Chap 17: Ngưòi mạnh nhất : Paige Halow.

Paige Halow – Hạt Giống của Trái Đất

Paige Halow không phải là một cái tên xa lạ với những kẻ nghiên cứu về hạt giống tinh cầu. Cô là một trong những cá thể hiếm hoi được chính Trái Đất lựa chọn, một biểu tượng của sự cân bằng giữa sức mạnh, ý chí và trách nhiệm. Nhưng để hiểu Paige Halow là ai, phải nhìn lại toàn bộ cuộc đời cô—một cuộc đời nhuốm màu của những trận chiến, hy sinh và cả những bí ẩn chưa ai có thể giải thích.

1. Xuất Thân

Paige sinh ra trong một gia đình bình thường tại một vùng hẻo lánh ở phía Bắc tinh cầu, nơi những cánh rừng rộng lớn trải dài đến tận chân trời. Ngay từ nhỏ, cô đã tỏ ra khác biệt với những đứa trẻ khác. Khi những đứa trẻ đồng trang lứa còn đang loay hoay với những trò chơi đơn giản, Paige đã có thể cảm nhận được những thứ mà không ai khác nhìn thấy—những luồng năng lượng, những dao động mà cô chưa thể lý giải.

Cha mẹ cô, những người hoàn toàn bình thường, không hiểu được điều này. Họ chỉ nghĩ rằng Paige là một đứa trẻ có trí tưởng tượng phong phú. Nhưng khi cô có thể dự đoán chính xác khi nào bão sẽ đến, hoặc khi nào động vật xung quanh sẽ có hành động bất thường, họ bắt đầu nhận ra Paige không hề bình thường.

Định mệnh của cô đã được quyết định khi một sự kiện kỳ lạ xảy ra vào năm Paige lên 7 tuổi. Một cơn động đất nhỏ đã xảy ra ngay dưới chân cô khi Paige chạm vào một tảng đá kỳ lạ trong rừng. Đó là lần đầu tiên cô cảm nhận được lực liên kết của tinh cầu, một thứ mà sau này cô mới biết chính là dấu hiệu của một hạt giống tinh cầu.

2. Thức Tỉnh

Năm 13 tuổi, Paige đã chính thức thức tỉnh với tư cách là Hạt Giống của Trái Đất.

Quá trình này không hề dễ dàng. Nó không giống như một nghi lễ hay một sự kiện đặc biệt, mà là một chuỗi những thử thách kéo dài trong suốt nhiều năm. Những giấc mơ kỳ lạ về những nền văn minh cổ đại, những tiếng gọi vô hình từ trong lòng đất, và những lần cơ thể cô tự động phản ứng với những mối nguy hiểm mà ngay cả người trưởng thành cũng không thể tránh khỏi.

Khi cô 15 tuổi, một nhóm nghiên cứu của Liên Minh đã tìm thấy cô. Họ đã theo dõi cô từ lâu, nhận ra rằng Paige là cá thể đặc biệt, có tiềm năng trở thành người bảo hộ thực sự của Trái Đất.

Dưới sự hướng dẫn của họ, Paige bắt đầu tu luyện, nhưng không theo bất kỳ hệ thống tu luyện nào của nhân loại. Cô không học qua các phương pháp thông thường của võ thuật, phép thuật hay khoa học—thay vào đó, cô hấp thụ trực tiếp kiến thức từ chính Trái Đất, một kiểu liên kết nguyên thủy giữa hạt giống và tinh cầu.

3. Sự Trưởng Thành

Năm 18 tuổi, Paige đã có thể điều khiển một phần sức mạnh của tinh cầu, nhưng cô cũng nhận ra một sự thật đáng sợ: Trái Đất đang bước vào thời kỳ suy yếu.

Là hạt giống tinh cầu, Paige có thể cảm nhận được rằng trật tự tự nhiên đang bị xáo trộn, không chỉ bởi những tác động từ con người, mà còn từ những thế lực bên ngoài tinh cầu này. Những lỗ giun không còn ổn định, những sinh vật từ các thế giới khác ngày càng xuất hiện nhiều hơn, và một số trong chúng mang theo những ý đồ không mấy tốt đẹp.

Vì vậy, Paige quyết định gia nhập Liên Minh Bảo Hộ, trở thành một trong những chiến binh chủ chốt bảo vệ Trái Đất khỏi những mối đe dọa ngoại lai.

Cô đã chiến đấu với những sinh vật đến từ tinh cầu chuyên về chinh phục, đối đầu với những kẻ mang sức mạnh vượt xa nhân loại, và nhiều lần suýt mất mạng. Nhưng nhờ vào sự bảo hộ của Trái Đất, mỗi lần Paige cận kề cái chết, cô đều hấp thụ thêm sức mạnh từ tinh cầu, trở nên mạnh mẽ hơn.

Ở tuổi 25, Paige đã đạt đến giới hạn cao nhất mà Trái Đất có thể ban cho cô—Linh Hồn Bậc 6, cấp độ tối đa của tinh cầu này.

4. Trận Chiến Tại Cực Nam

Sau nhiều năm bảo vệ Trái Đất, Paige đã được giao một nhiệm vụ quan trọng: trấn giữ cực nam, nơi có một lỗ giun kết nối với một tinh cầu bí ẩn.

Không ai biết chính xác tinh cầu này là gì, nhưng theo Syx phân tích, đây là một tinh cầu mang thiên hướng hỗn loạn và diệt vong. Nếu những sinh vật từ đó tràn qua, Trái Đất có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Paige đã ở đó hơn 3 năm, không rời đi dù chỉ một lần.

