Chương 101: Ánh sáng và bóng tối

Tiếng gió xào xạc giữa rừng như những lời thì thầm của thế giới cổ xưa. Kito, Yuna, Tarek và các đồng đội vừa bước qua thử thách lớn nhất trong tâm trí họ, nhưng phía trước lại là một khung cảnh hoàn toàn khác — một vùng đất không ánh mặt trời, nửa sáng nửa tối, như thể cả hai thế giới đang va chạm nhau tại nơi này.

Một đường ranh giới chia khu vực thành hai phần rõ rệt: bên trái là ánh sáng rực rỡ đến chói mắt, bên phải là bóng tối dày đặc như thể nuốt chửng tất cả. Mỗi bên đều có cánh cổng khổng lồ — một trắng tinh, một đen tuyền. Trên cả hai cánh cổng đều có khắc chữ cổ.

Yuna đọc lên, giọng cô trầm ngâm:

"Chọn ánh sáng, hy sinh cái tôi." "Chọn bóng tối, giữ lại bản ngã."

"Nghe có vẻ như một cái bẫy," Tarek nhíu mày, "nhưng nếu không chọn, chúng ta sẽ không thể tiến tiếp."

Kito bước lên, chạm tay vào không khí ngay ranh giới và cảm nhận được sự giằng co trong chính bản thân mình. Ánh sáng rực rỡ gọi mời anh với cảm giác thanh thản, trong khi bóng tối dường như thì thầm những điều mà anh từng cố quên.

"Chúng ta không cần chọn một trong hai," anh đột ngột nói, "bởi vì ánh sáng không tồn tại nếu không có bóng tối."

Anh rút ra thanh đoản kiếm ánh bạc mà họ tìm được trong thử thách trước. Thanh kiếm tỏa ra năng lượng trung hòa — không thiên lệch. Kito đặt nó vào giữa ranh giới, và ngay lập tức, một luồng sáng giao thoa bùng nổ, kết nối cả hai cánh cổng.

Hai cánh cổng rung lên, rồi... một cánh cổng thứ ba xuất hiện, lặng lẽ mở ra. Cánh cổng ấy không sáng cũng không tối, mà là một màu xám mờ ảo, như thể là sự dung hòa giữa hai mặt đối lập.

Một giọng nói vang lên trong đầu cả nhóm — trầm lắng nhưng đầy uy nghi:

"Kẻ nào hiểu được sự cân bằng, mới xứng đáng tiến vào tâm mạch của thế giới."

Không ai chần chừ. Họ cùng nhau bước qua cánh cổng xám, ánh sáng và bóng tối cuộn lại sau lưng họ như bị thu hồi.

Bên trong, một khung cảnh lạ lẫm mở ra. Không phải rừng, không phải núi, mà là một không gian lơ lửng đầy tinh thể, nơi mọi thứ như được cấu tạo từ ký ức, cảm xúc và thời gian. Một sinh vật to lớn, như thần thú thủ hộ, đứng đợi họ ở trung tâm.

"Chào mừng các ngươi đến với Nội giới Thức tỉnh," nó nói bằng giọng người, đôi mắt rực sáng nhìn thấu linh hồn từng người.

Kito nắm chặt thanh kiếm, trái tim anh đập mạnh. Anh biết — đây là nơi quyết định tất cả. Cái chết, sự thật, những âm mưu bị chôn vùi, và sợi dây liên kết giữa thế giới thực và bí ẩn cổ đại — tất cả sẽ bắt đầu hé lộ tại đây.