Tôi lướt đi trong bóng tối, để lại cô bé cùng những lời cảnh báo vô nghĩa phía sau. Mục tiêu của tôi vẫn ở phía trước—Hồ Đêm Vĩnh Cửu.
Không khí lạnh dần khi tôi tiến sâu hơn vào vùng đất hoang vu. Sương mù dày đặc quấn lấy mặt đất như những linh hồn lạc lối. Cây cối ở đây méo mó và xoắn vặn một cách bất thường, như thể chúng đang quằn quại trong đau đớn.
Syx quét qua khu vực trước mặt, thông báo:
"Có dao động năng lượng bất thường. Hồ này không đơn giản, có thể có sinh vật cấp cao cư ngụ."
Tôi khẽ nhíu mày. Một nơi như thế này hẳn không thể thiếu những kẻ mạnh canh giữ bản nguyên. Nhưng cũng chính vì thế, nó càng đáng để ta đặt cược.
Tôi bước tiếp, bóng tối trước mặt dần hé lộ mặt hồ đen kịt, tĩnh lặng đến mức phản chiếu bầu trời đầy sao phía trên như một vực thẳm vô tận.
"Bản nguyên đang ở đâu?" tôi hỏi.
"Bên dưới," Syx trả lời.
Tôi khựng lại, ánh mắt trầm xuống.
Bên dưới?
Cảm giác bất an trỗi dậy trong lòng. Một thứ quý giá như bản nguyên lại nằm sâu dưới lòng hồ này? Không thể đơn giản như vậy.
"Syx, phân tích địa hình hồ."
Một loạt dữ liệu hiện lên trong tâm trí tôi. Độ sâu không xác định. Không có đáy rõ ràng. Dấu hiệu của không gian bất ổn.
"Có khả năng đây không phải là một hồ nước bình thường. Dưới đáy có dao động không gian hỗn loạn, có thể liên kết với một không gian khác hoặc chứa một thực thể đặc biệt."
Tôi nhìn xuống mặt nước đen thẫm, hoàn toàn tĩnh lặng, không một gợn sóng. Cảm giác như nó đang chờ đợi thứ gì đó… hoặc ai đó.
Tôi bất giác lùi một bước. Cảm giác nguy hiểm đang bủa vây.
Tinh hoa thời không dày đặc trong không khí, lơ lửng như những sợi tơ vô hình, bao phủ toàn bộ khu vực quanh hồ. Chúng không đơn thuần chỉ tồn tại—chúng đang dịch chuyển, xoay vần theo những quỹ đạo khó nắm bắt, như thể có một lực lượng nào đó đang điều khiển dòng chảy của thời gian ở nơi này.
"Syx, có dấu hiệu của hiện tượng thời gian hỗn loạn không?"
"Có. Tốc độ thời gian ở khu vực trung tâm hồ có sự dao động bất thường, có thể nhanh hơn hoặc chậm hơn so với thực tại. Điều đó có nghĩa là khi bước vào khu vực này, thời gian sẽ không còn mang tính tuyệt đối đối với ngươi nữa."
Tôi nhìn vào mặt nước, những gợn sóng mờ nhạt lan tỏa, nhưng không theo quy luật nào cả—có chỗ gợn sóng bị đóng băng giữa chừng, có chỗ thì lan tỏa với tốc độ bất thường. Không chỉ không gian mà cả thời gian ở đây cũng bị bóp méo.
Đây có thể là một điểm tụ của bản nguyên thời không.
Tôi có nên mạo hiểm lao xuống không?
Không, tôi nghĩ.
"Cần bao nhiêu thời gian để phân tích những vùng an toàn có thể hấp thu" tôi hỏi Syx.
"Dựa trên mật độ tinh hoa thời không và sự dao động trong không gian, cần ít nhất 3 giờ để phân tích những vùng có thể hấp thụ an toàn mà không bị ảnh hưởng bởi sự hỗn loạn của thời gian."
Ba giờ có thể là một khoảng thời gian dài, nhưng cũng không đáng kể so với giá trị của bản nguyên thời không. Nếu hấp thụ thành công, sức mạnh thời không của tôi sẽ tiến thêm một bước dài.
