Chương 11: Buổi Báo Cáo Định Kỳ và Cánh Cửa Tri Thức

Chương 11: Buổi Báo Cáo Định Kỳ và Cánh Cửa Tri Thức

Ngày hẹn báo cáo định kỳ tại Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm cuối cùng cũng đến. Dù đã chuẩn bị tâm lý và thiết lập xác suất hỗ trợ, Phong Chi Khuê vẫn không tránh khỏi cảm giác lo lắng khi bước chân về phía tòa nhà màu xám bạc quen thuộc. Đây là lần đầu tiên cậu quay lại đây kể từ Nghi Lễ Thức Tỉnh đầy biến động gần một tháng trước, nhưng lần này với một thân phận khác – Trần Hạo, công dân tạm thời, đối tượng chờ xác minh siêu phàm.

Khác với sự đông đúc, náo nhiệt của ngày Nghi Lễ, hôm nay Trung Tâm có vẻ yên tĩnh và quy củ hơn nhiều. Khuê không đến khu vực sảnh chính mà đi theo chỉ dẫn đến một khu vực riêng biệt dành cho các bộ phận nghiệp vụ và đối tượng cần theo dõi đặc biệt. Sau khi xuất trình thẻ căn cước tạm thời và giấy hẹn cho nhân viên an ninh ở cửa, cậu được hướng dẫn đến một phòng chờ nhỏ ở tầng hai.

Phòng chờ khá vắng lặng, chỉ có vài chiếc ghế nhựa màu xám được xếp ngay ngắn. Ngoài Khuê ra, chỉ có thêm hai người khác đang ngồi chờ, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt khắc khổ và một cô gái trẻ trông có vẻ mệt mỏi, cả hai đều im lặng và tránh nhìn nhau. Có lẽ họ cũng là những "đối tượng chờ xác minh" giống cậu. Không khí có phần nặng nề và ngột ngạt. Khuê chọn một chiếc ghế ở góc phòng, ngồi xuống, cố gắng hít thở đều để giữ bình tĩnh. Cậu thầm nhắc lại xác suất đã thiết lập: 85% cho một buổi làm việc suôn sẻ, không bị nghi ngờ quá mức.

Khoảng mười phút sau, một nữ nhân viên mở cửa phòng chờ, gọi to: "Trần Hạo, số hồ sơ tạm thời T734-SPCL, mời vào phòng 205."

Khuê đứng dậy, chỉnh lại áo khoác, đi theo nữ nhân viên đến phòng 205. Căn phòng này trông giống một văn phòng làm việc tiêu chuẩn hơn là phòng tư vấn. Có bàn làm việc, máy tính, tủ tài liệu, nhưng không có vẻ gì là thân thiện như căn phòng của ông Minh lần trước.

Ngồi sau bàn làm việc là một phụ nữ trẻ, khoảng cuối hai mươi, đầu ba mươi, mặc đồng phục chỉnh tề của Trung Tâm. Cô có mái tóc búi cao gọn gàng, gương mặt ưa nhìn nhưng lại tỏ ra khá lạnh lùng và nghiêm túc. Trên bảng tên đặt trên bàn ghi: "Chuyên viên Thẩm định Hồ sơ - Nguyễn Ngọc Quyên". Có vẻ đây là người phụ trách theo dõi trường hợp của cậu.

"Mời ngồi, cậu Trần Hạo," cô Quyên nói, giọng nói không cao không thấp, ra hiệu về chiếc ghế đối diện. Cô không hề mỉm cười.

Khuê ngồi xuống, đặt hai tay lên đầu gối, cố gắng tỏ ra hợp tác.

Cô Quyên nhìn vào màn hình máy tính một lúc, dường như đang xem lại hồ sơ của cậu, rồi ngẩng lên, ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào Khuê. "Đây là buổi báo cáo định kỳ đầu tiên của cậu kể từ khi được cấp thẻ căn cước tạm thời. Theo quy định, chúng tôi cần cập nhật tình hình sinh hoạt và kiểm tra sơ bộ trạng thái của cậu."

"Dạ vâng, em hiểu ạ," Khuê đáp.

"Xác nhận lại thông tin," cô Quyên bắt đầu. "Họ tên Trần Hạo, tuổi 19. Địa chỉ tạm trú hiện tại?"

Khuê đọc địa chỉ căn phòng trọ cậu vừa thuê ở quận Bình Tây. Cô Quyên gõ lạch cạch vào máy tính.

"Công việc hiện tại?"

"Dạ, em đang làm phụ bếp và rửa chén bán thời gian tại quán ăn Cơm Nhà Quê, cũng ở quận Bình Tây ạ."

"Có gặp khó khăn gì trong cuộc sống hoặc công việc không?"

"Dạ không ạ, mọi thứ đều ổn. Em đang cố gắng làm quen dần ạ."

