### **Sáng hôm sau**
Lila khẽ cựa mình, ánh nắng mờ nhạt len lỏi qua rèm cửa, phủ lên người cô một lớp ánh sáng mềm mại.
Cô mở mắt, —Owen vẫn còn ngủ.
Ánh mắt cô rơi xuống cổ chân mình, nơi sợi xích vẫn nằm yên ở đó.
Lila khẽ nhếch môi.
Cô vươn tay, chạm nhẹ vào chiếc chuông nhỏ. Tiếng "leng keng" vang lên khe khẽ.
Owen cử động, có vẻ bị âm thanh đánh thức.
Lila nhìn hắn, ánh mắt lóe lên tia trêu chọc.
"Chào buổi sáng, Owen."
Owen hơi nhíu mày, giọng khàn khàn vì mới tỉnh:
"Em dậy sớm vậy?"
Lila cười khẽ, không đáp, chỉ lặng lẽ ngồi dậy.
Hắn định vươn tay kéo cô vào lòng, nhưng khi bàn tay chạm vào chăn, hắn khựng lại.
Cảm giác trống rỗng lan tỏa trong lòng bàn tay hắn.
**Lila không còn ở đó.**
Owen giật mình mở mắt, cơn buồn ngủ lập tức tan biến.
Hắn quét mắt nhìn quanh phòng—không có cô.
Tim hắn đập mạnh một nhịp.
**Cô đi đâu?**
Trong giây phút lo lắng thoáng qua, hắn bỗng nghe thấy một âm thanh quen thuộc—tiếng chuông khẽ vang lên từ bên ngoài.
Owen hơi sững lại, rồi bình tĩnh bước xuống giường.
Hắn bước ra khỏi phòng, đi theo âm thanh đó.
Ngoài ban công, ánh mặt trời rọi xuống, Lila đang đứng tựa vào lan can, gió thổi nhẹ làm mái tóc cô bay nhè nhẹ.
Cô xoay người lại khi cảm nhận được ánh mắt hắn.
"Owen." Cô gọi tên hắn, khóe môi cong lên.
Hắn nhìn xuống cổ chân cô—sợi xích vẫn còn đó, chiếc chuông nhỏ vẫn phát ra âm thanh nhẹ nhàng theo từng chuyển động của cô.
Owen bước đến gần, vươn tay vuốt nhẹ lên sợi xích, ánh mắt sâu thẳm.
"Em định rời đi mà không báo tôi sao?"
Lila bật cười, nghiêng đầu nhìn hắn.
"Tôi chỉ ra đây ngắm cảnh thôi."
Hắn cúi xuống, siết nhẹ cổ chân cô.
"Vậy sao?"
Lila chớp mắt, ngón tay gõ nhẹ lên lan can, giọng nói mang theo chút bông đùa:
"Nếu tôi thật sự muốn đi, anh nghĩ thứ này có thể ngăn được tôi không?"
Owen im lặng một giây, rồi bỗng nhiên cười khẽ.
"Không."
Hắn vươn tay, kéo cô lại gần, thì thầm bên tai cô:
"Nhưng em sẽ không đi."
Lila nhìn sâu vào mắt hắn, rồi bật cười.
"Anh chắc chứ?"
Hắn không đáp, chỉ cúi đầu, hôn lên trán cô.
Cô nhắm mắt, mặc cho hắn ôm chặt lấy mình.
Tiếng chuông nhỏ vẫn vang lên khe khẽ trong làn gió sáng sớm.