Chapter 24: Tình nhân hay con nợ

Sau đó, cô vô địch giải chứng khoán học sinh, và chuyển lên thủ đô học. Giao tiếp giữa 2 người cũng ít đi, thỉnh thoảng cô cũng nhắn tin kể về cuộc sống hiện tại và bạn bè mới. Có lẽ, lúc đó cô đã hơi vô tâm khi không nhận ra khoảng cách đang hình thành với người bạn của mình. Cô hay kể về 2 cậu bạn ngồi phía trước mình, còn hay để ý rồi hay ship họ với nhau. Đến lớp 12, cô mới cảm nhận rõ ràng hơn rằng mối quan hệ của mình với Quang Hùng không còn như trước. Ngay cả những lần về quê, gặp nhau mà cảm giác khoảng cách cứ xa vời vợi. Đây có được gọi là xa mặt cách lòng không?

Sau đó, cô lên đại học thì càng ít liên lạc hơn. Đến khi dịch bệnh xảy ra, cô nhận được tin xấu là mẹ của Quang Hùng đã qua đời. Khi đại dịch được đẩy lùi, cô về thăm quê nhưng nhà hàng xóm đã đổi chủ. Số điện thoại, tài khoản mạng xã hội của Quang Hùng đều đã bỏ hết. Cô đã dò la tin tức nhưng không dò hỏi được gì cả. Mọi thứ biến mất như 1 giấc mơ xưa cũ.

Bây giờ, cô có 2 người bạn có thể trông cậy được, liền có ý nhờ vả.

Nấu xong, Hoàng Diệp nhanh nhẹn bê từng món ăn lên bàn, rồi ngồi xuống. Vừa sắp mâm vừa nói:

- Hôm nay mời 2 cậu đến liên hoan mừng 2 cậu ra trường đi làm. Đồng thời, tôi cũng muốn nhờ 2 cậu tìm giúp 1 người.

Tăng Thuấn Hy cầm tấm ảnh đặt sẵn trên bàn lên ngắm nghía rồi thuận miệng trêu chọc:

- Là tình nhân hay con nợ?

Hoàng Diệp lắc đầu:

- Là thanh mai trúc mã.

Tăng Thuấn Hy với Trần Hùng Huy đều không ngờ, việc đầu tiên Hoàng Diệp nghiêm túc nhờ lại là việc này. Có vẻ người này rất quan trọng với cô. Tăng Thuấn Hy thấy thông tin quá ít ỏi, liền hỏi thêm:

- Chỉ có ảnh và họ tên thôi à?

Hoàng Diệp liền gật đầu:

- Đúng rồi. 2 năm trước gia đình cậu ấy đột ngột bán nhà bán đất chuyển đi. Dò hỏi cũng không có tin tức.

Ăn xong, Trần Hùng Huy mở laptop ra thao tác 1 lúc rồi nói:

- Có lẽ sẽ mất 1 ngày.

Một ngày là deadline quá lý tưởng. Hoàng Diệp đã tự tìm kiếm và dò hỏi suốt 2 năm không ra tin tức, nên nghe lời hứa 1 ngày của Trần Hùng Huy cũng cảm thấy nghi ngờ, song song, cũng ôm rất nhiều hi vọng.

Chiều hôm sau, Trần Hùng Huy nhắn kết quả vào zalo:

"Nguyễn Quang Hùng: Cùng bố chuyển vào miền nam làm ăn. Mở 1 cửa hàng ăn nhỏ. Cuộc sống hiện tại tương đối khó khăn".

Đồng thời gửi kèm cả hình ảnh, và hồ sơ đăng ký kinh doanh.

Đúng là có những việc người bình thường không làm được, hoặc có làm được cũng mất rất nhiều thời gian, thì khi trở thành công an, việc đó lại trở nên cực kỳ dễ dàng.

Lát sau, Tăng Thuấn Hy gửi ảnh thông tin đặt chuyến bay vào zalo. Giờ bay là sáng hôm sau, lại còn là 3 vé dành cho cả 3 người:

"Chúng tôi sẽ đi cùng".

Hoàng Diệp muốn phản đối nhưng vé đã đặt rồi, còn phản đối để làm gì. Nhưng cô vẫn làu bàu:

"Tôi cũng không phải trẻ con, đi 1 mình cũng đâu có vấn đề gì".

"Chúng ta cũng chưa cùng đi chơi 1 chuyến bao giờ. Lần này tiện thể, cũng muốn xem gu của cậu là người như thế nào thôi".

"Mối quan hệ của chúng tôi không phải như vậy". - Hoàng Diệp giải thích.

Quen biết đã lâu, cũng chưa từng thấy Hoàng Diệp quan tâm đến ai như thế này. Đây là biểu hiện của lụy tình. Vậy nên 2 cậu muốn đi cùng, vừa là tò mò, vừa là muốn để cho đối phương biết rằng: vắng mợ thì chợ vẫn đông. Để hắn ta phải tiếc vì đã bỏ rơi Hoàng Diệp.