Nhiệm vụ của cô không phải là chiến đấu liên tục, mà là duy trì sự cân bằng, điều hòa năng lượng từ lỗ giun và đảm bảo không có kẻ nào vượt qua mà không được kiểm soát.

Không ai biết cô nghĩ gì trong khoảng thời gian đó. Paige không còn xuất hiện trước công chúng, không tham gia vào chính trị hay những vấn đề của Liên Minh nữa. Cô đơn độc đứng gác ở cực nam, giữa băng tuyết lạnh giá và những bí ẩn chưa có lời giải.

5. Bí Ẩn & Tương Lai

Dù Paige đã đạt đến giới hạn mà Trái Đất có thể cung cấp, nhưng vẫn còn một câu hỏi lớn: Liệu đây đã phải là điểm cuối cùng của cô?

Có những lời đồn đại rằng hạt giống tinh cầu có thể tiến hóa, rằng nếu một tinh cầu đạt đến một trạng thái mới, thì hạt giống của nó cũng có thể phát triển hơn nữa. Nhưng điều này chưa từng xảy ra trước đây, và không ai biết liệu Paige có phải là người đầu tiên trải nghiệm điều đó hay không.

Một số tin đồn khác lại cho rằng có một thế lực nào đó đang theo dõi cô, một thế lực không thuộc về Trái Đất.

Câu chuyện của Paige Halow chưa kết thúc. Cô vẫn đang đứng tại cực nam, nhìn về lỗ giun, chờ đợi một điều gì đó mà không ai khác có thể hiểu được.

***Cách lỗ giun không xa.

Paige Halow khoác trên mình bộ quân phục trắng tinh, từng đường may sắc nét ôm lấy thân hình mảnh mai nhưng mạnh mẽ. Áo khoác dài phủ xuống đầu gối, phần cầu vai được trang trí bởi phù hiệu của những người nắm quyền tối cao trong quân đội. Lớp vải dày nhưng mềm mại, được cắt may tinh tế, vừa tôn lên vóc dáng uyển chuyển, vừa toát ra khí chất lạnh lùng, xa cách.

Mái tóc bạch kim xõa dài, phản chiếu ánh sáng nhợt nhạt của hoàng hôn, tạo nên sắc bạc lộng lẫy như ánh trăng rọi trên nền tuyết. Những sợi tóc lòa xòa trước trán khẽ đung đưa theo làn gió lạnh cắt da. Đôi mắt xanh băng giá sâu thẳm, ánh lên tia sắc bén như lưỡi dao găm, phản chiếu lỗ giun đen ngòm phía xa.

Môi cô không tô son, nhưng vẫn có sắc đỏ nhạt tự nhiên, tương phản với nước da trắng mịn không tì vết. Vẻ đẹp ấy không phải là kiểu quyến rũ mềm mại, mà mang theo sự sắc sảo, mạnh mẽ của một chiến binh từng trải qua vô số trận chiến.

Ánh hoàng hôn nhạt nhòa phản chiếu lên lớp băng vĩnh cửu, nhuộm cực nam bằng một sắc cam đỏ lạnh lẽo. Paige Halow ngồi trên mép một tảng đá phủ sương, nhâm nhi ly cà phê còn bốc khói, đôi mắt vô cảm dõi theo lỗ giun cách đó hàng trăm mét.

Làn hơi nóng từ tách cà phê quyện vào không khí lạnh, tan biến ngay trước khi kịp tỏa đi xa. Paige vắt một chân lên đầu gối, tư thế thư thái nhưng đầy cảnh giác. Cô không thể lơi lỏng dù chỉ một giây.

Lỗ giun trông như một xoáy nước đen ngòm, lơ lửng giữa không trung, từng đợt dao động nhè nhẹ khuếch tán ra xung quanh. Nếu không nhìn kỹ, nó chẳng khác gì một điểm dị thường giữa bầu trời trắng xóa. Nhưng Paige biết rõ—nó không yên bình như vẻ ngoài.

Từ khi xuất hiện, lỗ giun này chưa từng có dấu hiệu bất ổn. Quá yên tĩnh, đáng ngờ.

Paige đưa ly cà phê lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ. Vị đắng lan ra, nhưng chẳng bằng những gì cô đã trải qua.

Bản năng mách bảo cô rằng có thứ gì đó đang thay đổi.

Cô lặng lẽ đặt ly cà phê xuống, đôi mắt lạnh băng vẫn chăm chú nhìn vào bóng tối của lỗ giun.

Từ phía sau bóng lưng của Paige Halow lặng yên trước lỗ giun, một màu trắng tinh khôi giữa bầu trời xám xịt của cực nam. Tấm áo khoác dài bay phấp phới trong cơn gió lạnh buốt, nhưng cô không hề lay động. Không có quân lính xung quanh, không có bất kỳ sự bảo vệ nào, chỉ có một mình cô, như thể sự tồn tại của bất kỳ ai khác cũng là dư thừa.

Cô không cần đồng đội, cũng không cần ai yểm trợ. Sự hiện diện đơn độc này chính là minh chứng cho sức mạnh tuyệt đối của cô. Một người, nhưng hơn cả một đạo quân. Paige không chỉ đứng đó để canh gác, mà sự có mặt của cô chính là rào cản mạnh nhất mà lỗ giun này từng có.

Từ phía sau nhìn tới, bóng lưng thẳng tắp của cô như một ngọn thương, sừng sững không gì lay chuyển. Mái tóc bạch kim khẽ rung động, phản chiếu ánh sáng yếu ớt của bầu trời. Cả thế giới dường như thu nhỏ lại, chỉ còn một cô gái và khoảng không vô tận phía trước.

Không cần lời nói, không cần hành động phô trương. Chỉ cần Paige ở đây, lỗ giun này vĩnh viễn không phải là mối đe dọa.