Tôi tìm một vị trí thích hợp, vừa để quan sát hồ vừa có thể nghỉ ngơi trong lúc Syx thực hiện phân tích. Mặt nước phản chiếu những tia sáng vặn vẹo, như thể chính ánh sáng cũng bị ảnh hưởng bởi sự bất ổn của thời gian nơi đây.
"Syx, nếu có bất kỳ thay đổi đột ngột nào trong cấu trúc không gian hoặc thời gian, báo ngay cho ta."
"Được."
Sau 3 giờ...
"Phân tích hoàn tất. Có ba điểm hấp thụ an toàn trong phạm vi 500 mét."
Syx đánh dấu lên tầm nhìn của tôi ba vị trí cách nhau không xa.
Điểm thứ nhất nằm trên một tảng đá lớn nhô ra khỏi mặt hồ, nơi có dòng chảy thời không ổn định nhưng không gây nguy hiểm.
Điểm thứ hai ở ngay bờ hồ, nơi các hạt tinh hoa thời không ngưng tụ mạnh nhất. Tuy nhiên, khu vực này có dấu hiệu của sinh vật cấp cao từng hoạt động.
Điểm thứ ba là một hốc đá nhỏ ẩn trong bóng tối, có dòng chảy thời gian yếu hơn nhưng lại đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Tôi trầm ngâm. "Nơi nào sẽ đem lại lợi ích lớn nhất?"
"Điểm hai có mật độ tinh hoa cao nhất, nhưng cũng có nguy cơ gặp sinh vật mạnh. Nếu ưu tiên tốc độ và hiệu quả, đó là lựa chọn tốt nhất. Nếu ưu tiên an toàn, hãy chọn điểm ba."
Tôi nhìn về phía bờ hồ, nơi những hạt tinh hoa thời không lấp lánh như những ngọn lửa xanh mờ ảo trôi nổi trong không khí. Nguy hiểm? Có thể. Nhưng cơ hội như thế này không phải lúc nào cũng có.
Tôi quyết định tiến đến điểm hai.
Tôi ngồi xuống bên bờ hồ, cảm nhận dòng chảy thời không cuộn quanh mình. Những hạt tinh hoa lơ lửng trong không khí, trông như những vệt sáng xanh bạc trôi dạt, hòa vào không gian rồi tan biến.
Tôi nhắm mắt, điều chỉnh nhịp thở, thả lỏng linh hồn để đồng bộ với dao động thời không xung quanh. Syx tự động tối ưu hóa phương pháp hấp thụ, giúp tôi dung nạp tinh hoa một cách hiệu quả nhất.
Ngay khi luồng tinh hoa đầu tiên tiến vào linh hồn tôi, một cảm giác chấn động lan tỏa khắp cơ thể. Dòng chảy thời gian bên ngoài dường như chậm lại, còn bên trong tôi, từng tấc linh hồn như đang bị kéo giãn và co rút liên tục.
Những hình ảnh mơ hồ lóe lên trong ý thức—những khoảnh khắc của quá khứ, những cảnh tượng thoáng qua từ tương lai. Tôi không bị chúng làm lung lay, chỉ tập trung vào việc hấp thụ.
Thời gian trôi đi, tôi không biết đã qua bao lâu, nhưng dòng chảy tinh hoa đang dần cạn kiệt. Linh hồn tôi dần ổn định, một phần thuộc tính thời không trong cơ thể được củng cố rõ rệt.
"Hoàn tất giai đoạn đầu, hiệu suất hấp thụ đạt 87%," Syx báo cáo. "Cần thêm thời gian để dung hợp hoàn toàn."
Tôi mở mắt, ánh sáng trong hồ đêm vĩnh cửu vẫn lặng lẽ dao động như trước.
Tôi đứng dậy, cảm giác thời gian trôi qua không có ý nghĩa gì với mình nữa. Syx báo cáo tinh hoa tại điểm này đã cạn kiệt, nhưng tôi vẫn chưa đạt đến giới hạn.
