Chương 66: Thử thách của thời gian

Không gian xung quanh họ như thay đổi từng giây. Những bức tường đá với những ký tự cổ xưa không chỉ phản chiếu ánh sáng xanh nhạt, mà chúng còn như đang chuyển động, biến hóa liên tục, tạo thành một màn trình diễn kỳ ảo đầy huyền bí. Zara, Echo và Tarek đứng im lặng, mỗi người đắm chìm trong những suy nghĩ riêng, nhưng tất cả đều cảm nhận được một sức mạnh vô hình bao phủ không gian này.

Bên trong căn phòng rộng lớn, chỉ có tiếng bước chân của ba người vang lên dội lại từ những bức tường đá. Họ bước qua những khối đá khổng lồ, giống như đi trong một đại sảnh không bao giờ kết thúc. Mỗi bước đi của họ đều vang lên như một lời thách thức đối với không gian mà họ đang tiến vào. Nhưng ngay khi họ nghĩ mình đã đi xa đủ, một tiếng động lạ lại vang lên, và một cánh cửa đá bất ngờ mở ra trước mắt.

Cánh cửa này không giống bất kỳ cánh cửa nào mà họ đã thấy. Nó không phải là một lối đi thông thường, mà là một kết cấu phức tạp, giống như một cánh cổng thời gian hơn là một cửa vào phòng. Những vệt sáng từ những ký tự trên các bức tường phản chiếu lên cánh cửa, tạo nên những hình ảnh mờ ảo, biến đổi như thể chúng đang mở ra một cánh cửa đến những không gian khác biệt, những thế giới ngoài tầm với của loài người.

Zara quay lại nhìn Echo và Tarek, ánh mắt họ đầy lo lắng và bối rối. Dù họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống, nhưng trước cánh cửa này, dường như mọi thứ đều quá vượt xa sự hiểu biết của họ.

"Chúng ta phải đi qua cánh cửa này," – Zara nói, giọng cô kiên định nhưng vẫn không giấu nổi sự lo ngại. "Đây có thể là con đường duy nhất để giải mã những bí ẩn mà chúng ta đang tìm kiếm."

Tarek đứng im, đôi mắt anh dừng lại trên cánh cửa đá, cảm nhận một sự căng thẳng đang gia tăng. Anh hiểu rằng đây không phải là một cánh cửa bình thường, và vượt qua nó có thể là một thử thách không thể lường trước.

"Nếu đây là con đường duy nhất, chúng ta không còn lựa chọn," – Tarek thở dài, nhưng trong ánh mắt anh, có một sự quyết tâm không thể chối cãi.

Echo không nói gì, chỉ gật đầu, vẻ mặt anh tập trung cao độ. Anh cảm nhận được một điều gì đó trong không khí, một sự chờ đợi từ những ký tự cổ đại. Mọi thứ đều dường như được sắp xếp một cách tỉ mỉ, như thể vũ trụ này đang theo dõi mỗi bước đi của họ.

Lặng lẽ tiến về phía cánh cửa, Zara giơ tay chạm nhẹ vào bề mặt đá. Ngay lập tức, một luồng ánh sáng mạnh mẽ bùng lên từ những khe hở giữa các khối đá, bao trùm lấy họ. Cánh cửa bắt đầu chuyển động, những bức tường xung quanh họ như sống dậy, những ký tự trên đó bắt đầu phát sáng mạnh mẽ hơn, tạo thành một dòng chảy ánh sáng dẫn đường. Từng tiếng động như một bản nhạc kỳ lạ vang lên, và rồi, một âm thanh nhẹ nhàng như lời thì thầm của quá khứ vang lên từ phía cánh cửa.

"Chỉ những người xứng đáng mới có thể bước qua ngưỡng cửa này. Thử thách của thời gian sẽ đợi các ngươi."

Zara, Echo và Tarek không thể kìm nén sự bất ngờ, nhưng họ không lùi bước. Họ biết rằng câu trả lời cho tất cả những bí ẩn mà họ đang tìm kiếm chính là ở phía bên kia cánh cửa. Không ai trong số họ còn lại sự lựa chọn, và dù sao, họ cũng đã đến quá gần để quay lại.

Cánh cửa đá mở rộng ra, để lộ một không gian hoàn toàn khác biệt. Bên trong là một căn phòng rộng lớn, không có trần, chỉ là bầu trời rộng lớn với những ngôi sao sáng rực. Không có bất kỳ sự sống nào ở đây, chỉ có một không gian im lặng, vô tận. Giữa căn phòng, một chiếc bàn đá lớn đứng lặng lẽ, trên đó là một cuốn sách cổ xưa, mở ra như đang chờ đợi ai đó đến đọc.

Bước vào không gian đó, Zara cảm thấy một luồng khí lạnh xộc thẳng vào cơ thể, như thể thời gian đã ngừng trôi tại đây. Cô đưa mắt nhìn quanh, nhận ra rằng mọi thứ không phải là một nơi bình thường. Đây không phải là một phần của thế giới họ biết. Đây là một nơi đã vượt qua thời gian và không gian.

Echo tiến tới gần chiếc bàn, những ngón tay anh khẽ chạm vào trang sách mở ra trước mặt. Mặt anh không thể giấu được sự tò mò.

"Đây là... lịch sử của tất cả những gì đã xảy ra?" – Echo hỏi, giọng anh trầm thấp, như thể đang nói với chính mình.

Zara không trả lời ngay lập tức. Cô nhìn vào cuốn sách với ánh mắt đầy nghi ngại, nhưng cũng không kém phần háo hức. Cô biết rằng mỗi câu chữ trong đó sẽ là chìa khóa mở ra những bí ẩn về sự tồn tại của họ, về cánh cửa này, và về mục đích của cuộc hành trình này.

"Mở nó đi," – Zara nói, giọng cô không chút do dự. "Chúng ta đã đến đây, không thể dừng lại bây giờ."

Echo gật đầu, và khi anh bắt đầu lật từng trang sách, một luồng sáng mạnh mẽ lại bùng lên, ánh sáng chiếu rọi toàn bộ không gian xung quanh. Những ký tự cổ xưa dần dần xuất hiện trên không trung, xoay quanh họ như những tia sáng kỳ lạ.

Và rồi, một tiếng nói từ trong sách vang lên.

"Chúng ta sẽ thử thách các ngươi, thử thách của thời gian. Để mở ra bí mật này, các ngươi phải đối mặt với chính mình."