Không gian vừa lắng lại, cũng là lúc cơ thể của Min bắt đầu rung chuyển. Một nguồn năng lượng ẩn sâu trong cô như bị kích hoạt, tỏa ra những tia sáng rực rỡ bao trùm cả vùng trời đen kịt. Cả Tarek và Yuna đều lùi lại một bước, cảm nhận rõ rệt khí tức đang bộc phát từ người Min không còn giống như trước nữa – nó mạnh mẽ, dữ dội và... cổ xưa.
“Min!” Yuna gọi lớn, nhưng Min không trả lời.
Đôi mắt cô bừng lên ánh sáng bạc, mái tóc tung bay, từng bước chân như dẫm lên những vệt sáng thần thánh. Những hình xăm hình tròn bí ẩn vốn mờ nhạt trên tay cô giờ đây phát sáng rõ rệt, như đang phản hồi lại lời gọi từ một thế lực lớn hơn.
“Cô ấy đang… thức tỉnh hoàn toàn,” Tarek thốt lên. “Đây không còn là sức mạnh bình thường nữa. Đây là thứ từng được truyền thuyết ghi lại… là sức mạnh của Thánh Thể.”
Một ký ức xưa cũ ùa về trong đầu Tarek: một bản ghi chép cổ đại nói về những người được chọn – mang trong mình sức mạnh cổ xưa của Vũ Trụ. Họ không sinh ra để chỉ chiến đấu, mà để gánh vác sứ mệnh gìn giữ cân bằng giữa ánh sáng và bóng tối.
Lúc này, Kẻ Cản Trở – sinh vật khổng lồ mà họ vừa đối đầu – đột ngột khựng lại, ánh mắt chuyển từ kiêu ngạo sang kinh hãi.
“Không thể nào… Thánh Thể đã tuyệt diệt hàng ngàn năm… sao ngươi lại sở hữu được…”
Min nâng cánh tay lên, một thanh trường thương bằng năng lượng nguyên thủy hiện ra từ hư không, run rẩy trong giây lát rồi ổn định. Cô không nói gì, chỉ bước về phía sinh vật khổng lồ.
Bầu trời như rách toạc. Từng tia chớp đan xen qua nhau, kéo theo những tiếng gầm thét từ hư không. Trận chiến chưa kết thúc – nó chỉ mới bắt đầu lại, nhưng lần này, cục diện đã đảo ngược hoàn toàn.
Min phóng tới như một tia chớp, trường thương trong tay vẽ nên một vòng sáng lấp lánh, xuyên qua lớp phòng ngự dày đặc của kẻ thù. Tiếng kim loại va chạm với không gian như vỡ vụn vang lên, tiếp theo là tiếng rên rỉ của sinh vật bị trúng đòn chí mạng.
“Aaargghh!!” Sinh vật lùi lại, cả người bắt đầu vỡ ra từng mảnh ánh sáng đen, như thể bị phân rã bởi một thứ ánh sáng không thuộc thế giới này.
“Ta... không thể thua... một Thánh Thể chưa hoàn thiện như ngươi!”
Min không trả lời. Cô đứng đó, đôi mắt dần dịu lại, thanh thương tan biến thành những mảnh sáng nhỏ li ti rồi hòa vào không gian.
Cùng lúc đó, cơ thể sinh vật đổ sụp, hòa tan vào không gian hư vô. Cơn lốc đen cuốn đi tàn dư của nó, để lại sự yên tĩnh đáng sợ.
Yuna và Tarek vội chạy tới bên Min, đỡ lấy cô khi đôi chân cô khuỵu xuống. Sức mạnh bộc phát vừa rồi đã rút cạn gần như toàn bộ năng lượng cô có.
“Min, cô làm được rồi,” Yuna thì thầm, xúc động.
Min thở dốc, nhưng trong đôi mắt vẫn ánh lên sự quyết tâm. “Đây... mới chỉ là khởi đầu. Sức mạnh này không chỉ để chiến đấu… mà để kết thúc một chuỗi số phận đã định sẵn.”
Tarek gật đầu, mắt anh nhìn về phía chân trời. “Nếu Thánh Thể đã thức tỉnh, thì kẻ thù cũng sẽ không ngồi yên. Những gì đang chờ chúng ta… còn tăm tối hơn rất nhiều.”
Gió nổi lên lần nữa. Xa xa, một vùng sáng mờ hiện ra – là cánh cổng dẫn tới tầng tiếp theo của hành trình.
Họ đứng dậy, một lần nữa bước tiếp. Bởi vì thế giới đang chờ họ cứu rỗi.