"Điểm tiếp theo cách đây 9 dặm về phía tây nam. Dao động tinh hoa thời không ở đó mạnh hơn 23% so với nơi này."
Không do dự, tôi rời đi ngay lập tức.
Di chuyển dưới màn đêm tĩnh lặng, tôi cảm nhận rõ ràng hơn những gợn sóng vô hình trong không gian. Những vùng có mật độ tinh hoa cao làm cho không khí như bị vặn xoắn nhẹ, ánh sáng bị biến dạng. Nếu không có Syx phân tích, ngay cả một kẻ đã đạt đến thể tinh thần nhất chuyển tối thượng như tôi cũng khó nhận ra những điểm dị thường này.
Sau một thời gian, tôi đến điểm tiếp theo—một khu vực trống trải bên rìa hồ, nơi mặt nước tỏa ra những gợn sóng chậm rãi, phản chiếu ánh sáng như những mảnh vỡ của thực tại.
Tôi ngồi xuống, lại tiếp tục bước vào trạng thái tu luyện, sẵn sàng hấp thụ tất cả tinh hoa tại nơi này.
Tôi lại tiến vào trạng thái tu luyện.
Những hạt tinh hoa thời không xung quanh như bị hút về phía tôi, xoay tròn theo một dòng chảy vô hình. Tôi cảm nhận được từng hạt một, như những đốm sáng lấp lánh trong bóng tối. Chúng len lỏi vào linh hồn tôi, từng chút một hòa nhập vào bản chất tồn tại của tôi.
Cảm giác thời gian trở nên mơ hồ. Không còn sự phân biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Tôi như trôi nổi trong một dòng chảy vô tận của thời không, nơi mọi thứ đều có thể xảy ra, nhưng cũng có thể không bao giờ xảy ra.
Linh hồn tôi rung động mạnh mẽ.
Có thứ gì đó đang thay đổi.
Nhờ vào linh hồn tối thượng, tôi dễ dàng thức tỉnh hình thái thứ hai của đặc tính Thời Không.
Nếu trước đây tôi chỉ có thể đóng băng thời gian trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, thì bây giờ, tôi cảm nhận được một khả năng mới—Dịch Chuyển Tương Đối.
Không giống như dịch chuyển tức thời thông thường, nơi một cá thể biến mất rồi xuất hiện ở một vị trí khác, Dịch Chuyển Tương Đối cho phép tôi tái sắp xếp vị trí của bản thân theo dòng chảy thời gian và không gian xung quanh. Nói cách khác, tôi không chỉ di chuyển, mà còn điều chỉnh cả cách mà không gian phản ứng với sự tồn tại của mình.
Tôi thử nghiệm bằng cách bước một bước về phía trước. Nhưng thay vì di chuyển theo cách thông thường, tôi nhận ra rằng cơ thể mình đã xuất hiện ở một vị trí khác, như thể tôi chưa từng tồn tại ở điểm xuất phát ban đầu.
Cảm giác này rất kỳ lạ, không hẳn là biến mất hay xuyên qua không gian, mà là bỏ qua khoảng cách bằng cách thay đổi cách mà thực tại ghi nhận sự hiện diện của tôi.
Một sức mạnh đáng sợ.
Và đây mới chỉ là hình thái thứ hai của Thời Không.
Nhưng sức nặng mà nó mang đến trên linh hồn tôi thật sự rất lớn.
Tôi cảm giác như linh hồn mình đang bị kéo giãn, bị bẻ cong bởi những quy tắc mới mà tôi vừa khai phá. Không gian và thời gian không còn là một dòng chảy tuyến tính nữa—mà nó trở thành một tấm lưới với những sợi dây vô hình đan xen, và mỗi lần tôi sử dụng Dịch Chuyển Tương Đối, chính tôi cũng bị mắc kẹt trong đó một phần.
Sự tồn tại của tôi bị xé ra, như thể tôi đang tồn tại ở nhiều điểm không gian cùng lúc. Mỗi lần di chuyển, tôi không chỉ dịch chuyển về mặt vật lý, mà cả linh hồn cũng bị kéo đi theo, tạo ra những mảnh vỡ vô hình trong dòng thời gian.
