Chương 15: Đối mặt với bóng tối

Cánh cửa khổng lồ đóng lại phía sau họ, khóa chặt tất cả lối thoát. Cả nhóm đứng trong một không gian rộng lớn, nơi ánh sáng mờ ảo chiếu từ những nguồn không rõ ràng, tạo ra một bức tranh kỳ lạ của những hình ảnh chuyển động liên tục trên các bức tường. Những hình ảnh này không chỉ là những cảnh chiến tranh hay sinh vật kỳ lạ mà còn là những cảnh tượng của sự thay đổi — thời gian và không gian cứ quay cuồng trong những vệt sáng, hình ảnh của những thế giới sụp đổ, những nền văn minh tan vỡ và những sinh vật đang tranh giành sự sống.

Leona cảm thấy mình như một phần của những cảnh tượng này, như thể chúng đã được lập trình để tồn tại trong một vòng lặp vĩnh cửu. Mỗi bước chân của cô như kéo cô tiến vào một khoảnh khắc mơ hồ, nơi không còn sự phân biệt giữa hiện tại và tương lai.

"Đây là cái gì?" Mia hỏi, giọng cô nhẹ nhưng đầy sự sợ hãi.

Leona không trả lời ngay. Cô đang cố gắng tiếp cận các hình ảnh trên bức tường, cố gắng đọc hiểu những thông điệp ẩn sau những biểu tượng kỳ lạ đó. "Chúng ta không thể chỉ đứng đây," cô nói. "Chúng ta phải tiếp tục, phải hiểu hết tất cả những gì đang diễn ra. Đây không phải là những cảnh tượng ngẫu nhiên."

Alex, luôn là người hoài nghi, bước đến gần hơn, mắt anh chăm chú vào những hình ảnh đó. "Tôi không hiểu," anh nói. "Có phải đây là một cảnh báo? Mọi thứ đều đang thay đổi, và chúng ta chỉ là một phần của nó?"

"Đúng," Leona nói, giọng cô đầy sự quyết tâm. "Chúng ta phải hiểu vì sao chúng ta lại ở đây. Cái lưới này không chỉ là một cái bẫy, mà là một mạng lưới của sự tồn tại và hủy diệt. Và nếu chúng ta không tìm ra cách thay đổi nó, thì chúng ta sẽ bị cuốn vào vòng xoáy này."

Bất ngờ, một luồng ánh sáng xanh lục từ phía xa chiếu rọi, làm sáng bừng không gian trước mặt họ. Một hình bóng xuất hiện trong ánh sáng, bước ra từ bóng tối. Đó là một người, nhưng không phải là người họ mong đợi.

Người đó mặc một bộ giáp ánh sáng, khuôn mặt bị che khuất bởi một chiếc mũ bảo hiểm. Tuy nhiên, khi họ bước gần hơn, Leona cảm nhận được một sự quen thuộc kỳ lạ từ ánh mắt người này.

"Các ngươi đã đến," giọng người đó vang lên trong không gian rộng lớn. "Chắc hẳn các ngươi đang tìm kiếm lời giải đáp. Nhưng các ngươi không thể hiểu được tất cả mọi thứ. Chúng ta không phải là những gì các ngươi nghĩ."

"Anh là ai?" Leona hỏi, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào người ấy.

"Ta là một phần của mạng lưới này," người đó đáp, giọng nói không có chút cảm xúc. "Một phần trong vô số các thí nghiệm mà vũ trụ này đang tiến hành. Và các ngươi cũng vậy. Những thử thách các ngươi đang đối mặt chỉ là một phần trong một kế hoạch lớn hơn, một kế hoạch mà các ngươi chưa hề biết."

"Thí nghiệm?" Alex nhíu mày. "Có nghĩa là chúng tôi chỉ là chuột bạch?"

"Không," người đó nói, "Các ngươi là những kẻ được chọn, nhưng không phải để giải cứu vũ trụ. Các ngươi chỉ là một phần của một bài kiểm tra. Các ngươi có thể thay đổi mọi thứ, nhưng cũng có thể không. Và kết quả phụ thuộc vào các ngươi."

Leona không thể không cảm thấy sự lạnh lẽo trong lời nói của người đó. Cô cảm nhận được sự vô cảm trong từng từ, như thể tất cả những gì họ đang làm chỉ là một trò chơi không hơn không kém.

"Chúng tôi không phải là con cờ trong trò chơi này," Leona nói, giọng cô kiên quyết. "Chúng tôi là những người quyết định vận mệnh của mình. Và chúng tôi sẽ không chấp nhận bị thao túng bởi bất kỳ ai."

Người đó im lặng một lúc, như thể đang suy nghĩ về những lời Leona vừa nói. Rồi anh ta lên tiếng, nhưng lần này có một chút gì đó thay đổi trong giọng nói. "Vậy các ngươi có sẵn sàng đối mặt với sự thật không?"

Leona cảm thấy những từ này như một cú đấm vào tâm trí. "Sự thật? Sự thật là gì? Cái gì mà chúng tôi không hiểu?"

Người đó bước đến gần hơn, ánh sáng quanh anh ta mờ dần đi. "Sự thật là các ngươi đang đứng trước một ngã rẽ. Một ngã rẽ không thể quay lại. Nếu các ngươi muốn thay đổi, các ngươi phải hi sinh. Nhưng không phải ai cũng có đủ sức mạnh để trả giá."

Mia quay sang Leona, đôi mắt cô lo lắng. "Hi sinh? Chúng ta sẽ phải làm gì?"

Leona không trả lời ngay. Cô nhìn vào người lạ mặt, cảm giác trong lòng mình hỗn loạn. "Chúng ta phải đối mặt với quyết định này," cô nói. "Nếu thay đổi được vận mệnh, chúng ta sẽ phải trả giá. Nhưng liệu chúng ta có thể sống với cái giá đó?"

"Các ngươi có thể làm gì để thay đổi điều này?" người đó hỏi, đôi mắt anh ta ánh lên sự thách thức. "Nếu các ngươi không thể vượt qua thử thách này, tất cả sẽ kết thúc. Các ngươi sẽ trở thành một phần của cái lưới, mãi mãi."

Leona siết chặt tay, nhìn vào cỗ máy trước mắt. Mọi thứ dường như đã đến lúc không thể quay đầu. Quyết định phải được đưa ra ngay bây giờ, và không ai biết kết quả sẽ như thế nào. Nhưng một điều Leona biết chắc chắn là: họ không thể từ bỏ.

"Chúng ta không sợ," Leona nói, giọng cô đầy quyết tâm. "Chúng ta sẽ tiếp tục, không chỉ vì chúng ta, mà vì cả những thế hệ sau."

Và khi những lời đó vang lên, cánh cửa của tương lai mở ra một lần nữa. Cả nhóm bước vào, đối mặt với những bóng tối còn lại, và với hi vọng rằng trong bóng tối đó, họ sẽ tìm thấy ánh sáng của sự thật.