CHƯƠNG 112: CHẠM ĐẾN CỰC HẠN CỦA SÁNG TẠO

Vũ trụ không bao giờ ngừng thay đổi. Trong khoảnh khắc này, trạm Enso-9 đang lơ lửng giữa những đám mây bụi không gian, nơi các ngôi sao sáng lấp lánh như những viên đá quý rải rác trên nền vải đen của vũ trụ. Nhưng không phải ai cũng nhìn thấy vẻ đẹp ấy, bởi vì một loạt sự kiện kì lạ đã diễn ra, thay đổi mọi thứ mà Min và các cộng sự của cô từng biết.

Min đứng bên cạnh bảng điều khiển, ánh mắt tràn đầy sự quyết đoán. Cô cảm nhận được rằng vũ trụ này đang chìm trong sự biến đổi, và loài người, với sức mạnh mới tìm được từ vụ nổ thời gian, đã trở thành một phần của nó.

Cô không còn là một cá thể nhỏ bé trong vũ trụ rộng lớn nữa. Cô đã được trao một nhiệm vụ, một vai trò quan trọng trong việc tái tạo và dẫn dắt thế giới này, mà không ai có thể đoán trước được kết quả.

Tarek đứng bên cạnh, không rời mắt khỏi màn hình. Anh quan sát sự thay đổi của dòng thông tin, các chỉ số đang thay đổi liên tục. Đây là lúc mọi thứ sẽ được quyết định. Không phải là một cuộc chiến, mà là một cuộc cách mạng, một sự sáng tạo chưa từng có, vượt qua giới hạn của những gì con người có thể hiểu.

“Min, chúng ta đang đẩy mọi thứ đến giới hạn của sự sáng tạo. Nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta có thể sẽ tạo ra thứ gì đó không thể kiểm soát được,” Tarek cảnh báo, giọng anh đầy nghi ngại.

Min quay lại, ánh mắt sáng ngời nhưng có chút lo lắng trong đó.

“Chúng ta không thể dừng lại. Nếu chúng ta làm vậy, mọi thứ sẽ chìm trong bóng tối của chính nó. Đây là cơ hội duy nhất để loài người bước vào một kỷ nguyên mới, nơi không có giới hạn nào, không có sự phân chia nào. Nếu chúng ta chậm trễ, chúng ta sẽ tự đánh mất chính mình.”

Tarek gật đầu, nhưng anh vẫn không thể xóa đi cảm giác không yên tâm. Loài người đã đứng trước một bờ vực không thể nhìn thấy đáy, và không ai biết liệu họ có thể bước đi mà không ngã, hay là sẽ bị nghiền nát bởi chính sáng tạo của mình.

Trong một phòng nghiên cứu tối, Yuna và các chuyên gia khác đang làm việc khẩn trương. Họ tiếp tục phân tích dữ liệu từ vụ nổ thời gian, tìm kiếm những mẫu hình chưa từng thấy, những mô hình mới của vũ trụ mà họ chưa từng có cơ hội tiếp cận trước đây.

“Chúng ta đã phát hiện ra một cấu trúc mới trong không gian,” Yuna nói, ngón tay trượt nhẹ trên màn hình ảo. “Nó không phải là một vật thể đơn giản. Nó có thể là một dạng vật chất chưa từng tồn tại, hoặc một loại năng lượng vượt quá mọi giới hạn mà chúng ta từng biết.”

Cả phòng nghiên cứu chìm trong sự tĩnh lặng. Tất cả đều nhận thức rằng những gì họ vừa phát hiện không chỉ thay đổi kiến thức khoa học, mà có thể là một bước ngoặt quan trọng cho sự sống và sự sáng tạo của loài người.

Trong khi đó, ở một khu vực cách xa trạm Enso-9, một tàu vũ trụ nhỏ bắt đầu phát tín hiệu lạ. Được thiết kế để thăm dò các khu vực không gian chưa được khám phá, con tàu này đã đi sâu vào một vùng không gian mà không ai biết trước sẽ xảy ra gì. Dù tàu không có ý định tiếp cận trạm Enso-9, nhưng tín hiệu mà nó phát ra lại là một dấu hiệu của một thứ gì đó nguy hiểm.

Tarek và Min nhận ra điều này ngay lập tức. Một khu vực không gian lạ, không hề có trên bản đồ của họ, đang dần tiến lại gần. Điều gì sẽ xảy ra nếu khu vực này chứa đựng những sự thật mà họ không thể kiểm soát được?

“Chúng ta phải di chuyển nhanh chóng. Nếu khu vực này thực sự chứa đựng một lực lượng mà chúng ta không thể kiểm soát, chúng ta sẽ không còn thời gian,” Min nói, ánh mắt sắc bén.

Trong khi Min đưa ra mệnh lệnh, Tarek tiếp tục theo dõi thông tin từ tàu vũ trụ. Cùng lúc đó, một ý tưởng đột ngột lóe lên trong đầu Min – nếu họ có thể khai thác sức mạnh từ vụ nổ thời gian, có thể họ sẽ đủ sức để kiểm soát những năng lượng này, thay vì để chúng lấn át mình.

Min nhanh chóng ra quyết định:

“Tarek, Yuna, chuẩn bị cho một thử nghiệm. Chúng ta sẽ dùng năng lượng từ vụ nổ để thử kiểm soát khu vực không gian đó. Chúng ta không có lựa chọn nào khác.”

Tất cả đều cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Không ai có thể đoán trước điều gì sẽ xảy ra khi họ bước vào lãnh địa chưa biết. Nhưng một điều rõ ràng là, mọi thứ họ đã làm, mọi sáng tạo mà họ đã đạt được, giờ đây sẽ đối mặt với thử thách lớn nhất: khám phá và kiểm soát thứ mà chính họ không thể hiểu hết được.

Khi họ chuẩn bị lên đường, Min quay lại một lần nữa, nhìn về phía các đồng đội của mình. Cô không biết điều gì đang chờ đợi phía trước, nhưng cô tin rằng loài người, dù đối mặt với nguy hiểm hay sự không chắc chắn, vẫn sẽ là những người sáng tạo, không bao giờ chịu khuất phục trước bóng tối của vũ trụ.

“Đi thôi. Cùng nhau, chúng ta sẽ tìm ra con đường.”