Chapter 22: Hot boy nổi loạn

Phần 2: Con đường phía trước

Chapter 22: Hot boy nổi loạn

Thảo vội vàng bước vào lớp luyện thi sinh. Cũng chỉ vì đợi Huy sang đón đi học mà bị trễ. Hôm trước còn quyết tâm ghê lắm, bảo là sẽ thi Quân Y, bảo là sẽ ôn sinh. Hôm nay Thảo đợi dài cả cổ vẫn không thấy đâu. Đến lúc gọi sang nhà Huy thì nghe được giọng ngái ngủ. Thảo liền xách cặp đi luôn. Lần này phải giận cho 1 trận mới chừa.

Thảo rảo bước vào lớp luyện thi, tìm đến chỗ ngồi quen thuộc ở bàn đầu thì đã thấy có người ngồi rồi. Đi muộn mà, chấp nhận số phận thôi. Trong trường hợp được lựa chọn, Thảo luôn luôn chọn ngồi bàn đầu, vì ngồi bàn đầu nghe giảng rõ hơn, cộng thêm mắt Thảo bị cận, ngồi bàn đầu sẽ dễ học bài hơn. Còn may là chỗ ngồi phía bên trong cậu ta vẫn còn trống. Thảo dùng thái độ lịch sự nhất, dịu dàng nhất hỏi:

- Bạn có thể ngồi dịch vào 1 chút cho mình ngồi với được không?

Đối phương vẫn im lặng. Cái đầu chôm chôm vuốt keo dựng đứng, quay sang nhìn Thảo rồi lại quay mặt về phía bục giảng. Bị phớt lờ rồi. Đúng là 1 ngày xui xẻo. Sẵn tiện đang nóng máu, Thảo ngồi phịch xuống ghế, đẩy đối phương vào bên trong. Đối phương quay sang nhìn Thảo đầy ngạc nhiên, vì không tự vệ mà đã bị đẩy vào tít bên trong.

Được rồi, đã chiếm được địa bàn rồi, Thảo cũng đỡ hậm hực hơn 1 chút. Xếp sách vở gọn gàng trên bàn xong, Thảo quay sang nhìn đối phương xem mặt mũi tròn méo thế nào mà "gallant" thế. Cái đầu chôm chôm đang khoanh tay trước ngực, lưng tựa thoải mái vào ghế, có vẻ như đã an phận nhường chỗ. Nhìn nghiêng thấy khuôn mặt ấy cân đối và rất đẹp, sống mũi thẳng, lông mày rậm, mắt sáng và rất quen. Vâng, rất quen ạ. Cái đầu chôm chôm biết mình bị đối phương ngắm nghía thì quay sang hỏi:

- Chưa nhìn thấy trai đẹp bao giờ à?

Thảo giật mình thon thót. Cậu ta rất nổi tiếng trong trường. Xét về ngoại hình, gia thế, và học lực đều khiến con trai ghen tị, và con gái ngưỡng mộ. Năm nào cậu ta chẳng nằm chình ình trong danh sách thi học sinh giỏi toán. Tên của cậu ta không ai không biết: Nguyễn Anh Tuấn. Có điều Thảo không hiểu, cậu ta học khối A đỉnh thế, cắp mông ôn sinh làm gì? Không lẽ cũng giống như Huy? Điên hết lượt rồi.

Thảo thờ ơ hỏi lại:

-Cậu đi ôn thi sinh vì sợ trượt tốt nghiệp à? Mình cùng phòng thi, nếu thái độ của cậu tốt, tớ có thể ném bài à.

Thảo phát hiện thấy khóe miệng cậu ta nhếch lên 1 chút đầy vẻ khinh khỉnh rồi lại trở về trạng thái ban đầu. Đùa chứ, đã dốt lại còn kiêu.