Dưới bầu trời hỗn độn, nơi hải vực mênh mang sóng cuộn, linh vận cổ xưa len lỏi trong từng gợn thủy triều, khắc sâu huyền ấn thiên đạo lên bãi cát hoang sơ. Trăng treo giữa trời cao, nhật nguyệt giao hòa, tinh hà dệt thành một tấm màn rực rỡ, phủ xuống đại dương sắc lam thâm trầm. Ngàn vạn năm trôi qua như một thoáng phù du, thời gian không để lại dấu vết, chỉ có cát trắng vẫn lặng yên chứng kiến thịnh suy của thiên địa.
Tại nơi ấy, một chiếc vỏ trứng đen nhánh, tựa hắc ngọc ngưng tụ tinh hoa nhật nguyệt, lặng lẽ hấp thu linh khí đất trời. Nó tĩnh lặng bất động, như một phần của thế gian, nhưng lại như tồn tại bên ngoài vạn vật. Hoa văn huyền bí uốn lượn trên vỏ trứng, tỏa ra khí tức xa xưa, tựa hồ ẩn chứa thiên cơ bất tận. Nó nằm đó, ngủ vùi trong vĩnh hằng, đợi một ngày cơ duyên đến, phá vỡ lớp vỏ mà chào đón thế giới này.
Tách!
Một vết rạn nhỏ bất chợt xuất hiện trên bề mặt trứng, như càn khôn sơ khai, vạn vật khai sinh. Âm thanh ấy tuy nhỏ bé nhưng lại vang vọng trong thiên địa, tựa hồ khơi dậy sóng triều cuồn cuộn, khiến trời đất khẽ chấn động. Vết nứt lan rộng, ánh sáng nhợt nhạt từ thiên không len lỏi qua khe hở, phản chiếu trong đôi mắt thâm u của sinh linh vừa mới giáng thế.
Đó là một đầu huyền quy!
Toàn thân nó phủ một tầng huyền giáp đen óng, tựa như được tôi luyện từ hắc thiết ngàn năm, dưới ánh trăng phản chiếu ra huyền quang thâm trầm. Trên lưng ẩn hiện cổ văn kỳ dị, những hoa văn ấy chẳng những không hề xa lạ mà còn mang theo một loại cảm giác quen thuộc khó nói thành lời, như đã khắc sâu vào huyết mạch từ thời viễn cổ. Đôi nhãn đồng trong suốt như có thể soi thấu hồng hoang, tựa hồ đã lặng lẽ chứng kiến vạn cổ luân hồi.
Gió biển thổi tới, mang theo hơi thở của hải dương vô tận. Huyền quy cảm nhận được làn nước mát lạnh, nghe thấy âm thanh rì rào của từng đợt sóng, tựa như đang kể lại những bí mật từ thuở hỗn mang sơ khai. Nó chậm rãi ngẩng đầu, mục quang sâu thẳm như tinh hà, bỗng nhiên lóe lên một tia u quang huyền diệu. Một luồng khí tức xa xăm đột nhiên tràn vào trong thần thức, không phải tiếng nói, không phải hình ảnh, mà là một cảm giác—một sự thôi thúc đến từ sâu trong linh hồn.
"Về phương Đông..."
Một đạo thần niệm mơ hồ ngân vang trong thức hải. Không phải ngôn ngữ, mà là một huyết mạch truyền thừa cổ xưa, thúc giục linh hồn.
Huyền quy không rõ thân thế, không tường thiên ý. Nhưng cảm giác ấy... như có một sợi dây vận mệnh vô hình kéo nó đi, hướng về phương Đông xa xăm. Một con đường dài vô tận, không biết sẽ dẫn đến đâu, không biết điều gì đang chờ đợi phía trước. Nhưng trong tiềm thức, nó biết rằng mình nhất định phải đi, không thể dừng lại.
Không chần chừ, huyền quy cất bước. Nhịp bộ tuy chậm rãi nhưng kiên định, tựa như tiên cơ đã định, thiên địa bất khả vãn hồi. Từng dấu chân nhỏ bé in trên nền cát, bị gió biển và sóng nước cuốn đi ngay lập tức, như thể nó chưa từng tồn tại. Nhưng vận mệnh đã xoay vần, thiên cơ đã khởi động, từ giây phút này, biển cả không còn như trước nữa.
Nhật dương treo lơ lửng trên cao, rọi xuống mặt hải dương sắc vàng kim lấp lánh. Sóng nước triều dâng, vỗ về nền cát trắng, cuốn trôi mọi dấu tích của sinh linh sơ sinh. Huyền quy vẫn không dừng lại. Nó cứ thế, dấn thân vào thiên địa rộng lớn, tiến về phương Đông.
Phía trước, một cơn gió lạnh thổi qua, kéo theo linh vận chập chờn. Bỗng nhiên, mặt biển bắt đầu dao động. Một đợt sóng lớn trỗi dậy giữa hư không, khuấy động long trời lở đất. Ngay giữa nơi biển sâu thẳm, một thân ảnh khổng lồ lao vọt lên, quẫy động cuồng phong, mang theo uy áp hung mãnh.
Hải giao!
Một loài yêu thú tàn bạo sống ẩn trong biển cả, lấy linh khí của những sinh linh yếu ớt để tu luyện. Thân thể nó dài hơn mười trượng, vảy xanh sẫm cứng rắn như thiết thạch, trên trán có một chiếc sừng cong vút, ánh mắt đỏ ngầu như huyết tinh. Nó vừa xuất hiện liền gầm lên một tiếng rung động không gian, sóng nước lập tức cuộn trào dữ dội, sát ý dâng tràn.
Ánh mắt của nó khóa chặt lấy huyền quy, hệt như dã thú nhìn thấy con mồi non nớt. Một sinh linh vừa mới chào đời như vậy... quá dễ dàng để nuốt chửng!
Sát khí lao đến như thực chất, nhưng huyền quy không hề sợ hãi. Trong khoảnh khắc ấy, trong lòng nó chợt dâng lên một cảm giác kỳ lạ—nước... là nhà của mình!
Không hề do dự, nó lao thẳng xuống biển!
Vừa chạm vào làn nước, huyền quy lập tức chìm xuống, nhưng nó không vùng vẫy hay chìm đắm, mà theo một cách tự nhiên, nó bơi đi như thể nơi này chính là bản nguyên của nó. Cả đại dương bao la dường như đang mở ra, ôm lấy nó, dẫn dắt nó di chuyển.
Hải giao rống lên giận dữ, lập tức vẫy đuôi lao theo. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, những hoa văn cổ xưa trên lưng huyền quy bỗng nhiên lóe sáng—
Ầm!
Một cột nước khổng lồ trỗi dậy, trực tiếp đánh thẳng vào thân thể hải giao, khiến nó bị đẩy lùi lại giữa hải dương mênh mông. Lực lượng ấy không quá mạnh mẽ, nhưng lại mang theo một loại khí tức khiến hải giao chấn động. Một con rùa nhỏ vừa mới sinh ra... sao có thể thao túng nước biển?!
Nhưng lúc này, huyền quy đã bơi ra xa, chỉ để lại một bóng lưng nhỏ bé giữa hải dương cuồn cuộn. Phía trước, biển cả vẫn vô tận, phương Đông vẫn xa vời vợi.
Nhưng nó biết—
Nó nhất định phải đến đó!
Và từ giây phút này, thiên mệnh đã khắc tên nó vào vận đồ của thế gian. Thiên đạo luân chuyển, sóng gió sắp trỗi dậy—
Hành trình của huyền quy, chính thức bắt đầu!