Cô Quyên gật đầu nhẹ, tiếp tục ghi chú. Thái độ của cô hoàn toàn là công việc, không có chút biểu cảm cá nhân nào. Điều này vừa khiến Khuê bớt căng thẳng vì không bị "soi" quá kỹ, nhưng cũng khiến cậu cảm thấy khó đoán hơn về ý định của cô.

Sau khi hỏi xong các thông tin cơ bản, cô Quyên đi vào vấn đề chính. "Trong suốt một tháng qua, kể từ ngày kiểm tra thức tỉnh, cậu Trần Hạo, cậu có cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của siêu năng lực trong cơ thể mình không? Có thể là cảm giác khác thường về sức mạnh, giác quan nhạy bén hơn, hoặc bất kỳ hiện tượng lạ nào xảy ra xung quanh cậu?" Ánh mắt cô nhìn Khuê đầy dò xét.

Đây là câu hỏi Khuê đã chuẩn bị kỹ. Cậu lắc đầu, cố gắng tỏ ra thành thật và có chút thất vọng. "Dạ thưa chị là không ạ. Em cũng đã cố gắng cảm nhận, thậm chí tìm đọc một số hướng dẫn cơ bản trên mạng về cách kích hoạt tiềm năng, nhưng thực sự không thấy có gì khác biệt cả. Ngoài việc cảm thấy sức khỏe tốt hơn một chút so với lúc mới đến đây thì hoàn toàn không có gì đặc biệt ạ."

Cô Quyên nhìn cậu vài giây, dường như đang đánh giá lời nói. "Kết quả 'Không Xác Định' của cậu đúng là một trường hợp đặc biệt. Nó có thể có nhiều nguyên nhân. Có thể năng lực của cậu cần một yếu tố kích hoạt cụ thể nào đó mà cậu chưa gặp phải, hoặc nó đang trong giai đoạn tiềm ẩn rất sâu. Cũng không loại trừ khả năng có sai số trong quá trình kiểm tra ban đầu, dù rất hiếm." Cô nói một cách khách quan. "Vậy, trong sinh hoạt hàng ngày, cậu có gặp phải chuyện gì kỳ lạ, bất thường xảy ra với bản thân hoặc xung quanh không? Tai nạn bất ngờ? May mắn bất thường? Hay cảm giác bị theo dõi?"

Khuê giật mình nhẹ trước câu hỏi cuối cùng, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại. "Dạ không ạ. Cuộc sống của em khá bình lặng. Chỉ đi làm rồi về nhà trọ thôi ạ." Cậu cố gắng giữ giọng nói ổn định.

Cô Quyên gõ thêm vài dòng vào máy tính. Có vẻ như cô tạm thời chấp nhận câu trả lời của cậu, hoặc ít nhất là không có bằng chứng nào để phản bác lại.

"Được rồi. Bây giờ chúng tôi sẽ tiến hành một bài kiểm tra năng lượng sơ bộ nhanh để xem có thay đổi gì so với lần trước không," cô Quyên nói, đứng dậy và lấy ra một thiết bị cầm tay trông giống như một chiếc máy quét nhỏ từ ngăn kéo. "Cậu đưa tay phải ra."

Khuê nuốt nước bọt, chìa tay ra. Lại kiểm tra? Cậu thầm niệm: "Xác suất bài kiểm tra nhanh này không phát hiện ra năng lực Kiểm Soát Xác Suất hoặc bất kỳ dấu hiệu năng lượng bất thường nào đủ để gây báo động hay nghi ngờ thêm là 90%."

Cô Quyên đưa máy quét qua lòng bàn tay và cánh tay Khuê vài lượt. Thiết bị phát ra tiếng kêu "bíp bíp" nhẹ và màn hình hiển thị một vài biểu đồ sóng năng lượng yếu ớt, không rõ ràng.

Cô nhíu mày nhìn kết quả, rồi lắc đầu nhẹ. "Vẫn vậy. Dao động năng lượng nền rất thấp và không ổn định. Không thể xác định được loại hình cụ thể nào." Cô cất thiết bị đi, quay lại bàn làm việc và ghi chú thêm vào hồ sơ. "Tạm thời chưa có gì thay đổi đáng kể."

Khuê thở phào trong lòng. Có vẻ như năng lực Xác Suất của cậu thực sự rất khó bị phát hiện bằng các phương pháp thông thường, hoặc là xác suất 90% kia đã làm rất tốt nhiệm vụ của nó.

Hoàn thành phần kiểm tra, cô Quyên bắt đầu phổ biến các quy định và hướng dẫn tiếp theo.

"Cậu Trần Hạo, tôi nhắc lại, tình trạng 'Chờ Xác Minh Siêu Phàm' của cậu vẫn đang trong quá trình xử lý. Cậu phải tuyệt đối tuân thủ lịch trình báo cáo định kỳ. Lần hẹn tiếp theo của cậu là vào ngày này tháng sau," cô chỉ vào một ghi chú trên màn hình. "Trong thời gian này, cậu không được phép tự ý rời khỏi địa phận Phong Thành mà không có sự cho phép bằng văn bản của Trung Tâm. Mọi hành vi vi phạm pháp luật, dù là nhỏ nhất, đều có thể dẫn đến việc thu hồi thẻ căn cước tạm thời và áp dụng các biện pháp xử lý nghiêm khắc hơn."

