Chap 31 - Hồi Kết Của Lưỡi Kiếm

- Thật... Thật bất ngờ thưa quý khán giả! Thí sinh cuối cùng của lớp 3-E tưởng chừng đã tỏa sáng trong trận chiến, đã nhận một đòn tấn công chí mạng rồi!! Giờ cậu ta sẽ làm gì đây!?

Khán đài giờ lại càng huyên náo hơn bao giờ hết, những âm thanh reo hò ngày càng mãnh liệt cùng với nhiều luồng ý kiến khác nhau.

Âm vang cổ vũ những thí sinh liên tiếp đè lên nhau như thể những khán giả đang cố gắng thể hiện sự tích cực ủng hộ của mình với những thí sinh mình đã đặt kỳ vọng ngày càng mãnh liệt vậy.

Cốp!!

- Chậc chậc... Ichinose-kun! Cậu ấy đang bị áp đảo! Cậu ấy đã tới giới hạn rồi sao? Tại sao cậu ấy lại không sử dụng chiêu thức dịch chuyển tiếp đi chứ!?

Hanzo gõ vào tấm ngăn cách khán đài trong khi cậu đang nghiến răng ken két vì sự hồi hộp cao trào cùng với sự lo lắng không ngừng khi Makoto lại rơi vào tình huống bị động như vậy.

Trong khi dưới sân đấu, Makoto liền nhảy bật ra đằng sau nhằm giữ khoảng cách với Daniel sau khi cậu đã bị trọng thương ngay phần bụng.

"Khục... Chết rồi! Mình không để ý tới vũ khí của cậu ấy... Quả thật đây là một tình thế bất lợi khi phải đấu với cả bốn người họ..."

"Dịch chuyển liên tục làm mình tiêu tốn nhiều sức lực quá! Liệu mình có thể dịch chuyển được bao nhiêu lần nữa đây? Hai? À không... Một!? Khó thật... Phải liều thôi!"

Rồi Makoto buông lỏng tay trái ra đằng sau, tay phải cầm chắc thanh kiếm và từ từ chạy tới đằng trước, đối mặt với Daniel trong khi cơ thể cậu còn đang kiệt quệ cùng với đôi mắt lảo đảo không ngừng.

Bất giác cả cơ thể Makoto xuất hiện những chuyển động nhỏ xung quanh, bẻ gãy hình ảnh của cậu liên tục khiến bản thân cậu đang dần mờ nhạt đi trong màu ánh tím. Và rồi... Makoto lại một lần nữa biến mất.

- Hả?

Trong khi cả Daniel lẫn Koran đều đang bàng hoàng trước sự thoắt ẩn thoắt hiện của Makoto trước mắt, thì ngay đằng sau Daniel đã có một thanh kiếm liền kề tấm lưng của cậu.

Đó chính là Makoto trong tư thế ra đòn cùng với thanh kiếm của cậu đã chém lấy một đường vào lưng của Daniel khiến cậu bất ngờ mà kêu lên một tiếng đau đớn.

Và rồi Makoto ngay lập tức dùng chuôi kiếm chọc vào lưng của Daniel khiến cậu ngã nhào ra phía trước và Koran phải chạy ra đón lấy.

- Danny!!

- Đừng lo lắng, Koran... Cứ kệ tớ đi, cậu nên ra phía đó giúp Jenny và Tiffany thì hơn. Mình tớ vẫn lo liệu được. - Daniel với ánh mắt kiên quyết nói với Koran.

- ...Ừ! Đừng cố quá sức đấy nhé!

Koran từ từ buông Daniel ra và cậu quay ngoắt đi, chạy ra phía hai người còn lại để trợ giúp họ chiến đấu với Ginshikii.

Khi Makoto còn chưa kịp định hình lại chiến trận thì Daniel đã ném chiếc vỏ ô đi và chỉ cầm mỗi thanh kiếm đó, không chần chừ, Daniel lao thẳng về phía Makoto và chiến đấu giáp lá cà với cậu.

Kengg!!!

