CHƯƠNG 124: HÀNH TRÌNH BẤT ĐỊNH

Min, Tarek và Yuna đứng trước một quyết định không thể tránh khỏi, bàn thờ với viên đá phát sáng như một chứng nhân, một vật phẩm vô giá không chỉ mang trong mình sức mạnh siêu việt mà còn là một cánh cửa dẫn đến tương lai không thể đoán trước.

Những ký ức trong đầu Min vẫn còn quấn lấy cô. Đó là những ký ức về gia đình, về những người mà cô từng yêu thương, những người đã cùng cô trải qua bao nhiêu sóng gió, và cả những mất mát mà cô không thể thay đổi. Tuy nhiên, giờ đây cô nhận ra rằng, chính những ký ức ấy mới là thứ sẽ giúp cô trưởng thành, vượt qua tất cả.

"Chúng ta không thể quay lại, đúng không?" Min nói, giọng cô nhẹ nhưng đầy sự kiên định.

Tarek nhìn cô, ánh mắt anh tràn đầy sự hiểu biết và đồng cảm. "Đúng vậy, dù có gì xảy ra, chúng ta đã chọn con đường này rồi. Không còn đường lui nữa."

Yuna không nói gì, nhưng ánh mắt cô đã trả lời. Mỗi bước đi của họ đã trở thành một phần của số phận, không thể thay đổi được nữa. Họ đã đi quá xa để có thể quay lại.

Người đàn ông đứng cạnh viên đá mỉm cười một cách bí ẩn, như thể ông ta đã chờ đợi câu trả lời này từ lâu. "Các ngươi đã quyết định rồi sao?"

Min gật đầu, ánh sáng từ viên đá như phản chiếu sự quyết tâm trong đôi mắt cô. "Chúng tôi đã sẵn sàng."

Người đàn ông không nói thêm lời nào. Thay vào đó, ông ta đưa tay ra, vẫy nhẹ một cái, khiến không gian xung quanh chao đảo. Một cơn sóng ánh sáng tràn ra từ viên đá, và không gian bắt đầu thay đổi. Mọi thứ trở nên mờ ảo và lạ lẫm, như thể vũ trụ này đang bắt đầu gập lại chính nó.

"Chúc mừng các ngươi," ông ta nói, giọng đã nhẹ nhàng hơn. "Các ngươi đã vượt qua thử thách cuối cùng."

Một cánh cửa khác, lần này là một cánh cửa vĩnh hằng, hiện ra trước mắt họ. Nó không giống bất kỳ cửa nào họ từng gặp, không phải một cánh cửa vật lý, mà là một cánh cửa tâm linh, nơi mọi thứ đều trở nên vô định.

Min hít một hơi thật sâu. "Chúng ta sẽ bước vào đó, phải không?"

"Không có sự lựa chọn nào khác," Yuna nói, giọng cô vẫn chắc chắn như mọi khi. "Và tôi tin chúng ta có thể làm được."

Cả ba người bước vào cánh cửa ấy. Họ không biết mình sẽ đi đâu, không biết sẽ gặp phải những thử thách gì. Chỉ biết rằng hành trình này sẽ không bao giờ kết thúc. Tương lai mà họ bước vào là một hành trình bất định, nơi họ không còn kiểm soát được số phận của chính mình nữa.

Và thế là, ba người của họ bước vào cánh cửa ấy, không còn biết trước được điều gì đang chờ đợi họ. Nhưng một điều chắc chắn là, họ đã sẵn sàng đối mặt với mọi thứ. Không còn sợ hãi, không còn nghi ngờ, chỉ còn sự quyết tâm không ngừng nghỉ.