**GIÁN ĐIỆP**

Điện thoại của Owen reo vang liên tục — báo cáo công việc khẩn cấp tại trụ sở chính. Không có cách nào khác, anh phải rời đi ngay trong đêm để xử lý.

Tưởng rằng sẽ chỉ vắng mặt vài tiếng, Owen không ngờ đó lại là khởi đầu cho một sự cố khiến anh suýt phát điên.

Nước ấm bắt đầu chảy xuống từ vòi sen. Hơi nước phủ mờ tấm gương lớn. Trong một khoảnh khắc bất cẩn, chân cô trượt trên viên đá lát trơn. Cả cơ thể đổ mạnh xuống, đầu va vào góc tủ sát vách tường.

Một tiếng động lớn vang lên.

Lila không bất tỉnh, nhưng đau đến tê người. Máu bắt đầu rỉ ra ở trán, nhỏ xuống nền gạch trắng…

Một tiếng sau – Owen trở về biệt thự.

“Ngài Owen!” – quản gia vội bước đến ngay khi anh vừa bước qua sảnh.

“Chuyện gì?”

“Tiểu thư Lila… đã bị trượt ngã trong phòng tắm. Không nặng lắm, nhưng đầu chảy máu. Bác sĩ riêng chưa đến kịp nên tôi đã cho người sơ cứu.”

“CÁI GÌ?”

Owen không đợi nghe hết câu. Anh lập tức chạy thẳng lên tầng hai, đẩy cửa phòng ngủ. Lila nằm nghiêng trên giường, băng trắng quấn ngang trán. Mắt cô nhắm hờ, hơi thở đều nhưng sắc mặt tái nhợt.

Anh ngồi xuống mép giường, đưa tay nhẹ chạm vào tóc cô, giọng khàn đặc:

“Lila… sao em lại ngốc đến vậy…”

Cô không trả lời. Hoặc là cố tình không muốn trả lời.

Tối hôm đó, trong một căn phòng khác của thành phố, Natalie nhận được tin báo. Cô khẽ nhếch môi.

“Đã đến lúc rồi,” cô nói với Anna, người phụ nữ trẻ với đôi mắt trầm tĩnh và gương mặt dễ gây thiện cảm.

“Kể từ hôm nay, em là người giúp việc mới trong biệt thự Owen. Làm tốt như em đã luyện tập. Nhớ, đừng để hắn nghi ngờ. Còn Lila… sẽ biết phải làm gì.”

Ngày hôm sau tại biệt thự

Owen nhìn hồ sơ của vài người được đề cử để làm giúp việc nữ duy nhất. Khi đến hồ sơ của Anna, ánh mắt anh hơi dừng lại.

“Hồ sơ sạch. Không kinh nghiệm sâu, nhưng… có thái độ tốt.” – quản gia gật đầu.

Owen phẩy tay.

“Cho thử việc. Nếu Lila chấp nhận, thì để cô ta ở lại.”

Ngày hôm sau...

Một chiếc xe dừng ở cổng căn biệt thự, cô gái bước xuống xe mang theo một túi hành lí nhỏ thong dong tiến vào.

Anna bước vào phòng Lila

Cô gái trẻ cúi đầu lễ phép, tay khẽ đặt khay trà lên bàn.

“Chào cô chủ, tôi là người hầu mới. Cô có thể gọi tôi là Anna.”

Lila ngước mắt nhìn cô gái – rồi chỉ nhẹ vào chuông gió trên cửa sổ. Âm thanh kim loại vang lên một nhịp rất khẽ.

Anna mỉm cười.

“Tín hiệu đã nhận.”