Cả nhóm đứng im lặng, ánh sáng từ các màn hình máy móc xung quanh chiếu sáng khuôn mặt họ, tạo ra một không khí căng thẳng lạ thường. Những lời nói trong không gian vang vọng vẫn lẩn khuất trong đầu họ: "Tương lai của các bạn đã được xác định." Cảm giác như mọi thứ họ làm đều đang được theo dõi từ một nơi xa xôi, và không thể nào đảo ngược. Họ đã bước vào một con đường không thể quay lại.
Leona không thể rời mắt khỏi bản đồ vũ trụ trên màn hình. Những điểm sáng trên bản đồ lấp lánh, như những ngôi sao vô danh trên bầu trời, nhưng một điểm trong số đó nổi bật hơn cả. Một đốm sáng nằm ở giữa bản đồ, cách rất xa hành tinh của họ. Đó là nơi họ phải đến, dù không ai trong nhóm biết điều gì đang chờ đợi phía trước.
"Chúng ta đã tìm thấy nó," Mia nói, giọng cô nhẹ, nhưng đầy sự căng thẳng. "Điểm sáng đó... Đó có thể là nơi họ từng sống, hoặc... nơi có sự sống còn lại của nền văn minh này."
"Chúng ta sẽ không chỉ tìm hiểu về nền văn minh này," Leona trả lời, mắt cô vẫn không rời khỏi bản đồ. "Chúng ta sẽ tìm hiểu về tương lai của chúng ta. Và có lẽ, chúng ta sẽ tìm ra cách cứu lấy nhân loại."
Mọi người trong nhóm lặng lẽ gật đầu. Mỗi người đều cảm nhận được trọng trách nặng nề mà họ đang mang trên vai. Đúng như lời cảnh báo, những gì họ sẽ làm có thể thay đổi tất cả. Nhưng liệu đó sẽ là một sự thay đổi tích cực, hay một điều gì đó đen tối hơn?
Trong khi nhóm kỹ thuật tiếp tục làm việc để thu thập thêm thông tin từ các thiết bị lạ, Leona bắt đầu đi dọc theo hành lang của căn cứ. Được xây dựng sâu trong lòng hành tinh 47-X, nơi đây giống như một mê cung của những cánh cửa đóng kín, những bức tường kim loại lạnh lẽo. Cảm giác như cả căn cứ này đã bị bỏ quên từ lâu, không có ai ngoài nhóm khảo sát của họ.
"Leona," Mia gọi từ phía sau, và cô quay lại. Mia đứng đó, một vẻ nghiêm túc hiện rõ trên khuôn mặt cô. "Chúng ta đã thu được dữ liệu từ các hệ thống bảo mật, nhưng có một điều tôi lo ngại."
"Điều gì?" Leona hỏi, đôi mắt cô tràn đầy sự chú ý.
"Phần mềm dịch thuật cho thấy rằng những tín hiệu mà chúng ta nhận được không chỉ là thông điệp cảnh báo," Mia giải thích. "Chúng có chứa thông tin về các hệ thống bảo vệ tự động. Những cánh cửa không chỉ đóng lại đơn giản là vì chúng bị khóa. Chúng còn có các cơ chế phản ứng, có thể gây nguy hiểm cho chúng ta."
Leona nhíu mày. "Có nghĩa là, nếu chúng ta tiếp tục, chúng ta có thể vấp phải một cái bẫy?"
"Đúng vậy," Mia gật đầu. "Nếu chúng ta không tìm ra cách phá mã đúng đắn, những cánh cửa này có thể kích hoạt các cơ chế tự động phản ứng. Và nếu chúng ta tiến vào khu vực trung tâm mà không chuẩn bị, hậu quả có thể là không thể lường trước."
Leona suy nghĩ một lúc, rồi quyết định. "Chúng ta sẽ không dừng lại. Nhưng chúng ta sẽ phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng. Mia, bạn và nhóm kỹ thuật tìm cách vô hiệu hóa các cơ chế bảo mật đó. Tôi muốn tất cả những thông tin về chúng trên tay trước khi tiếp tục."
Mia gật đầu, rồi cô quay đi, bắt đầu liên lạc với nhóm kỹ thuật. Leona không thể không cảm thấy một sự bức bối dâng lên trong lòng. Những cảnh báo này có thể chỉ là những tín hiệu mơ hồ, nhưng một khi họ tiếp cận đến trung tâm của bí ẩn này, mọi thứ sẽ thay đổi. Và nếu những gì họ đang tìm kiếm thực sự tồn tại, thì họ có thể sẽ khai thác được một phần quyền lực mà ngay cả họ cũng không thể kiểm soát.
Trong khi nhóm khảo sát chuẩn bị cho bước đi tiếp theo, Leona quay lại với bản đồ. Mắt cô vẫn dán chặt vào điểm sáng đó. Họ sẽ phải vượt qua rất nhiều thử thách, có thể là những nguy hiểm mà họ chưa thể lường trước. Nhưng không thể quay lại. Họ đã đi quá xa.
Cô quay về căn cứ chính và triệu tập cuộc họp. Các thành viên trong nhóm ngồi đối diện nhau, không khí căng thẳng vẫn bao trùm.
"Chúng ta đã chuẩn bị được gì?" Leona hỏi, giọng kiên quyết.
Mia, cùng với các thành viên khác, đã sẵn sàng với những thiết bị công nghệ cao, một kế hoạch để tiếp cận điểm sáng trên bản đồ. "Chúng tôi đã tìm ra cách vô hiệu hóa các cơ chế bảo vệ," Mia nói. "Dù vậy, chúng ta vẫn cần phải rất cẩn thận. Không thể chủ quan."
"Vậy thì, chúng ta đi thôi," Leona nói, một lần nữa dõi mắt về phía điểm sáng trên màn hình. "Chúng ta sẽ không chỉ khám phá quá khứ. Chúng ta sẽ khám phá tương lai."
Cả nhóm đứng dậy, chuẩn bị hành trình cuối cùng. Tất cả các thiết bị được kiểm tra lần cuối. Không ai nói gì thêm, nhưng trong mắt mỗi người đều hiện lên một quyết tâm không thể lay chuyển.
Họ biết rằng không chỉ có những gì ở phía trước đang chờ đợi họ—mà chính là số phận của loài người. Và dù có phải đối mặt với những thử thách khó khăn, họ sẽ không bao giờ từ bỏ.