Một cơn đau âm ỉ len lỏi khắp tâm trí, như thể có hàng trăm sợi tơ vô hình quấn quanh linh hồn tôi, kéo nó theo hàng nghìn hướng khác nhau.
Tôi cần phải thích nghi.
Nếu không, chính sức mạnh này sẽ nghiền nát tôi từ bên trong.
Tôi lập tức phong ấn nó lại.
Áp lực từ nó quá lớn đối với một Nhất Chuyển Tối Thượng như tôi hiện tại. Nếu cứ tiếp tục cưỡng ép sử dụng, linh hồn tôi có thể sụp đổ ngay từ bên trong. Dịch Chuyển Tương Đối là một dạng sức mạnh vượt quá tầm kiểm soát của tôi bây giờ—một con dao hai lưỡi mà nếu dùng sai, tôi sẽ tự xé rách chính mình khỏi dòng chảy thời gian.
Tôi khép mắt, hít sâu, điều chỉnh nhịp đập linh hồn.
Syx hỗ trợ tôi bằng cách tạo một kết giới phong ấn tạm thời, cô lập phần đặc tính này khỏi những phần còn lại của linh hồn tôi. Một cơn đau buốt nhói lên trong đầu, nhưng sau đó sự ổn định dần trở lại.
—"Đã phong ấn thành công. Nhưng cậu cần sớm tìm cách dung hợp hoàn toàn, nếu không, sự mất cân bằng sẽ gây ra những hệ lụy về sau."—Syx nhắc nhở.
Tôi mở mắt, thở ra một hơi dài.
—"Biết rồi. Chưa đến lúc."
Tôi đứng dậy, hướng mắt về phía trước. Vẫn còn rất nhiều thứ để khai phá, nhưng tôi sẽ từng bước một, không để sức mạnh này kiểm soát mình.
Tôi siết chặt bàn tay, cảm nhận dư chấn từ đặc tính Dịch Chuyển Tương Đối còn vọng lại trong linh hồn.
Nếu không phải tôi đã đạt đến Nhất Chuyển Tối Thượng, có lẽ ngay giây phút đó, linh hồn tôi đã tan rã hoàn toàn.
Đây không phải một sức mạnh đơn thuần—nó là thứ vượt qua giới hạn tự nhiên, can thiệp vào trật tự của thời gian và không gian theo cách mà không sinh vật nào trên tinh cầu này có thể làm được. Nhưng đồng thời, nó cũng là một gánh nặng khủng khiếp.
Syx trầm giọng:
—"Cậu suýt mất kiểm soát. Nếu tiếp tục, phần lõi linh hồn có thể bị tách rời khỏi dòng chảy hiện thực, và cậu sẽ bị kẹt mãi trong một trạng thái không tồn tại."
Tôi nhắm mắt, điều chỉnh nhịp đập linh hồn. Cảm giác hủy diệt từ bên trong vẫn còn âm ỉ, như một vết nứt chưa khép miệng.
—"Đúng là một con dao hai lưỡi."—Tôi lẩm bẩm.
—"Không, đây là thứ vượt qua cả dao hai lưỡi. Nó là một điểm kỳ dị trong quy luật của thế giới này."—Syx đáp.
Tôi mở mắt, ánh nhìn sắc lạnh.
Dù sao đi nữa, tôi cũng đã có nó.
Vấn đề không phải có sử dụng hay không—mà là khi nào sử dụng.
Tôi siết chặt nắm tay, cảm nhận từng cơn dao động bất ổn trong linh hồn. Giới hạn đã đạt đến, nếu tiếp tục, có thể tôi sẽ không đủ sức để ổn định bản thân nữa.
Syx lên tiếng ngay lập tức:
—"Đồng ý. Hiện tại đã không thể khai thác thêm. Lõi linh hồn của cậu đang bước vào trạng thái quá tải. Nếu không muốn bị ảnh hưởng lâu dài, nên rời khỏi SK-635 ngay lập tức."
Tôi không chần chừ thêm. Linh hồn tôi bắt đầu tan rã từng chút một, dấu hiệu của việc hấp thụ quá mức mà không có thời gian điều chỉnh.
