chợt kịp phản ứng, vội gọi Asuman: "Asuman, nhanh lên! Đồng bào của ngươi tỉnh rồi, tranh thủ hỏi xem tình hình ở đây thế nào!"
"Ta đang làm đây." Thủy tinh của Asuman đã trôi đến bên cạnh tinh đám.
Đang tản ra những vầng sáng mơ hồ, nối liền bản thân với khối "Tư duy thủy tinh" kia. Hai khối thủy tinh nhấp nháy với tần suất đồng bộ dần, trong ánh sáng phảng phất có sao trời trôi nổi. Thế nhưng Asuman lại đưa ra một câu trả lời khiến người ta thất vọng: "Kỳ lạ... Ta vẫn không thể kết nối được với ý thức chủ đạo của đồng bào này. Bên trong khối tư duy thủy tinh này chỉ là một mảnh hư vô..."
"Vẫn không kết nối được sao?" Vivian cũng bay tới, nghe Asuman nói xong thì nhíu mày: "Chẳng lẽ vẫn chưa tỉnh hẳn?"
"Theo cách nói của các ngươi, những sinh vật vật chất, thì là nhục thể tỉnh lại, nhưng tinh thần lại không biết phiêu bạt ở nơi nào," bề mặt thủy tinh của Asuman lóe sáng, "Ta cảm giác ý thức của hắn đã đi xa, kéo theo hơn nửa năng lượng tinh thần cũng không biết đi đâu... Chỉ khôi phục được phương diện vật chất mà thôi."
Hách Nhân đổ mồ hôi lạnh trán. Hắn không khỏi nghĩ đến trưởng tử mất ý thức trên hành tinh mẹ của Đại Hành Giả, cảm thấy có một sự tương đồng khó hiểu: "Sao đồ vật từ tinh đoàn X đều thịnh hành kiểu chết não này... Chẳng lẽ cũng có một khối thần tính thủy tinh nện vào chỗ sâu của chiếc phi thuyền tinh dân này?"
"Khi chúng ta đi ngang qua đây không hề phát hiện bất kỳ phản ứng năng lượng tương tự nào," Đầu Cuối Dữ Liệu lắc lư người, "Đương nhiên, không loại trừ khả năng có thần tính thủy tinh đánh xuyên chiếc phi thuyền tinh dân này rồi biến mất vào sâu trong vũ trụ."
Lúc này, các thiết bị kết tinh trong đại sảnh Kim Tự Tháp đã bắt đầu vận hành. Dù toàn bộ cấu trúc đám mây ánh sáng chỉ có một phần nhỏ này tỉnh lại, nhưng những thiết bị này vận hành dường như không hề bị ảnh hưởng. Hách Nhân thấy trên một vài lăng trụ nổi lên hình chiếu 3D trông như bảng báo cáo dữ liệu, còn trên mặt một vài bệ thủy tinh cao hơn nửa người lại hiển thị cảnh tượng tinh không bên ngoài vũ trụ.
Hách Nhân đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, vội bắt lấy Đầu Cuối Dữ Liệu ném về phía lăng trụ thủy tinh gần mình nhất: "Đọc dữ liệu từ những thiết bị này nhanh lên, tranh thủ lúc nơi này còn ổn định. Mấy thứ tự động vận hành này biết đâu ghi lại thứ gì đó!"
Đầu Cuối Dữ Liệu "vèo" một tiếng bay về phía lăng trụ, vừa bay vừa ồn ào: "Ngươi không thể trân trọng sản phẩm công nghệ cao một chút à!?"
Tác giả: Gia hỏa này chắc chắn rất hoài niệm cái cảm giác được trân trọng khi mới được Hách Nhân mang về, đi đâu cũng sợ va sợ đụng, đồng thời hối hận vì đã từ chối thiện ý dán màn hình của đối phương...
