Mùa hè 2022,
Tăng Thuấn Hy và Trần Hùng Huy cũng tốt nghiệp và được phân vào phòng điều tra tội phạm kinh tế của thủ đô. Điều khiến họ ngạc nhiên là sếp quản lý trực tiếp của họ chính là yêu nữ. Cứ tưởng tốt nghiệp rồi sẽ thoát được cô ta. Ai ngờ sau này còn tiếp tục bị ăn hành. Nhân dịp này, Hoàng Diệp cũng mời 2 cậu bạn đến nhà ăn cơm, đồng thời cũng muốn nhờ 2 người họ làm cho 1 chuyện.
Gia đình cô không giàu có, nhưng ông bà để lại cho miếng đất rất rộng. Thời thế thay đổi, miếng đất đó nghiễm nhiên đứng ở vị trí đắc địa. Những gia đình có tiền đều mua đất bên cạnh để xây nhà. Gia đình Nguyễn Quang Hùng giàu có nhất vùng, cũng mua đất bên cạnh để xây biệt thự. Bởi vậy, tự nhiên cô có 1 thanh mai trúc mã rất giàu. Mẹ cậu ấy là người gánh vác kinh tế gia đình, rất giỏi đầu tư chứng khoán. Ngay từ bé, mẹ cậu ấy đã truyền lửa đam mê chứng khoán cho cô. Cậu ấy học hành không nổi bật, mẹ cậu đều thuê gia sư đến dạy riêng, và nhân tiện dạy luôn cho cô. Từ bé, cô đã được nhận 1 chế độ dạy học đặc biệt của con nhà giàu, còn được học chứng khoán từ người hàng xóm. Có thể nói, mẹ Nguyễn Quang Hùng không khác gì quý nhân phù trợ của cô. Còn với Quang Hùng, cô đã tưởng đó là 1 tình bạn không bao giờ phai nhạt.
Hồi dịch hoành hành khắp các thành phố lớn, rồi lan sang cả các vùng nông thôn. Quê hương của Hoàng Diệp cũng không tránh khỏi. Mặc dù, đất thưa người ít hơn, cách ly cũng tốt hơn nhưng bệnh dịch vẫn như 1 cơn ác mộng khi lây lan khắp các ngõ ngách. Năm đó, 2020 cũng là năm cô được tin người mình xem như mẹ nuôi qua đời vì covid. Nhưng lúc đó, cô cũng bị cách ly ở thành phố, sau đó lại nhiễm bệnh, nên không thể về. Hết giãn cách, cô về quê thăm viếng. Chỉ có điều, khi về quê, gia đình hàng xóm đã bán nhà bán đất đai và chuyển đi, thậm chí tro cốt cũng không chôn cất ở quê. Quý nhân phù trợ qua đời, trúc mã thì biệt tăm.
Cô nhớ lại những năm tháng còn học ở quê. Cô học rất giỏi, tính cách cũng hiền hòa, nhưng trong tình bạn lại không may mắn lắm. Kết bạn được với vài người, thì lần lượt rời đi không rõ lý do. Hồi đó, còn 1 cô bạn gần nhà, cô cũng hay rủ đi học cùng, cũng được coi là thân. Vậy mà có 1 hôm cô ấy cũng nói:
- Tha cho tớ đi. Gió tầng nào gặp mây tầng ấy, chơi với cậu rất mệt. Lúc nào bố mẹ tớ cũng so sánh.
Dĩ nhiên, cô cũng đã giúp cô bạn học hành tiến bộ hơn, nhưng chỉ số IQ thì rất khó để bù đắp. Có cố thế nào, sức học của cô bạn ấy cũng không thể nào trội lên được, huống hồ là so sánh với cô. Kết quả, cô chỉ còn 1 người bạn thanh mai trúc mã, là Nguyễn Quang Hùng.
Nhưng Quang Hùng không cố để vượt lên, lại rủ cô lùi lại. Cô nhớ lại đoạn hội thoại năm đó, là điểm khởi đầu của rạn nứt.
- Diệp, cậu là con gái, đâu cần phải học hành mệt nhọc như vậy. Sau này gả vào 1 gia đình giàu có là được rồi.
- Ngộ nhỡ ngày đẹp trời, gia đình giàu có ấy đuổi tôi đi thì sao?
- Không cần phải lo chuyện đó. Sau này tôi nuôi cậu, sẽ không đuổi cậu đi.
- Cậu ư? Cậu còn chưa nuôi nổi bản thân, mọi thứ đều mẹ cậu gánh vác. Học hành chểnh mảng. Lấy gì nuôi tôi?
- Mẹ tôi thì lại càng không có chuyện đuổi Diệp. Mẹ tôi thương Diệp khác gì con gái đâu.
Ngập ngừng 1 lúc, cậu ta nói tiếp:
- Chính là điểm này. Xuất phát điểm tôi cao nên không cần vất vả, cậu có cố gắng nhiều đến đâu, vẫn chưa đến được vạch xuất phát của tôi.
Hoàng Diệp cau mày. Không nghĩ đến nỗ lực và tài năng của mình lại bị coi rẻ như vậy. Chưa kịp combat thì cậu ta tiếp lời:
- Mà thôi, vấn đề này không đáng để tranh cãi. Sau này cậu kiếm tiền, tôi nấu ăn cũng được.
Cô cũng biết cậu ta trót lỡ lời nên đang cố vớt vát thể diện cho cô. Trong lòng cô cũng hiểu, đúng là bản thân có cố gắng nhiều thế nào cũng chưa đến được vạch xuất phát của cậu ta. Nói đến học hành, cậu ấy luôn chán nản. Nhưng nói đến nấu ăn, đôi mắt và gương mặt cậu ấy có hồn hẳn ra. Lúc đó, cô phát hiện mỗi người đều có ưu điểm của riêng mình. Với Nguyễn Quang Hùng thì cậu ta chỉ thực sự tỏa sáng khi nấu ăn. Trưa hôm đó cậu ấy mời Hoàng Diệp 1 bữa vô cùng ngon. Hoàng Diệp vì bị ảnh hưởng mới nghiêm túc học nấu ăn và để tâm đến từng món ăn mình nấu.