Không cần thêm bất kỳ lý do nào khác. Tôi ngay lập tức cắt đứt liên kết với tinh cầu này, cảm nhận từng sợi dây tinh thần bị thu hồi về cơ thể chính.
Mọi thứ trước mắt trở nên mờ nhạt, như một lớp sương mỏng dần tan biến.
Và rồi, bóng tối bao trùm.
Tôi mở mắt ra. Cảm giác nặng nề như vừa thoát khỏi một cơn mê kéo dài. Vẫn là hang động quen thuộc, ánh lửa nhỏ hắt lên những vách đá gồ ghề, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng gió lùa qua kẽ đá.
Tôi nhấc cánh tay lên, cảm nhận sức mạnh trong linh hồn mình. Nó đã thay đổi, dày đặc hơn, sâu thẳm hơn, nhưng cũng mang theo một sức nặng khủng khiếp. Hấp thụ quá nhiều trong một thời gian ngắn đã để lại dấu vết rõ ràng.
Syx lập tức báo cáo:
—"Linh hồn đã ổn định, nhưng vẫn cần thời gian để thích ứng hoàn toàn với những tinh hoa vừa dung hợp. Cậu có thể cảm thấy một chút trì trệ trong quá trình vận dụng."
Tôi gật đầu, không bất ngờ. Cái giá của việc đột phá nhanh chóng luôn là thời gian thích ứng.
Nhưng điều quan trọng là tôi đã trở nên mạnh hơn. Và đó mới là thứ đáng giá nhất.
Tôi bước ra khỏi hang động, vươn vai một cách lười biếng. Cơ thể căng cứng sau một thời gian dài chìm trong tu luyện, từng khớp xương phát ra âm thanh lách cách khi tôi xoay người, duỗi tay chân.
Không khí bên ngoài mát lạnh, mang theo hương cỏ dại và đất đá ẩm. Ánh mặt trời dịu nhẹ phủ xuống, làm ấm làn da. Tôi ngửa đầu, hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự thư giãn hiếm hoi này trước khi cảm giác đói bụng đột nhiên kéo đến.
—"Syx, quét khu vực xung quanh. Tìm thứ gì đó ăn đi."
Syx ngay lập tức phản hồi:
—"Có một con mồi tiềm năng cách đây 700 mét, sinh vật cấp độ trung bình, nhiều dinh dưỡng. Đề xuất săn bắt ngay."
Tôi nhếch môi, khẽ cười. Được rồi, đã đến lúc hoạt động một chút.
Tôi bật người lao đi, gió rít bên tai khi tôi vận dụng thuộc tính Phong để gia tăng tốc độ. Bước chân nhẹ như lông vũ lướt qua những tán cây, gần như không tạo ra âm thanh.
Syx liên tục cập nhật thông tin con mồi. Nó là một sinh vật bốn chân, kích thước ngang ngửa một con bò đực, lớp da dày với cơ bắp săn chắc. Không phải thứ có thể giết bằng một cú chém đơn giản.
Tôi kích hoạt một chút Thời Không, làm chậm chuyển động của sinh vật trong chốc lát. Trong giây phút đó, Phong nhận trong tay tôi xoay tròn, lao đến cắt thẳng vào chân sau của con mồi. Một tiếng rống đau đớn vang lên, nhưng nó chưa gục hẳn.
—"Nó vẫn còn 46% khả năng kháng cự, đề xuất tấn công từ phía bên trái, nơi có điểm yếu gần vùng cổ."
Tôi không chần chừ. Kết hợp tinh thần lực, tôi đạp mạnh lên một thân cây, phóng người lên không trung. Một luồng phong áp bùng nổ xung quanh khi tôi dồn hết sức vào cú chém cuối cùng.
—Xoẹt!
Đầu con mồi rơi xuống đất trước khi cơ thể nó kịp nhận ra mình đã chết.
Tôi thở ra, nhìn xuống xác con thú đang dần bất động. Một bữa ăn chất lượng.