Bất quá phàn nàn thì phàn nàn, đầu cuối vẫn là biết nặng nhẹ, bay qua về sau lập tức liền bắt đầu quét hình cũng phân tích những thiết bị đang không ngừng hình chiếu ra số liệu báo cáo, đồng thời còn thử nghiệm cùng toàn bộ trung tâm xử lý số liệu trong đại sảnh (nếu như tồn tại và còn có thể dùng) thành lập kết nối, vài giây sau nó bắt đầu lớn tiếng kêu la: "Đồng sự! Những số liệu này phi thường hỗn loạn, rất giống như máy chủ hệ thống offline về sau các máy xử lý cấp dưới tự hành vận chuyển và chắp vá lung tung lên, có thể đọc được tin tức hữu hiệu không đến mười phần trăm!"
"Dù sao cũng so với việc không đọc được gì mạnh hơn," Hách Nhân trong lòng cảm thấy nặng nề, nhưng sau thất vọng lại có chút may mắn, tối thiểu chuyến này không đến nỗi vô ích, "Có những gì?"
"Đang chỉnh lý..." Số liệu đầu cuối vừa nói, một bên ở giữa không trung hình chiếu ra số liệu và chữ viết không ngừng đổi mới. So với những hình ảnh lộn xộn, tràn ngập loạn mã được đổi mới trên lăng trụ thủy tinh, những thông tin đã qua chuyển dịch và sửa đổi này rõ ràng ít đi rất nhiều, nhưng cũng càng thêm rõ ràng và chuẩn xác.
Đầu cuối tiếp tục vang lên: "Số liệu ghi chép rất cổ, phần ghi chép mới nhất cũng là từ ba ngàn năm trước.
"Từ sau lúc đó, toàn bộ hệ thống ở đây đã tiến vào trạng thái ngủ đông triệt để hơn, ngay cả chức năng ghi chép tự động của các công trình cấp dưới cũng mất hiệu lực.
"Máy bay không người lái của chúng ta thăm dò nơi này lần trước và quá trình bị phá huỷ cũng không được ghi lại.
"Trong tư liệu còn lưu lại, có một phần là số ghi quan trắc vũ trụ, còn có một ít là nhật ký điều hành hạm đội mà trước mắt không nhìn ra thành tựu. Những địa danh và phiên hiệu hạm đội trên nhật ký này đối với chúng ta đều lạ lẫm, chỉ có thể lưu lại rồi từ từ sửa sang lại.
"Đây là một chút tình báo có chút ý nghĩa."
Số liệu đầu cuối đem một bộ phận giống như nhật ký dùng bối cảnh bắt mắt đánh dấu ra, đẩy đến trước mặt Hách Nhân.
"... Khu giao chiến xx hào... Đột phá, phòng hộ bình chướng thứ 77 đến 175 tiết điểm mất hiệu lực, bộ đội xâm lấn... Tiến vào giai đoạn thứ hai, khu bên trong đã phong tỏa, các đơn vị cấp dưới đem năng lượng truyền đến danh sách xi-35-155... Bình chướng lâm thời...
"... Một lần cuối cùng kêu gọi kết thúc, xác nhận vương tọa vẫn... Bộ đội xâm lấn bị ngăn tại bình chướng lâm thời... Năng lượng truyền hoàn tất, không cách nào kêu gọi chỉ huy trung tâm, lặp lại, không cách nào kêu gọi... Các đơn vị cấp dưới tiến vào ngủ đông..."
Đây là một đoạn không đầu không đuôi và ở giữa còn có rất nhiều tư liệu bỏ sót, Hách Nhân và Vivian vừa mới nhìn thấy đều không hiểu ra sao, hai người liếc nhau một cái, Hách Nhân mới phỏng đoán nói: "Cái này nhìn qua giống như báo cáo liên quan đến chiến trường?"
Vivian nhẹ nhàng gật đầu: "Nếu như những tinh dân phi thuyền này và mạng lưới thần lực của X tinh đoàn đều là biện pháp phòng thủ do Sáng Thế Nữ Thần để lại, thì những 'Chiến trường báo cáo' này rất có thể chỉ là dấu vết của một nhóm người xâm nhập, và có vẻ như đã gây ra thiệt hại vô cùng nghiêm trọng."
Hách Nhân nhìn chằm chằm vào hình chiếu 3D giữa không trung, tập trung vào một câu: "Các đơn vị chuyển năng lượng đến danh sách xi-35-155, ý nghĩa là gì?"
