Kaito, giờ đây đã trở thành một Goblin nhỏ bé, không còn chút ký ức gì về thân phận con người trước kia. Những thứ hắn từng trải qua giờ đây chỉ còn là những hình ảnh mờ nhạt, như một giấc mơ xa vời. Giờ hắn chỉ biết một điều, và điều đó lặp đi lặp lại trong đầu: "Phải sống sót."
Từng cơn đau ập đến khi hắn cố gắng đứng dậy. Hắn chẳng có chút sức mạnh gì ngoài thân hình nhỏ bé, xám xịt và đôi tay thô cứng. Mọi thứ đều khác biệt. Thế giới này không giống cái thế giới mà Kaito từng biết đến.
Đây là một khu rừng rậm, những cây cổ thụ cao vút tỏa bóng mát, nhưng lại không mang đến cảm giác an toàn. Ngược lại, một sự rùng rợn hiện diện trong không khí, như thể khu rừng này ẩn chứa nhiều nguy hiểm mà hắn chưa thể nhận ra.
Mới tỉnh lại, Kaito chưa thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng một sự thật đã rõ: Hắn không còn là Kaito nữa. Hắn đã trở thành một Goblin – một sinh vật yếu đuối, sống lang thang trong một thế giới đầy những kẻ mạnh.
"Bây giờ, tao phải làm gì?" Kaito thở hổn hển. Hắn không biết phải làm sao để sống sót. Nhưng hắn biết, nếu không có kế hoạch, hắn sẽ chỉ là một món mồi ngon cho những kẻ săn mồi trong khu rừng này.
Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ phía sau. Kaito quay lại và thấy một con Goblin khác, cao lớn hơn hắn rất nhiều. Con Goblin đó có vẻ như là một chiến binh, vũ khí trên tay là một chiếc rìu sắt to lớn, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Kaito.
"Hửm? Một đứa nhỏ? Đến khu rừng này để làm gì?" Con Goblin chiến binh hỏi, giọng trầm và đầy đe dọa.
Kaito sững sờ, không biết trả lời sao. Hắn chỉ biết nhìn con Goblin đó, trong lòng dâng lên cảm giác bất an. Rõ ràng, đây không phải là người mà hắn có thể dễ dàng đương đầu. Nhưng hắn cũng không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải đối mặt với nó.
"Mày có thể để tao yên không? Tao chỉ đang đi tìm thức ăn thôi." Kaito cố gắng nói bằng giọng mình, dù biết mình chẳng có chút sức mạnh nào để chống lại con Goblin kia.
Con Goblin chiến binh nhếch mép cười. "Tìm thức ăn? Đừng có nói với tao là mày mới ra đời rồi không biết cách săn mồi, con." Nó tiến lại gần, từng bước chân nặng nề.
Kaito cảm nhận được mối đe dọa từ con Goblin chiến binh này. Hắn biết nếu không làm gì đó, hắn sẽ bị đánh bại ngay lập tức. Nhưng, hắn cũng nhận ra rằng mình không thể chiến đấu. Hắn chỉ là một đứa Goblin mới ra đời, còn con chiến binh kia là một kẻ đầy kinh nghiệm.
Nhưng khi con Goblin chiến binh đến gần hơn, Kaito bất ngờ nhận ra một điều. Một điều mà hắn chưa từng nghĩ đến.
"Mình có thể chạy."
Không cần suy nghĩ thêm, Kaito quay lưng và lao đi như một cơn gió. Con Goblin chiến binh gầm lên, nhưng Kaito không dừng lại. Hắn chạy càng lúc càng nhanh, đôi chân nhỏ bé của hắn gập gối trong sự tuyệt vọng.
Chạy, chạy và chạy. Hắn không biết mình sẽ đi đâu, nhưng ít nhất là hắn vẫn sống. Một sự sống còn hiếm hoi mà hắn có thể giành được.
Nhưng Kaito nhanh chóng nhận ra rằng, khu rừng này không phải là một nơi mà hắn có thể dễ dàng chạy trốn. Những âm thanh kỳ lạ vang lên từ khắp nơi, và Kaito cảm thấy mình không hề an toàn.
Mọi thứ đều quá lạ lẫm. Nhưng ít nhất, hắn biết mình phải học cách thích nghi với nó.
---
TO BE CONTINUED...