Tôi xoa xoa bụng, cảm giác no nê lan tỏa khắp cơ thể. Thịt của con thú này có kết cấu khá săn chắc, nhưng khi nướng lên lại mềm và mọng nước, đúng kiểu tôi thích.
—Ợ!
Âm thanh vang lên trong không gian tĩnh lặng. Tôi liếc nhìn xung quanh, đảm bảo không có kẻ nào đang rình mò. Bản năng sinh tồn không cho phép tôi lơ là.
Syx vẫn đang quét khu vực xung quanh, nhưng dường như không có gì đáng lo.
Tôi ngả người ra sau, tựa lưng vào một tảng đá lớn, mắt lim dim tận hưởng cơn gió nhẹ lướt qua. Thế giới này, dù tàn khốc, đôi khi cũng có những khoảnh khắc yên bình như thế này.
Theo thông tin hiện tại, hai lỗ giun tại cực Bắc và cực Nam đang kết nối với các tinh cầu sau:
Cực Bắc: Kết nối với tinh cầu Xandar, một thế giới hòa bình, nơi tu luyện và phát triển tâm linh được coi trọng. Cư dân ở đây sống hài hòa với thiên nhiên và tập trung vào việc nâng cao năng lực bản thân.
Cực Nam: Kết nối với tinh cầu Krygon, một thế giới chinh phục và chiến tranh. Cư dân Krygon coi trọng sức mạnh và không ngừng mở rộng lãnh thổ thông qua các cuộc chiến.
Lưu ý rằng khi di chuyển qua các lỗ giun này, sinh vật sẽ chịu áp lực từ Rules, cơ chế tự bảo vệ của tinh cầu, để duy trì cân bằng và ngăn chặn sự xâm nhập không kiểm soát nhưng ở đời luôn có nhiều kẻ điên mà.
"Hiện tại ai là ngưòi có hạt giống tinh cầu của Trái Đất?."
Hiện tại, người mang hạt giống tinh cầu của Trái Đất là Paige Halow, một ngưòi phụ nữ đã đạt đến Linh Hồn Bậc 6. Paige Halow được tinh cầu lựa chọn làm người bảo vệ, và đang tiếp tục nhận sự bồi dưỡng trực tiếp của Trái Đất để đạt đến cấp độ 7. Cấp độ tối đa hiện tại Trái Đất có thể bồi dưỡng.
Trái Đất có cơ chế tự bồi dưỡng một người bảo vệ như vậy, và hiện tại, Paige Halow đang đảm nhiệm vai trò này.
Tôi đứng yên, ánh mắt trầm ngâm. Paige Halow… hạt giống tinh cầu của Trái Đất, người được tinh cầu này bồi dưỡng đến giới hạn cao nhất mà nó có thể cung cấp. Một kẻ như vậy chắc chắn sẽ sở hữu sức mạnh đáng gờm, và hơn hết, sẽ có một mối liên kết đặc biệt với Trái Đất.
Tôi không quan tâm đến việc trở thành "người bảo vệ" của bất kỳ nơi nào, nhưng không thể phủ nhận rằng một kẻ như Paige Halow có thể trở thành một chướng ngại… hoặc một cơ hội.
Suy nghĩ một lúc, tôi hỏi Syx:
"Paige Halow hiện đang ở đâu?"
"Cực nam."
Cực Nam... Tôi khẽ gật đầu. Vậy là Paige Halow đang ở một trong hai điểm kết nối với lỗ giun. Nếu cô ta đã đến đó, rất có thể cô ta đang chuẩn bị di chuyển đến một tinh cầu khác—hoặc có nhiệm vụ gì liên quan đến sự thay đổi của lỗ giun.
Tôi suy nghĩ một lúc, rồi hỏi Syx:
"Paige đến đó làm gì? Có dữ liệu nào về hành động gần đây của cô ta không?"
"Cô ta chỉ ở đó để bảo vệ thôi."
Tôi gật đầu. Đúng như mong đợi từ hạt giống tinh cầu, nhiệm vụ của Paige đơn giản nhưng trọng yếu—bảo vệ điểm kết nối khỏi những kẻ muốn lợi dụng nó.