Tiếng kim loại vang lên khi lưỡi hai thanh kiếm kề cạnh nhau.

Cả hai đấu thủ ngang tài ngang sức, nghiêm túc chiến đấu khi khuôn mặt họ nhăn lại cùng tiếng ken két khi nghiến răng để đỡ đòn của nhau.

Trong khi cả hai trao đổi những đường kiếm với nhau, Daniel bất chợt đặt câu hỏi:

- Nè Ichinose-kun... Cậu vừa biến mất ra đằng sau tớ đấy à? Sức mạnh gì vậy? Thú vị ghê, cậu làm lại trò đó được chứ?

- Đừng đùa nữa, Daniel-san... - Makoto nói khi cậu sắp ngã quỵ vì đỡ những đường kiếm điêu luyện của đối thủ.

- Nhớ xong trận chiến thì phải kể cho tớ đó nhé!? Giờ thì hãy xem đây!!

Daniel liền dừng tay, quay ngoắt sang bên trái và ném thanh kiếm của mình ra đằng trước, thanh kiếm Wakizashi đó lao thẳng về phía một cái bong bóng nước và nó đã nảy bật ra những bong bóng khác.

Nó liên tục như vậy, ngày càng tăng tốc dần nhờ vào số lượng bong bóng dày đặc từ chiêu thức Daniel tạo ra trước đó, và rồi nó lao thẳng về phía Makoto như một viên đạn trong sự ngỡ ngàng của cậu.

- OÁI!!

Chớp mắt cái, thanh kiếm đã lao thẳng về phía đầu của Makoto. Nhưng thật may mắn khi Makoto đã kịp thời nghiêng đầu sang một bên để né tránh đường kiếm chí tử đó.

Tuy chỉ né được đường kiếm trong gang tấc, người Makoto vẫn đổ mồ hôi hột vì cậu tưởng rằng mình đã không kịp và chết trong đòn đó.

"Hú hồn! Tưởng nó sẽ giết mình luôn cơ chứ... ơ!"

- Đừng phân tâm, Ichinose-kun!!

Không chờ được tới khi Makoto bình tĩnh lại, Daniel ngay lập tức tung một cú đấm thẳng vào khuôn mặt của Makoto.

Lại một lần nữa Makoto đã chống đỡ được đòn đánh bằng cách giơ tay kia của cậu lên và bám chặt lấy nắm đấm của Daniel.

Cùng với sự uy áp liền kề, Makoto nhận ra mình cần phải tránh xa đối phương ngay lập tức, cậu đã tung một cú đạp thẳng lên mặt của Daniel từ dưới lên khiến cậu bật ngửa mà choáng váng.

- Ặc!??

Không dừng lại tại đó, Makoto cũng tung một đấm vào ngực của Daniel khiến cậu ngã lăn ra đằng sau và hộc máu. Cùng với cánh tay buông thả, Makoto liền bám lấy thanh kiếm đang găm vào tường và ném nó về phía Daniel đang nằm đằng trước.

Nhưng cậu không quên đảo mắt qua phía Ginshikii khi anh ấy phải cầm chân cả ba người một lúc.

- Ginshikii-senpai!!!

Makoto hét lên vì lo lắng cho Ginshikii, sau khi Jennifer và Tiffany tách ra khỏi anh ấy thì Koran lại tập trung Echoea vào lòng bàn tay làm nó rực cháy và lao tới phía trước nhằm tung một cú đấm móc ngang sang bên phải của Ginshikii.

Với sức mạnh lớn như thế thì đỡ nó là điều không thể khi Ginshikii đang mất đà phải đã chống trọi với cả hai đối thủ ban nãy, và rồi ngay khoảnh khắc cú đấm gần chạm đến anh ấy thì...

CHOANG!!!

Đó là một thanh Katana đã đỡ cú đấm, hóa ra chính là Taeru đã lao ra dùng kiếm đỡ đòn thay cho Ginshikii trong khi cơ thể cậu còn đang bầm dập cùng với đôi lông mày nhíu sâu lại và những dòng máu chảy khẽ qua hàm răng của cậu.