"Dạ, em hiểu và xin tuân thủ ạ," Khuê nghiêm túc đáp.

"Chúng tôi cũng yêu cầu cậu phải báo cáo ngay lập tức cho bộ phận phụ trách (đây là số điện thoại liên hệ) nếu cảm thấy bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh năng lực nào rõ ràng, hoặc gặp phải bất kỳ sự cố bất thường nào liên quan đến siêu năng lực," cô Quyên nói tiếp, đưa cho cậu một tấm danh thiếp nhỏ ghi số điện thoại đường dây nóng. "Việc điều tra về nguồn gốc và thân phận của cậu vẫn đang được tiến hành, mặc dù tiến độ có thể chậm do thiếu thông tin ban đầu. Sự hợp tác của cậu là rất quan trọng."

Khuê gật đầu lia lịa, tỏ vẻ hoàn toàn chấp thuận.

Thấy Khuê có vẻ hợp tác và không có biểu hiện gì đáng ngờ, thái độ của cô Quyên dường như cũng dịu đi một chút. Khi Khuê chuẩn bị đứng dậy ra về, cô đột nhiên nói thêm một câu:

"À này, cậu Trần Hạo. Vì cậu đã được ghi nhận là 'Đã Thức Tỉnh (Chờ Xác Minh)', về mặt nguyên tắc, cậu đủ điều kiện để truy cập một số tài nguyên cơ bản tại Thư Viện Dữ Liệu Siêu Phàm công cộng của Trung Tâm chúng tôi. Ở đó có khá nhiều thông tin về các loại dị năng, lịch sử thức tỉnh, các bài tập cơ bản để cảm nhận và kiểm soát năng lượng. Có thể việc tìm hiểu thêm kiến thức sẽ có ích cho cậu trong việc nhận biết hoặc thậm chí là kích hoạt năng lực tiềm ẩn của mình, nếu có."

Mắt Khuê sáng lên. Thư viện dữ liệu siêu phàm? Đây là một cơ hội tuyệt vời! Cậu không ngờ tới điều này.

"Thật ạ? Em có thể vào đó sao?" Khuê hỏi lại, không giấu được vẻ ngạc nhiên và vui mừng.

"Đúng vậy," cô Quyên gật đầu. "Cậu có thể dùng thẻ căn cước tạm thời này để đăng ký quyền truy cập hạn chế tại quầy lễ tân của thư viện. Đương nhiên, cậu chỉ được xem các tài liệu công khai cấp độ cơ bản thôi, nhưng cũng đủ để có cái nhìn tổng quan."

"Dạ! Em cảm ơn chị Quyên nhiều ạ! Thông tin này rất hữu ích với em!" Khuê chân thành cảm ơn. Đây đúng là thu hoạch bất ngờ và quý giá nhất trong buổi báo cáo hôm nay.

"Được rồi, không có gì. Cậu có thể về. Nhớ tuân thủ các quy định," cô Quyên nói rồi quay lại với màn hình máy tính, ra hiệu buổi làm việc kết thúc.

Khuê cúi đầu chào lần nữa rồi nhanh chóng rời khỏi phòng 205. Bước ra khỏi Trung Tâm Đăng Ký Siêu Phàm lần thứ hai, tâm trạng cậu đã hoàn toàn khác so với lần đầu. Cảm giác nhẹ nhõm vì đã vượt qua được buổi báo cáo định kỳ đầu tiên một cách suôn sẻ. Xác suất 85% đã hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ. Tấm thẻ căn cước tạm thời vẫn an toàn trong ví cậu thêm ít nhất một tháng nữa.

Kết quả "Không Xác Định" tuy vẫn là một bí ẩn, nhưng giờ đây nó lại mang đến một lợi thế bất ngờ: quyền truy cập vào kho tàng tri thức về siêu năng lực của Trung Tâm. Đây chính là cơ hội vàng để cậu hiểu rõ hơn về thế giới này, về các loại sức mạnh, và có thể, tìm ra cách để rèn luyện bản thân hoặc thậm chí là cách vận dụng năng lực Xác Suất một cách hiệu quả hơn nữa.

Cậu không còn cảm thấy quá bế tắc như trước. Dù con đường xác minh thân phận vẫn còn đó, nhưng ít nhất cậu đã có thêm một hướng đi mới để tự mình tìm tòi và phát triển. Thư Viện Dữ Liệu Siêu Phàm – đó sẽ là điểm đến tiếp theo của cậu. Những bí mật gì đang chờ đợi cậu ở đó? Liệu cậu có thể tìm thấy chìa khóa để giải mã tiềm năng của bản thân, hay chỉ đơn giản là những kiến thức nền tảng? Dù thế nào, đây cũng là một bước tiến quan trọng.