"Vậy còn cực Bắc? Có ai trấn giữ không?" Tôi hỏi Syx. Nếu Paige ở cực Nam, thì cực Bắc có thể đang trống hoặc có kẻ khác thay cô ta giữ vị trí đó.
"Cực bắc được quân đội của liên minh trấn giữ."
"Quân đội của liên minh à?" Tôi lẩm bẩm, trong đầu nhanh chóng suy tính. Nếu một phe lớn như vậy kiểm soát cực Bắc, hẳn họ cũng biết về những rủi ro khi lỗ giun kết nối với một tinh cầu nguy hiểm.
"Syx, có dấu hiệu nào cho thấy họ đang gặp vấn đề không?" Tôi hỏi, muốn biết liệu có kẻ nào đã cố lợi dụng lỗ giun ở đó hay không.
"Không, quân đội kiểm soát rất tốt, tinh cầu của chúng ta và bên họ đã đi đến hữu nghị và học tập lẫn nhau."
Tôi gật đầu. "Vậy phía cực Nam thì sao? Có bất kỳ biến động nào quanh Paige Halow không?" Nếu cô ta chỉ đơn thuần ở đó để bảo vệ, thì khả năng có mối đe dọa từ lỗ giun phía Nam vẫn còn.
"Chủ yếu là ngăn chặn những sinh vật ở đó tràn ra từ lỗ giun."
Tôi trầm ngâm. "Vậy là tinh cầu kết nối với lỗ giun cực Nam không ôn hòa như phía Bắc. Những sinh vật ở đó nguy hiểm đến mức Paige Halow phải tự mình trấn giữ sao?" Nếu cô ta đã được tinh cầu lựa chọn làm hạt giống, hẳn sức mạnh không thể xem thường. Nhưng dù vậy, một mình chống lại dòng chảy sinh vật ngoại lai—đó không phải chuyện đơn giản.
"Đúng vậy."
Vậy thì lỗ giun ở cực Nam chắc chắn là một điểm nóng. Nếu có một cuộc xâm nhập quy mô lớn, dù Paige Halow mạnh đến đâu, cô ta cũng không thể cầm cự mãi. Còn ở cực Bắc, việc liên minh quân sự kiểm soát tốt đồng nghĩa với việc không có quá nhiều biến động đáng lo ngại.
Tôi suy nghĩ. "Syx, có dấu hiệu nào cho thấy lỗ giun cực Nam đang bất ổn không? Hoặc có sinh vật nào đặc biệt nguy hiểm đã tràn qua chưa?"
"Hiện tại thì chưa."
Vậy thì còn thời gian để chuẩn bị. Dù lỗ giun chưa có dấu hiệu bất ổn, việc Paige Halow đơn độc trấn giữ vẫn là một điểm đáng chú ý. Nếu có điều gì đó xảy ra, cô ta sẽ là người đầu tiên đối mặt với nguy hiểm.
"Syx, hãy tiếp tục theo dõi động tĩnh ở cả hai lỗ giun. Nếu có bất cứ sự thay đổi nào, báo cho ta ngay."
Giờ thì, tôi cần quyết định bước đi tiếp theo của mình.
Tôi quay trở lại hang động, bước chân nhẹ nhàng lướt qua nền đá lạnh lẽo. Không gian tối tăm nhưng quen thuộc, mùi ẩm ướt của đất và đá len lỏi trong không khí.
Ngồi xuống một góc, tôi khẽ nhắm mắt, tập trung điều hòa lại linh hồn sau những lần sử dụng sức mạnh vừa rồi. Nhất chuyển tối thượng mang lại khả năng đáng sợ, nhưng cũng tiêu hao không ít.
"Syx, phân tích toàn bộ những thứ ta thu được từ lần tu luyện ở SK-635. Ta muốn một bản báo cáo chi tiết."
Giờ là lúc kiểm kê lại tất cả, chuẩn bị cho bước tiếp theo.