Taeru chặn đứng đòn đánh nhưng không chịu nổi uy lực của nó và khiến cả cậu lẫn Ginshikii bay ra đằng sau.

- Này này, Gyokushi! Chú mày bị điên à!? Sao tự nhiên lại lao ra đỡ cho anh!? Chẳng phải chú mày đã kiệt sức lắm rồi sao?

- Cơ thể em... Nó tự chuyển động... Đúng hơn là em không thể làm ngơ trước một trận đấu ba đánh một bất công như vậy!

- Thật là... chỉ lần này thôi đấy.

Và rồi cả hai đều đứng dậy, thủ thế và sẵn sàng đối đầu với cả ba đối thủ còn sung sức trước mắt dù họ biết rằng họ đã cố gắng cầm cự đến mức này đã là tốt lắm rồi.

Makoto cũng yên tâm vì điều đó và quay sang tập trung vào Daniel hơn.

"Được rồi, Phù... Giờ thì đối phó với cậu ta kiểu gì đây nhỉ? Mình nghĩ là mình không thể nào dịch chuyển được thêm một lần nào nữa... Chẳng nhẽ phải đánh tay đôi trực diện!? Chậc!"

"Ichinose-kun... Cậu ta vẫn còn giấu quân bài nào nữa đây...? Mình vẫn không thể nắm bắt được cái kỹ năng thoắt ẩn thoắt hiện đó, liệu cậu ta sẽ bất thình lình xuất hiện ra đằng sau như vừa nãy chăng?"

Không chỉ Makoto mà cả Daniel cũng đang suy nghĩ cách đối phó với đối thủ, cả hai đều bày ra những chiến thuật riêng nhưng thật khó để thực hiện khi có quá ít thông tin về đối thủ và cả sức lực đang không còn nhiều nữa.

- Ichinose-kun... Tới đây đi, tớ sẽ nghênh tiếp cậu!

- Vậy à... Woaaaa!!!

Makoto hét lên và chạy tới phía trước, tay cậu cầm chắc thanh kiếm khiến Daniel cảnh giác hơn bao giờ hết.

Chưa kể, tư thế đó của Makoto rất giống với đòn tấn công trước đây của cậu, vậy nên Daniel nghĩ rằng Makoto sẽ lại một lần nữa dịch chuyển nên cậu bất chợt quay ngoắt ra đằng sau vung kiếm.

- Ở đây chứ gì!?

Nhưng điều kỳ lạ là... đằng sau cậu lại chẳng hề có ai hết, cú vung kiếm đó đã được tung ra trong không khí.

Daniel bàng hoàng vì đáng ra Makoto phải ở đây mới phải, ngay lúc đó Makoto đã chém một đường kiếm sắc lẹm vào lưng của Daniel khiến cậu chảy máu.

- Hự!!?

Daniel lại một lần nữa ngã nhào ra đằng trước vì tính toán sai lầm của mình, điều đó đã tạo lợi thế cho Makoto tiếp tục nước đi tiếp theo của mình.

"Chết tiệt!! Mình đã sai rồi sao? Vốn dĩ cậu ta phải dịch chuyển ra sau chứ!?"

Ngay khi Daniel nhổm dậy, cầm lấy thanh kiếm thì cơ thể Makoto lại liền mờ ảo, hòa tan vào không khí và bỗng nhiên... cậu ta lại xuất hiện với tư thế ngã mất đà trước mặt Daniel.

- Ơ... Hả?

Cả hai đều thốt lên một câu bất ngờ vì không biết điều gì đang diễn ra, nhưng Daniel đã nắm lấy cơ hội, tung một đường kiếm thẳng lên khiến Makoto phải đổi tư thế mà đỡ lấy đòn đánh khiến cậu bay ra đằng sau.

"Cái... gì!? Mình dịch chuyển sai vị trí sao? Không ổn... Có lẽ mình chẳng còn năng lượng để mà tập trung chính xác nữa rồi... Hộc!"

