Chương 12: Trở về và biến cố mới

Sự trở lại mạnh mẽ

Sau khi vượt qua khủng hoảng, Thành quyết định không chỉ dừng lại ở những dự án nhỏ. Cậu muốn công ty bước lên một tầm cao mới.

Cậu dành nhiều tháng nghiên cứu thị trường, tìm cách nâng cao chất lượng dịch vụ và mở rộng quy mô.

Và rồi, cơ hội đến.

Một tập đoàn bất động sản lớn đang tìm kiếm đối tác xây dựng cho một khu đô thị cao cấp. Hợp đồng trị giá hàng trăm tỷ đồng—nếu thắng được gói thầu này, công ty của Thành sẽ chính thức vươn lên một vị thế mới.

Nhưng để giành được hợp đồng, cậu phải đối đầu với những gã khổng lồ trong ngành.

Không ai tin rằng một công ty còn non trẻ như của Thành có thể cạnh tranh.

Nhưng cậu không lùi bước.

Cậu đặt cược tất cả.

Sự trở về của Ý

Trong lúc cuộc đấu thầu diễn ra căng thẳng, Thành nhận được một tin nhắn:

"Em đã về Việt Nam rồi."

Trái tim cậu đập mạnh.

Cả năm trời, cậu chỉ có thể nói chuyện với Ý qua điện thoại. Cậu nhớ cô đến phát điên, nhưng chưa bao giờ nói ra.

Tối hôm đó, cậu đến gặp Ý.

Vẫn là ánh mắt dịu dàng ấy, vẫn là nụ cười ấy, nhưng cô có vẻ trưởng thành hơn, chín chắn hơn.

"Anh trông có vẻ khác rồi." – Ý mỉm cười.

"Còn em thì vẫn vậy." – Thành đáp, nhưng rồi cậu khựng lại.

Không, cô không hoàn toàn "vẫn vậy". Có một điều gì đó trong ánh mắt cô, một nỗi băn khoăn mà cậu chưa từng thấy trước đây.

"Em có chuyện gì sao?" – Thành hỏi.

Ý do dự một lúc, rồi nói:

"Anh có bao giờ nghĩ rằng… chúng ta có thể không hợp nhau không?"

Câu hỏi ấy như một cú đấm vào tim Thành.

Cậu không hiểu. Họ đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn. Cậu đã chờ đợi cô một năm.

Tại sao ngay khi cô vừa trở về, cô lại hỏi câu đó?

"Em đang nói gì vậy?"

Ý hít một hơi sâu, rồi nhìn thẳng vào mắt cậu:

"Một năm qua, em nhận ra rằng… có những thứ quan trọng hơn tình yêu."

Lời nói ấy khiến Thành cứng người.

Cậu không thể tin vào tai mình.

"Vậy… em không còn yêu anh nữa?"

"Không phải vậy." – Ý lắc đầu. – "Nhưng em sợ. Em sợ rằng tình yêu của chúng ta sẽ không đủ để giữ chúng ta bên nhau mãi mãi."

Cậu không biết phải nói gì.

Cả năm qua, cậu luôn tin rằng khi Ý trở về, họ sẽ tiếp tục bên nhau như chưa từng xa cách.

Nhưng giờ đây, cậu nhận ra rằng khoảng cách không chỉ là về địa lý—mà còn là về suy nghĩ.

Cậu không biết phải làm gì.

Nhưng cậu biết rằng, cậu không thể để mất cô.

Lựa chọn khó khăn

Trong những ngày tiếp theo, Thành vừa phải tập trung cho cuộc đấu thầu, vừa phải suy nghĩ về lời nói của Ý.

Cậu nhận ra một điều:

Cậu đã quá mải mê theo đuổi sự nghiệp, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần được vun đắp.

Nhưng liệu có quá muộn để sửa chữa?

Một buổi tối, Thành đến gặp Ý lần nữa.

Cậu nhìn vào mắt cô, nói một cách nghiêm túc:

"Anh không biết tương lai sẽ thế nào. Nhưng anh biết rằng nếu không có em, cuộc sống của anh sẽ không còn ý nghĩa như trước."

Ý nhìn cậu thật lâu, rồi khẽ thở dài.

"Anh có biết tại sao em nói vậy không? Vì em không muốn một ngày nào đó, anh phải chọn giữa em và sự nghiệp của anh."

Cậu hiểu.

Cô không muốn là người cản đường cậu.

Nhưng Thành biết rằng tình yêu không phải là sự hy sinh một phía.

Cậu nắm lấy tay cô, giọng chắc chắn:

"Vậy thì anh sẽ chứng minh rằng anh có thể có cả hai."