[PHÂN TÍCH DỮ LIỆU – SYX]
1. Linh hồn:
Cấp bậc: Nhất chuyển tối thượng
Ổn định: 85% (Cần thời gian điều hòa để đạt trạng thái hoàn hảo)
Biến đổi: Đã dung hợp hoàn toàn tinh hoa linh hồn của hàng trăm cá thể Freyraja
Thuộc tính linh hồn: Phong (Phản Tổ), Thời Không (Hình thái thứ hai – bị phong ấn tạm thời)
Biến dị tiềm ẩn: Một thuộc tính chưa rõ ràng, nguồn gốc từ vực thẳm
2. Thu hoạch từ SK-635:
Bản nguyên tinh cầu: Hấp thụ thành công, đẩy linh hồn lên cấp độ mới.
Tinh hoa Thời Không: Thu được lượng lớn từ Hồ Đêm Vĩnh Cửu.
Linh hồn của Freyraja đặc biệt: Cô bé có "Đôi mắt Cổ Thần" – có thể chứa thông tin quan trọng về tinh cầu.
Pháp môn khai thác bản nguyên: Được lấy từ một chủng tộc bậc cao Soul-2, đã ứng dụng thành công.
3. Tiềm năng phát triển:
Linh hồn có thể đột phá Nhị Chuyển sớm hơn dự kiến, nhưng cần tinh hoa đặc thù để giảm áp lực phản chấn.
Phong (Phản Tổ) đang thay đổi, cần tiếp tục quan sát để hiểu rõ hơn về tác động của nó.
Hình thái thứ hai của Thời Không mạnh nhưng tiêu hao quá lớn, cần củng cố linh hồn trước khi giải phóng hoàn toàn.
4. Đề xuất:
Tạm thời không sử dụng sức mạnh Thời Không hình thái hai để tránh linh hồn bị tổn thương.
Tìm hiểu thêm về "Đôi mắt Cổ Thần" – có thể mở ra hướng đi mới.
Tiếp tục săn tìm tinh hoa bản nguyên – nơi tiếp theo có thể là lỗ giun hoặc một khu vực khác trên Trái Đất có dấu hiệu dao động linh hồn mạnh.
"Sandoc, cậu cần nghỉ ngơi và điều hòa linh hồn trước khi thực hiện bước tiếp theo."
Tôi khẽ thở ra, nhắm mắt lại, để mọi suy nghĩ trôi xa.
Linh hồn tôi dần tách khỏi những ràng buộc của cơ thể, tiến vào trạng thái siêu việt—nơi mọi giác quan đều biến mất, chỉ còn lại một sự tĩnh lặng tuyệt đối.
Trong thế giới này, không có thời gian, không có không gian. Chỉ có dòng chảy linh hồn, những luồng năng lượng thuần khiết đang len lỏi qua tôi.
Tôi cảm nhận được chính bản thân mình đang tan ra, như thể hòa vào đại dương vô tận. Linh hồn rung động theo những quy luật cổ xưa mà tôi chưa từng nhận thức được trước đây.
BÙM!
Một tia sáng lóe lên trong ý thức.
Tôi thấy vô số luồng sáng đan xen, như những mạch thần kinh khổng lồ chạy khắp vũ trụ. Đó là Akashic, nguồn gốc của mọi tri thức, nơi tất cả linh hồn đều kết nối.
Syx ngay lập tức ghi nhận hiện tượng này.
— "Sandoc, ngươi đang tiến vào một giai đoạn đặc biệt của tu luyện linh hồn. Đây là Cảnh Giới Siêu Linh—nơi mà chỉ những kẻ đạt đến cấp độ tối thượng của linh hồn mới có thể chạm đến. Tuy nhiên, có vẻ ngươi vẫn chưa đủ ổn định để khai thác toàn bộ nó."
Tôi không trả lời. Tôi chỉ cảm nhận.
Từng sợi năng lượng đang vẽ ra một bức tranh vô hình xung quanh tôi, tạo thành những ký hiệu, những quy tắc mà linh hồn tôi đang dần dần thấu hiểu.
Một dòng chảy mới xuất hiện trong linh hồn—tinh túy, cổ xưa, và sâu thẳm.
Tôi đang chạm đến một điều gì đó vĩ đại hơn.