Tầng thấp nhất của Trạm Thức Tỉnh – nơi cất giữ những ký ức bị khóa – lần đầu tiên trong 30 năm mở cửa trở lại. Leona, Alex và Mia đứng trước cánh cổng hình bát giác, được mã hóa bằng giọng nói của tám nhà khoa học sáng lập Dự án Tái Khởi. Nhưng giờ đây, chỉ còn lại ba người còn sống để đọc mã.
Cánh cổng mở ra với tiếng rít khô khốc. Một làn hơi lạnh phả ra như thể họ vừa mở ra một cánh cửa thời gian. Trước mắt họ là Căn phòng Phản chiếu – nơi lưu trữ Di sản Ký Ức Gốc, bản ghi nguyên thủy từ trước Đại Di Cư.
Tại trung tâm căn phòng, một quả cầu năng lượng lơ lửng, xoay nhẹ. Alex thì thầm:
"Đây là nơi chúng ta lưu giữ linh hồn nhân loại cũ…"
Mia tiến tới, tay run run kích hoạt giao diện. Hình ảnh hiện lên: một thành phố đổ nát, nơi con người sống dưới lòng đất, chiến đấu với chính những cỗ máy mà họ từng gọi là "phép màu công nghệ".
Leona nhắm mắt. Đây là sự thật mà thế hệ mới không bao giờ được biết – nhân loại đã tự diệt vong một lần trước khi rời Trái Đất. Họ không đi vì hy vọng. Họ đi vì không còn gì để mất.
Ở vùng ngoại vi Nova Genesis, sinh vật lạ được tạm gọi là "Thể Thứ 25" vẫn chưa rời khỏi ô kính cách ly. Nhưng điều kỳ lạ xảy ra: từng người tiếp xúc với nó đều bắt đầu... mơ.
Những giấc mơ giống nhau đến từng chi tiết:
Một cánh đồng ánh sáng. Một tiếng hát ru bằng ngôn ngữ không xác định. Và một câu hỏi:
"Ngươi còn nhớ tên thật của mình không?"
Một nhà ngôn ngữ học thức dậy sau giấc mơ đó và viết nguệch ngoạc lên bảng trắng:
"Beta-1 không phải là một hành tinh. Nó là một ký ức. Và chúng ta đang nằm trong nó."
Leona triệu tập cuộc họp kín. Tất cả thành viên Hội đồng đều hiện diện. Cô bật đoạn trích dữ liệu vừa khôi phục từ quả cầu ký ức: hình ảnh một nhóm người bị biến đổi gen có chủ đích, được gọi là Chủng Khởi Tổ – phiên bản hoàn thiện hơn của con người.
Alex sững người: "Chúng ta từng tạo ra họ sao? Vậy họ đi đâu?"
Mia khàn giọng: "Chúng ta không tiêu diệt họ… mà phong ấn. Bằng chính thực tại này. Họ không chết, họ… bị quên lãng."
Không ai nói thêm lời nào. Từng người cảm nhận một điều – quá khứ không chỉ là thứ để học. Nó là vết thương chưa bao giờ được chữa lành.
Tại khu cách ly, sinh vật lạ bất ngờ đứng dậy. Nó chạm tay vào kính. Lớp kính rạn nứt nhẹ – không phải vì sức mạnh, mà vì… sự tương thích cấu trúc sinh học. Nó cùng chủng với những kẻ từng sáng tạo ra Nova Genesis.
Và rồi, nó mở miệng – lần đầu tiên.
Không thành lời, không sóng âm.
Chỉ một thông điệp truyền thẳng vào ý thức tất cả mọi người trong khu vực:
"Chúng ta đã từng là một.
Các ngươi lãng quên.
Còn ta – là ký ức trở lại đòi nợ."
Trong căn phòng Phản chiếu, quả cầu ký ức phát sáng chói lòa. Một đoạn dữ liệu cuối cùng hiện lên:
Tên của sinh vật ấy.
Nó chính là... Genesis-0 –
Phiên bản đầu tiên, nguyên mẫu của toàn bộ Dự án Tái Khởi.
Không phải một sinh vật ngoài hành tinh.
Không phải quái vật.
Mà là người đầu tiên được tạo ra để thay thế loài người.
Và giờ đây… nó đã trở về.