Chương 147: Những Tên Lính Của Quá Khứ

Khi ba người bước qua lối đi mở rộng, một không gian mới hiện ra, nhưng không giống bất kỳ nơi nào họ từng thấy. Mọi thứ xung quanh họ đều bị bao phủ bởi một màn sương mờ, không thể nhìn rõ chi tiết. Những âm thanh lạ lùng vang vọng, như tiếng bước chân của những ai đó đi lại, nhưng khi họ nhìn quanh, chỉ thấy những bóng hình mờ ảo trôi lơ lửng.

Yuna, Min và Tarek tiến lên, lòng đầy nghi hoặc. Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng mỗi người, nhưng họ không dừng lại. Mỗi bước đi đều nặng nề, như thể họ đang bước vào một thế giới không thuộc về mình.

Bất chợt, một tiếng cười khinh miệt vang lên trong không gian, khiến cả ba người giật mình.

"Ta đã biết các ngươi sẽ đến. Đã quá lâu rồi."

Âm thanh đó có vẻ như xuất phát từ tất cả mọi phía, không thể xác định được nguồn gốc. Một ánh sáng mờ ảo bỗng hiện lên trước mặt họ, và một hình ảnh quen thuộc dần dần hiện ra. Đó là hình bóng của một người mà mỗi người trong nhóm đã từng biết, nhưng không phải là một người thân thiết, mà là một kẻ thù của quá khứ.

Yuna nhận ra người đó ngay lập tức. Đó là nhân vật đã từng phản bội cô trong quá khứ, kẻ đã cướp đi những gì cô trân trọng nhất. Min cũng thấy bóng dáng của một người bạn đã từng là đồng đội của anh, nhưng giờ đây lại đứng đối diện với anh, ánh mắt đầy hận thù.

Tarek nhận thấy một hình bóng quen thuộc, một chiến binh đã từng đứng cùng anh trên chiến trường, nhưng giờ lại là một đối thủ đầy ác ý. Những tên lính của quá khứ, giờ đây đã trở thành những bóng ma, đứng trước họ như những thử thách không thể bỏ qua.

Không khí xung quanh nặng nề, đầy sự căng thẳng và dồn nén. Các bóng ma đó không chỉ là những hình ảnh của những kẻ đã phản bội, mà còn là sự phản ánh những nỗi đau và thất bại mà họ đã trải qua. Đó là những ký ức không thể xóa nhòa, những vết thương mà không ai trong ba người có thể quên được.

Yuna nhìn thẳng vào người phản bội cô, giọng nói lạnh lẽo:

"Ngươi không thể cản được ta. Ta đã học được cách vượt qua những bóng ma này."

Min cũng không hề nao núng, anh nhìn thẳng vào người đồng đội cũ đã phản bội, đôi mắt anh kiên quyết.

"Quá khứ là quá khứ. Những gì ta đã trải qua không thể thay đổi, nhưng ta có thể quyết định tương lai."

Tarek rút kiếm, ánh mắt anh không hề do dự.

"Những tên lính của quá khứ không thể làm ta chùn bước."

Khi ba người cùng nhau đối mặt với những bóng ma, không khí bắt đầu biến đổi. Những bóng ma bắt đầu tiến về phía họ, nhưng thay vì tấn công ngay lập tức, chúng chỉ đứng yên, nhìn họ chằm chằm với ánh mắt trống rỗng. Dường như chúng đang chờ đợi một phản ứng, một bước đi sai lầm từ họ.

Yuna là người đầu tiên tiến lên, đôi tay cô vươn ra như muốn chạm vào bóng ma trước mặt. Nhưng ngay khi cô vừa tiến lại gần, bóng ma đó bỗng nhiên biến mất trong một làn sóng sáng lấp lánh, để lại một không gian trống rỗng. Tất cả mọi thứ trở nên im lặng.

Min tiến lên phía trước, đôi mắt anh sắc bén, cẩn thận quan sát từng động tĩnh. Bất chợt, bóng ma của người bạn cũ lại xuất hiện, nhưng lần này nó không đứng yên, mà lao vào anh với tốc độ nhanh như chớp. Min không hề lo sợ, anh nhanh chóng rút thanh kiếm của mình và đón đỡ.

Nhưng ngay khi thanh kiếm của Min chạm vào bóng ma, một cơn đau đớn xuyên qua người anh. Một dòng điện lạnh lẽo chạy qua thân thể, khiến anh suýt ngã quỵ. Nhưng anh không lùi bước, trái lại, anh càng kiên quyết hơn, lấy lại thăng bằng và đẩy mạnh thanh kiếm, khiến bóng ma đó tan biến vào không khí.

Tarek không đứng ngoài cuộc chiến. Anh lao vào một bóng ma khác, nhưng lần này không phải là một cuộc chiến thể xác. Bóng ma này chỉ đứng đó, như thể nó đang thử thách tâm trí anh. Nó lặp lại những lời nói xưa cũ, những lời mà anh đã từng nghe trong quá khứ, khi anh còn là một chiến binh trẻ.

"Ngươi không đủ mạnh. Ngươi sẽ không bao giờ chiến thắng. Ngươi sẽ chỉ là một người mờ nhạt trong cái bóng của quá khứ." Giọng nói vang lên, đầy chế giễu và lạnh lùng.

Tarek không nói gì, anh chỉ đứng im lặng, nhắm mắt lại và hít thở sâu. Mỗi lời nói của bóng ma là một cú đánh vào tâm trí anh, nhưng anh không cho phép bản thân bị khuất phục. Anh tập trung, cảm nhận từng hơi thở, từng nhịp đập của trái tim mình, và cuối cùng anh đáp lại bằng một câu nói lạnh lùng.

"Quá khứ không thể định đoạt tương lai của ta."

Ngay lập tức, bóng ma đó biến mất, và không gian xung quanh họ bắt đầu thay đổi. Những thử thách của quá khứ đã không thể làm họ gục ngã, và giờ đây, họ tiếp tục bước vào con đường mới, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Yuna quay lại nhìn Min và Tarek, ánh mắt cô kiên định.

"Chúng ta đã vượt qua một phần thử thách. Nhưng con đường vẫn còn dài."

Min và Tarek đều gật đầu, không một lời nói ra, nhưng tất cả đều hiểu rằng, dù thử thách có lớn đến đâu, họ sẽ không bao giờ quay đầu.