Sau khi Leona chạm vào viên đá sáng, toàn bộ không gian xung quanh họ dường như bị thay đổi. Những tia sáng từ viên đá như len lỏi vào tâm trí cô, khuấy động những ký ức mơ hồ về những sự kiện không thể giải thích. Những hình ảnh của các nền văn minh cổ đại, những bí mật chưa được tiết lộ, và những tiếng nói trong đầu cô làm cho không khí trở nên ngột ngạt.
Khi cô mở mắt ra, mọi thứ xung quanh dường như vẫn nguyên vẹn, nhưng có một sự thay đổi lớn. Họ không còn đứng trong tòa tháp cổ nữa mà đã lạc vào một vùng đất xa lạ. Những cây cối cao vút tỏa ra ánh sáng mờ ảo, và bầu trời trên cao có một màu sắc kỳ lạ – không phải là ánh sáng mặt trời thông thường mà là thứ ánh sáng từ các ngôi sao xa xôi.
Leona cảm nhận được sự thay đổi mạnh mẽ. Tất cả các giác quan của cô đều được nâng lên mức độ cực hạn, như thể cô đang kết nối với chính vũ trụ, trở thành một phần của nó. "Đây… không phải là nơi chúng ta đã từng thấy. Đây là… một thế giới khác," cô thì thào.
Mia bước tới gần cô, mắt cô sáng lên với sự tò mò. "Leona, có chuyện gì xảy ra vậy? Cảm giác của tôi… tôi cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ kỳ lạ."
Leona không đáp ngay lập tức. Cô đưa tay lên trời, cảm nhận từng luồng khí đang xoáy quanh mình. "Đây không phải là giấc mơ," cô nói, giọng cô nhẹ nhưng đầy nghiêm túc. "Đây là sự thức tỉnh. Có một điều gì đó lớn lao đang diễn ra, và chúng ta là một phần của nó."
Nhóm của Leona lặng im, cảm nhận được sự thay đổi này. Họ không thể giải thích được nhưng có thể cảm nhận rằng mọi thứ xung quanh đều đang trở nên khác biệt. Có thứ gì đó đang ở ngay trong tầm mắt họ, nhưng chưa đủ rõ ràng để hiểu được.
"Chúng ta không phải là những người duy nhất ở đây," Alex nói, ánh mắt anh quan sát xung quanh với sự nghi ngờ. "Có thể có những sinh vật khác đang theo dõi chúng ta."
Leona gật đầu. "Chắc chắn rồi. Đây là một phần trong bí mật của vũ trụ mà chúng ta cần khám phá. Nhưng chúng ta phải cẩn thận."
Cả nhóm bắt đầu di chuyển, cẩn trọng hơn bao giờ hết. Những cây cối xung quanh họ không giống bất kỳ loài cây nào mà họ từng thấy, và tiếng động từ những sinh vật vô hình vang vọng trong không gian như thể đang theo dõi họ từ phía xa. Mỗi bước đi của họ như tiến gần hơn đến những bí mật không thể lý giải.
Đi một lúc lâu, họ dừng lại trước một thung lũng rộng lớn. Giữa thung lũng là một hồ nước kỳ lạ, mặt hồ lấp lánh như chứa đựng một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ. Leona cảm thấy một tiếng gọi kỳ lạ phát ra từ dưới đáy hồ.
"Chúng ta phải xuống đó," Leona nói, ánh mắt cô không thể rời khỏi mặt hồ. "Có điều gì đó quan trọng ẩn chứa dưới đó. Điều này có thể là lời giải cho những câu hỏi của chúng ta."
Mia lo lắng nhìn hồ nước, nhưng Leona vẫn kiên quyết. "Chúng ta không thể quay lại. Đây là con đường duy nhất."
Với quyết tâm trong mắt, cả nhóm bắt đầu bước về phía hồ. Họ cẩn thận di chuyển, cố gắng không làm gãy những nhánh cây kỳ lạ xung quanh. Khi họ đến gần bờ hồ, mặt nước bắt đầu dao động, một làn sóng ánh sáng bao phủ mặt hồ và những hình ảnh mờ ảo bắt đầu xuất hiện.
Bất ngờ, một luồng ánh sáng mạnh mẽ bắn ra từ dưới mặt nước, chiếu sáng cả không gian. Cả nhóm không kịp phản ứng, thì một hình bóng khổng lồ xuất hiện ngay trước mắt họ. Một sinh vật khổng lồ, giống như một con rồng nhưng với cơ thể làm từ ánh sáng và năng lượng. Nó bay lên khỏi mặt nước, mắt sáng như những ngôi sao xa xôi, nhìn chằm chằm vào Leona và nhóm của cô.
Leona cảm nhận được một nguồn năng lượng kỳ lạ tỏa ra từ sinh vật này. "Nó là… một trong những sinh vật cổ xưa nhất của vũ trụ," cô nói, mắt cô mở to, đầy ngạc nhiên. "Chắc chắn là vậy."
Sinh vật đó không nói, nhưng ánh mắt của nó như đang giao tiếp trực tiếp với tâm trí của Leona. Một giọng nói vang lên trong đầu cô, thanh thoát và đầy sức mạnh.
"Những kẻ đến từ thế giới khác… các ngươi đã thức tỉnh. Nhưng các ngươi chưa sẵn sàng để hiểu những gì các ngươi tìm kiếm."
Leona không sợ hãi, cô đứng thẳng người, đáp lại bằng một giọng kiên quyết. "Chúng tôi không sợ. Chúng tôi muốn hiểu. Chúng tôi phải biết những bí mật này."
Sinh vật khổng lồ nhìn Leona trong một thoáng, rồi nó hạ xuống gần mặt hồ. Một luồng năng lượng vô hình dần dần lấp đầy không gian, như thể nó đang kiểm tra sự kiên nhẫn và quyết tâm của nhóm. Sau vài giây căng thẳng, ánh sáng từ sinh vật dần tắt, và một cánh cửa vô hình mở ra phía trước nhóm.
"Đây là con đường của các ngươi," giọng nói trong đầu Leona lại vang lên, "Đi theo nó, nhưng nhớ rằng mỗi câu trả lời sẽ đi kèm với một cái giá. Các ngươi sẽ không thể quay lại."
Leona không nói gì thêm, chỉ quay sang nhìn nhóm của mình. "Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Hãy đi thôi."
Cả nhóm bước qua cánh cửa vô hình, và không gian lại thay đổi lần nữa. Những bí mật của vũ trụ dần dần hé lộ, nhưng cũng kéo theo những thử thách không thể đoán trước.
Cuộc hành trình của họ giờ đây không chỉ là tìm kiếm sức mạnh hay sự sống, mà là sự thức tỉnh của chính vũ trụ, và mỗi bước đi của họ đều là một phần trong kế hoạch lớn lao của vũ trụ này.