Chương 20: Lựa chọn của Thành

Những ngày sau đó

Sau khi tìm được Hiếu, Thành đưa con trai trở về nhà. Nhưng mọi chuyện không thể đơn giản chỉ kết thúc như vậy.

Hiếu vẫn xa cách, Ý vẫn lạnh lùng, và trong lòng Thành, một sự trống rỗng khủng khiếp bao trùm. Cậu đã đi quá xa trên con đường của mình, đến mức không còn nhận ra bản thân nữa.

Công ty đã mất. Sự nghiệp sụp đổ. Gia đình đứng trên bờ vực tan vỡ.

Giờ đây, Thành phải lựa chọn: Tiếp tục lao vào một cuộc chiến khác để gầy dựng lại từ đầu, hay thực sự dừng lại để tìm lại những điều đã mất?

---

Một buổi chiều yên tĩnh

Hôm đó, Thành quyết định đưa Hiếu và Thảo ra bờ sông gần nhà. Cậu ngồi bên cạnh Hiếu, nhìn con trai đá những viên sỏi xuống mặt nước.

"Hiếu, bố có thể hỏi con một chuyện không?"

Thằng bé gật đầu.

"Con đã rời khỏi nhà để đi tìm bố. Tại sao con lại muốn tìm bố?"

Hiếu im lặng một lúc lâu, rồi nói chậm rãi:

"Con nghĩ… nếu con tìm thấy bố, bố sẽ dừng lại và quay về với chúng con."

Tim Thành thắt lại. Cậu không ngờ rằng, một đứa trẻ còn nhỏ như Hiếu lại có thể suy nghĩ sâu sắc đến vậy.

Hiếu quay sang, nhìn thẳng vào mắt bố:

"Bố có định quay về với chúng con không?"

Câu hỏi ấy khiến Thành nghẹn lời.

Cậu nhìn lại chặng đường mình đã đi qua, từ một cậu bé nghèo khổ, đầy ước mơ, đến một người đàn ông bị cuốn vào tham vọng đến mức đánh mất chính mình.

Cậu đã cố gắng xây dựng thành công, nhưng không nhận ra rằng thành công thật sự là gì.

---

Buông bỏ và bắt đầu lại

Đêm đó, Thành ra ban công, nhìn lên bầu trời đầy sao. Cậu cầm điện thoại, gọi cho Phong.

"Tôi sẽ không quay lại nữa."

Phong im lặng vài giây, rồi thở dài:

"Cậu chắc chứ?"

"Ừ. Tôi không thể đánh đổi gia đình một lần nữa."

Đầu dây bên kia, Phong cười nhẹ:

"Tôi hiểu rồi. Cậu là người dám đứng lên từ thất bại, nhưng quan trọng hơn, cậu là người biết mình cần gì."

Thành cúp máy, cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.

Lần đầu tiên sau nhiều năm, cậu cảm thấy mình thực sự được sống.