Makoto thở dốc trong khi Daniel từ từ đứng dậy, chĩa thanh kiếm của mình về phía Makoto và tuyên bố:

- Chúng ta cũng không còn nhiều sức lực, nhưng tớ vẫn rất vui vì được đối đầu trực tiếp với cậu, Ichinose-kun! Giờ thì tớ đến đây!!

- Daniel-san... được rồi! Tớ sẵn sàng nghênh chiến! Tới đây nào!!

Cả hai đều mệt lả người nhưng tinh thần chiến đấu của họ vẫn chưa hề nguôi đi. Cả Makoto lẫn Daniel đều hùng hổ hơn bao giờ hết khi họ lao thẳng về phía nhau, sẵn sàng cho một cuộc đấu tay đôi khốc liệt.

UOOOAAAAAHHHHHHHH!!!!!!

.

.

.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tới đây thôi!!

Ginshikii hét lên giữa chiến trường sau khi tất cả bọn họ đều đã trải qua những trận đánh sinh tử với nhau.

Có vẻ như sau một hồi thì Taeru, Koran và Tiffany đều đã nằm la liệt một chỗ mà bất tỉnh, Jennifer thì vẫn đứng vững nhưng cô lại ôm lấy một bên tay đang bị thương nặng đến nỗi không thể nhấc nổi thanh kiếm của cô lên.

Chỉ còn lại Makoto và Daniel trong tình trạng kiệt quệ, máu chảy thành dòng trên khuôn mặt hai người cùng với vô số vết thương lớn nhỏ khác nhau trên cơ thể.

Cả hai bọn họ có vẻ như đều tấn công Ginshikii-senpai.

- Đủ rồi, không thể để mấy đứa chiếm ưu thế nữa! Anh sẽ kết thúc tại đây luôn!!

Dứt lời, Ginshikii liền đứng thẳng, giương thanh kiếm lên trước mặt và tập trung Echoea vào toàn bộ cơ thể cùng thanh trường kiếm.

Nguồn năng lượng Echoea chớp giật liên tục đó bao quanh Ginshikii, hình thành lên một đôi cánh khổng lồ bằng những tia chớp vàng óng kêu tanh tách.

Cảm nhận được sự nguy hiểm tới gần, Daniel cường hóa vũ khí bằng Echoea và thủ thế, trong khi Makoto cũng lùi dần ra sau và chuẩn bị tư thế sẵn sàng đỡ đòn cùng biểu cảm kiên quyết trên khuôn mặt.

- Haaaaaaaaahhhh!!!!

Ngay sau khi Ginshikii hét lên cùng đôi cánh sấm sét thì....

BEEEEEEPPPPPPP.

- Hả?

Cả bốn người họ ngỡ ngàng khi vòng tròn rào cản bao quanh đấu trường cũng đã biến mất, đôi cánh của Ginshikii-senpai cũng từ đó mà tan biến theo.

Tất cả bọn họ đều bỗng chốc mất hết sức lực trong sự khó hiểu, Makoto nhìn mọi người xung quanh mà chẳng thể di chuyển thêm nổi một bước nào nữa.

Bỗng một thông báo vang lên từ bên trên khán đài:

- Hai tiếng đã trôi qua, cám ơn quý vị và khán giả đã theo dõi trận đấu đến giờ phút này. Chúng tôi xin long trọng thông báo... Trận chiến Royal Battle - Raid Fight đã chính thức kết thúc!!

- Ơ... Hả!!!???

Makoto không kìm được mà kêu lên trong sự khó hiểu, có vẻ như sự tập trung cao độ vào chiến đấu đã khiến cậu quên mất thời gian còn lại của trận chiến này.

- Năm nay đã có rất nhiều những thí sinh thú vị, và sàn đấu cũng đã bị phá hoại nghiêm trọng do chúng tôi không ngờ được sức mạnh từ những tài năng mới nổi như thế! Và giờ tôi xin tuyên bố...

- Quán Quân của giải đấu năm nay!

- Lớp 3-C cùng với số lượng còn lại nhiều nhất - hai thành viên! Xin chúc mừng!!