Chương 29: Cuộc thử nghiệm không lường trước

Khi bước qua cánh cửa vô hình, nhóm Leona nhận ra rằng họ không chỉ đang đi vào một không gian mới, mà là một chiều không gian hoàn toàn khác. Cảnh vật xung quanh họ thay đổi ngay lập tức, từ những bức tường tối tăm của thung lũng và mặt hồ sáng rực, họ bước vào một không gian rộng lớn với ánh sáng huyền bí phát ra từ khắp nơi, như thể cả vũ trụ đang xoay quanh họ. Không gian này không có ranh giới rõ ràng, chỉ là một vùng mênh mông mà mọi thứ dường như không có điểm bắt đầu và kết thúc.

Leona cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Một cảm giác lạ lẫm, giống như một sự thử thách chưa từng có, bao trùm lấy cô. Cô không thể giải thích được điều này, nhưng có một điều chắc chắn: họ đã bước vào một thử nghiệm mà họ không thể quay lại.

"Đây là đâu?" Mia hỏi, mắt mở to nhìn quanh. "Mọi thứ trông như một giấc mơ, nhưng lại… rất thực."

Leona nhìn xung quanh, không trả lời ngay. Cô biết rằng đây không phải là nơi họ có thể kiểm soát. Đây không phải là một không gian mà con người có thể tồn tại lâu dài mà không bị thay đổi. Cô cảm nhận được những tia năng lượng không ổn định vây quanh họ, như thể không gian này phản ứng với sự hiện diện của họ.

"Chúng ta phải tìm hiểu thêm," Leona nói, giọng cô trầm xuống. "Chắc chắn có một bí mật nào đó đang chờ đợi chúng ta ở đây."

Vừa nói xong, một làn sóng ánh sáng mạnh mẽ đột ngột vỡ ra từ không gian xung quanh. Những hình ảnh kỳ lạ và khó hiểu xuất hiện, chúng giống như những ký ức của một thời đại rất xa xôi, nhưng cũng có thể là của một tương lai chưa xảy ra. Một cảnh tượng nổi bật trong đó là một trận chiến hủy diệt, với các lực lượng vô hình tấn công nhau bằng những sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Mỗi cú đấm, mỗi tia sáng từ chiến trường này đều như có thể xé toạc không gian và thời gian.

"Chúng ta đang thấy gì vậy?" Alex hỏi, tay anh run lên. "Đó có phải là tương lai không?"

Leona lắc đầu. "Không. Đó chỉ là một phần của thử nghiệm mà thôi. Đây là những hình ảnh được tạo ra bởi không gian này. Nó đang thử thách chúng ta."

Ngay lúc đó, một tiếng nói vang lên trong không gian, không phải từ một ai đó mà là từ chính không gian quanh họ. Giọng nói ấy lạnh lùng và đầy quyền lực.

"Chỉ những ai vượt qua thử thách mới có thể tiến xa hơn. Các ngươi phải chọn con đường của mình."

Leona nhìn quanh, nhưng không thấy ai. "Thử thách? Làm sao chúng ta có thể vượt qua nếu chúng ta không biết thử thách này là gì?"

Giọng nói trả lời, như thể đã chờ câu hỏi của cô. "Mỗi người trong các ngươi sẽ phải đối diện với bản ngã thật sự của mình. Đây là cơ hội để các ngươi thay đổi, hoặc… biến mất."

Mia hoảng hốt nhìn quanh. "Không! Chúng ta không thể mất nhau. Chúng ta không thể để mọi thứ kết thúc như thế này."

Leona cảm nhận được sự lo lắng của Mia, nhưng cô không thể làm gì khác ngoài việc giữ bình tĩnh. "Cứ tiếp tục đi. Không ai trong chúng ta có thể lùi bước."

Lời nói của Leona như một lời động viên đối với cả nhóm. Họ tiếp tục tiến về phía trước, dù không gian xung quanh có thể làm cho họ cảm thấy choáng ngợp. Dần dần, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện trước mắt họ: mỗi người trong nhóm bị tách biệt và đứng đối diện với một hình ảnh phản chiếu của chính mình.

Leona nhìn vào hình ảnh của mình. Đó không phải là cô, mà là một phiên bản khác, một phiên bản đầy tham vọng, ích kỷ, và khát khao quyền lực. Hình ảnh này mang đến cho cô một cảm giác khó chịu, như thể những khát vọng đen tối trong chính mình đang dâng lên.

"Hãy nhận ra bản chất của mình," giọng nói lại vang lên. "Chỉ khi các ngươi hiểu rõ bản thân, mới có thể vượt qua thử thách này."

Leona không đáp lại ngay lập tức. Cô cảm nhận sự bối rối trong lòng, nhưng một phần trong cô biết rằng đây chính là điều mà cô cần phải đối diện. Cô không phải là một người hoàn hảo, và những khát vọng thầm kín đôi khi có thể khiến con người ta mất đi phương hướng. Nhưng Leona không cho phép mình rơi vào cạm bẫy này.

"Không phải ai cũng có thể kiểm soát được mọi thứ," cô tự nhủ. "Nhưng tôi sẽ không để bản thân trở thành người tôi không muốn."

Như thể cảm nhận được sự quyết tâm của cô, hình ảnh phản chiếu của Leona bắt đầu tan biến, hòa vào không gian xung quanh. Cảm giác căng thẳng giảm đi, và một ánh sáng mới từ phía trước chiếu sáng, chỉ ra một con đường.

"Chỉ còn một thử thách nữa," giọng nói vang lên lần cuối, nhưng lần này không còn đe dọa. "Các ngươi đã bước qua thử thách đầu tiên. Bây giờ, con đường dẫn đến tương lai của các ngươi đã mở ra."

Leona nhìn vào con đường sáng rực phía trước, rồi quay sang nhìn nhóm của mình. Họ đã vượt qua thử thách đầu tiên, nhưng chắc chắn rằng những thử thách còn lại sẽ còn khốc liệt hơn. Nhưng cô biết một điều chắc chắn: chỉ cần họ vẫn đứng vững bên nhau, họ sẽ có thể vượt qua tất cả.

"Chúng ta không thể dừng lại," Leona nói, ánh mắt cô đầy quyết tâm. "Đi thôi."

Và cả nhóm lại tiếp tục bước vào con đường đầy thử thách phía trước, không biết rằng những gì họ sẽ đối mặt sẽ thay đổi toàn bộ số phận của họ, và có thể cả thế giới này.