Không gian trong tàu Enso-9 đã ổn định lại, nhưng bầu không khí dường như vẫn nặng nề, căng thẳng. Mọi người trong đội ngũ đều không thể che giấu sự hoang mang trong ánh mắt. Mặc dù sự xuất hiện của bóng mờ đó đã tạm thời chấm dứt, nhưng sự hiện diện của một thế lực ngoài tầm hiểu biết con người khiến họ không thể yên tâm.
Min vẫn đứng ở vị trí điều khiển, nhưng đôi tay cô đã lạnh toát mồ hôi. Cô nhìn ra cửa sổ tàu, nơi không gian đen tối vô tận dường như muốn nuốt chửng tất cả. Cảm giác bị theo dõi vẫn vẩn vơ quanh, và cô biết rằng điều gì đó lớn lao hơn đang chờ đợi phía trước.
Tarek quay lại nhìn cô, gương mặt anh không còn vẻ tự tin như thường lệ. Anh mở miệng, nhưng dường như không thể tìm ra từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc của mình.
"Min... Cái đó... chúng ta vừa trải qua là gì? Có vẻ như chúng ta đã chạm vào một cái gì đó mà không thể kiểm soát."
Min hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Không phải là cái gì, Tarek. Chúng ta vừa gặp phải một thực thể—hoặc một thế lực—vượt qua mọi giới hạn mà chúng ta biết. Tôi không biết nó là gì, nhưng chắc chắn nó đang quan sát chúng ta."
Cả nhóm im lặng. Yuna, đứng gần đó, cảm thấy tâm trạng nặng nề. Cô bước tới gần Min, đặt tay lên vai cô.
"Min, có thể chúng ta đã làm điều gì đó không nên làm. Có lẽ đây không phải là vùng đất mà chúng ta nên thăm dò."
Min quay lại nhìn Yuna, ánh mắt sắc bén nhưng cũng đầy mệt mỏi. Cô hiểu nỗi lo sợ của mọi người, nhưng không thể để sự hoang mang lấn át lý trí.
"Chúng ta không thể dừng lại, Yuna. Dù gì đi nữa, chúng ta đã đi quá xa rồi. Và nếu chúng ta không tìm ra sự thật, ai sẽ làm điều đó?"
Câu trả lời của Min mang một sức mạnh đáng kinh ngạc, như một lời tuyên bố chiến thắng nỗi sợ hãi. Cô nhìn Tarek và các thành viên khác, tất cả đều nhìn cô với sự tin tưởng.
Ngay khi nhóm chuẩn bị tiếp tục hành trình, đột nhiên, một âm thanh từ hệ thống báo động vang lên. Cả đội quay lại nhìn màn hình, nơi một cảnh báo đỏ rực hiện lên.
"Đoạn đường phía trước có chứa cấu trúc không xác định, có khả năng là một cánh cổng không gian hoặc một thực thể khổng lồ," giọng của hệ thống tự động thông báo.
Min không cần phải nghĩ lâu. Cô ra lệnh ngay lập tức.
"Chuyển hướng. Hướng trái, tắt toàn bộ hệ thống phản lực!"
Tarek nhanh chóng làm theo, và tàu Enso-9 chuyển động, rẽ hướng vào một khu vực chưa được xác định. Nhưng không khí xung quanh lại có sự thay đổi rõ rệt. Bầu trời đen tối bên ngoài trở nên sáng rực, ánh sáng từ một cánh cổng khổng lồ bùng lên, phát ra một chùm tia sáng mạnh mẽ và rọi thẳng vào tàu.
Ngay lập tức, tàu bắt đầu lắc lư mạnh mẽ. Các thành viên trong tàu phải bám chặt để không bị ngã. Cảm giác như mọi thứ xung quanh họ bị đẩy ra khỏi quỹ đạo, và tàu đang bị kéo về một điểm vô hình.
"Chúng ta đang bị hút vào!" Yuna la lên, giọng đầy hoảng loạn.
Min lập tức nắm lấy bảng điều khiển, áp lực không gian dường như gia tăng gấp bội. Tàu Enso-9 đang bị kéo vào một lực trường không thể giải thích được.
"Cố gắng bám chặt! Tàu không thể chịu được sức hút này lâu!" Min gầm lên, cố gắng duy trì bình tĩnh trong khi các hệ thống tàu vẫn đang bị tê liệt.
Bỗng nhiên, không gian xung quanh họ như vỡ ra, một làn sóng ánh sáng mạnh mẽ bao phủ toàn bộ tàu. Và ngay trước mắt họ, cánh cổng khổng lồ bắt đầu mở ra, phóng ra một luồng năng lượng chói mắt. Một bóng hình to lớn xuất hiện, không thể xác định rõ hình dạng, nhưng lại có một khí chất vô cùng mạnh mẽ, như thể đang tiến lại gần họ.
Min cố gắng điều khiển tàu để thoát khỏi vòng xoáy nguy hiểm, nhưng mỗi cử động lại khiến mọi thứ càng tồi tệ hơn. Tàu không thể thoát ra khỏi cánh cổng đó. Cuối cùng, tiếng động như từ một máy móc khổng lồ vang lên trong không gian, và tàu Enso-9 bị nuốt chửng bởi một lực hút không thể chống cự.
Khi Min tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một không gian hoàn toàn khác biệt. Không gian xung quanh là một vùng sáng mờ ảo, với các cấu trúc kỳ lạ giống như những vật thể không thể nhận dạng được. Toàn bộ đội ngũ đã tập hợp ở đây, nhưng mọi người đều hoảng loạn và không thể hiểu được điều gì vừa xảy ra.
Tarek đứng bên cạnh Min, mồ hôi ướt đẫm, nhưng ánh mắt anh lại sáng lên sự quyết tâm.
"Chúng ta đã tới đâu? Cái này không thể là một không gian vũ trụ bình thường."
Min nhìn xung quanh, bầu không khí xung quanh họ dường như đang dập dờn, như một thứ năng lượng không thể nắm bắt.
"Đây không phải là một không gian vũ trụ như chúng ta đã biết. Đây có thể là một nơi mà những thực thể này cư ngụ." Min nói, sự nghiêm trọng trong giọng điệu của cô khiến cả nhóm im lặng.
Ngay lúc đó, bóng tối trước mặt bắt đầu nhấp nháy, và một giọng nói vang lên từ không gian tĩnh lặng.
"Chào mừng các ngươi đến với nơi các ngươi không thể quay lại."
Ánh sáng xung quanh họ bắt đầu thay đổi, như thể đã đến lúc họ đối mặt với thử thách khó nhất trong cuộc đời.