Vivian nhướn mày: "Ngươi đang nói đến những phi thuyền đang ở trạng thái ngủ đông kia..."
"Asuman đã nói rằng chiếc phi thuyền này mất tích một lượng lớn năng lượng và ý thức chủ đạo," Hách Nhân nói, đây là điều hắn tự nhiên liên tưởng đến, "Ta tin rằng 'cấu trúc đám mây ánh sáng' mà chúng ta quan sát được ở những nơi khác của X tinh đoàn cũng có tình huống tương tự. Asuman, xác nhận lại một chút, phi thuyền của Tinh Không Chi Dân có khả năng truyền năng lượng từ xa không?"
"Chắc chắn có khả năng này," Asuman khẳng định từ trong thủy tinh, "Đây là một trong những con át chủ bài quan trọng nhất giúp tộc ta sống sót trong thời đại Phong Hiêu Chi Chủ thống trị vũ trụ."
Hách Nhân gật đầu: "Nếu có khả năng này thì mọi chuyện dễ giải thích hơn. Ta cảm thấy suy đoán của mình có lý: nơi này là một địa điểm quan trọng do Sáng Thế Nữ Thần để lại, cả phong tỏa bằng thần lực và phi thuyền của Tinh Dân đều là để bảo vệ nơi này. Sau khi Sáng Thế Nữ Thần ngã xuống, có lẽ đã có một nhóm người xâm nhập và tấn công bất ngờ, và cuộc tấn công này diễn ra quá nhanh và mạnh mẽ, đến mức các phi thuyền của Tinh Dân không kịp triển khai đội hình phòng thủ. Vì vậy, họ buộc phải truyền năng lượng từ xa đến tiền tuyến trong thời gian ngắn, khiến cho một lượng lớn tinh hạm ở trạng thái ngủ đông còn sót lại ở nhiều nơi trong X tinh đoàn."
Vivian nghiêm túc nói: "Ta nghĩ chúng ta cần phải tìm ra chiến trường đó ngay lập tức."
"Kia là coong..." Hách Nhân chưa nói hết câu thì đột nhiên cả đại sảnh tối sầm lại.
Ngay sau đó, tất cả các thiết bị đang hoạt động trong đại sảnh đều phát ra những tiếng kêu kỳ quái. Các bức tường và mặt đất vốn đã biến thành vật chất cũng xuất hiện những đám sương mù lớn không ổn định. Ánh sáng chập chờn như thể nguồn cung cấp năng lượng gặp sự cố. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, mọi thứ ở đây trở lại như lúc bọn họ mới đến.
Đậu Đậu nhảy ra khỏi ngực Hách Nhân, nhảy lên thủy tinh tư duy và dùng đuôi cá quạt liên tục, nhưng lần này, không có phản ứng nào đáp lại tiếng gọi của nó.
"Vừa rồi có lẽ chỉ là chút năng lượng cuối cùng còn sót lại ở đây," Số Liệu Đầu Cuối cẩn thận bế cá con Bảo Bảo trở lại, "Dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng việc Đậu Đậu kích hoạt một chút năng lượng không có nghĩa là đã đánh thức tinh hạm thực sự."
Tiểu mỹ nhân ngư rúc vào ngực Hách Nhân, có chút mệt mỏi cuộn tròn mình lại thành một cục nhỏ. Tâm tình trẻ con thật là dễ thay đổi.
"Đây không phải lỗi của ngươi, ngươi đã làm rất tốt rồi," Hách Nhân nhẹ nhàng xoa đầu tiểu bất điểm, nhìn về phía thiết bị đầu cuối, "Số liệu đã ghi chép lại hết chưa?"
Thiết bị đầu cuối lắc lư thân mình: "Những gì đọc được đều đã ghi chép lại, ngay cả những đoạn mã hỗn loạn tạm thời không phân tích được cũng đã lưu trữ."
"Vậy cũng coi như không uổng công chuyến đi này," Hách Nhân cố gắng nhếch mép cười, "Về thôi, đem tình báo chia sẻ với mọi người, cùng nhau bàn bạc hành động tiếp theo."