Chương 149: Ánh Sáng Cuối Cùng

Ba người Yuna, Min và Tarek tiến vào bóng tối, nơi chỉ có một ngọn sáng nhỏ xa xa, dường như chỉ có thể đến được bằng lòng dũng cảm và sự kiên trì. Không gian xung quanh họ đen đặc, khiến mọi thứ dường như bị che lấp dưới màn đêm. Mỗi bước đi của họ vang lên rõ ràng trong không gian tĩnh lặng, như một nhắc nhở về sự căng thẳng và quyết tâm trong lòng.

Yuna đi đầu, ánh mắt không rời khỏi điểm sáng phía trước. Cô không hề do dự, cảm giác của cô không phải là sự sợ hãi mà là một niềm tin mạnh mẽ vào con đường đã chọn. Đôi bàn tay cô nắm chặt lại, cố gắng gạt bỏ đi những suy nghĩ tiêu cực. Đây là cuộc thử thách cuối cùng. Cô phải đi tới cùng.

Min và Tarek theo sát phía sau, cùng với Yuna, cả ba như một khối thống nhất, không ai quay lại. Mỗi người đều có mục tiêu riêng, nhưng họ biết rằng mục tiêu chung vẫn là một: vượt qua bóng tối và tìm thấy sự thật. Cảm giác nặng nề và căng thẳng bao trùm không gian, nhưng họ vẫn không từ bỏ.

Đột nhiên, một tiếng động nhẹ vang lên, như một cơn gió thoảng qua, rồi một bóng hình xuất hiện trước mắt họ. Đó là một người, cao lớn, với chiếc áo choàng đen dài, khuôn mặt không thể nhận ra vì bị che khuất bởi bóng tối. Người này đứng đó, như một bóng ma, nhìn vào họ mà không nói một lời.

Yuna tiến lên, cảm giác quen thuộc và sự tò mò khiến cô dừng lại trước mặt người đó. Cô cảm nhận được có gì đó kỳ lạ, nhưng lại không thể xác định được. Người này im lặng, đôi mắt sáng như hai viên ngọc đen.

Min và Tarek đứng phía sau, ánh mắt cảnh giác. Họ biết rằng mọi thứ chưa kết thúc, và có thể thử thách này sẽ là một trận chiến nữa, một trận chiến không chỉ với kẻ thù mà còn với chính bản thân họ.

Người lạ trong bóng tối chậm rãi lên tiếng, giọng nói như có chút buồn bã, như đang trách móc, nhưng cũng ẩn chứa một sự khẳng định mạnh mẽ.

"Các ngươi đã đến đây, nhưng liệu các ngươi đã sẵn sàng đối mặt với bản thân mình chưa? Ánh sáng chỉ có thể soi sáng nếu các ngươi biết chấp nhận bóng tối trong lòng."

Những lời này như một tiếng vang vọng trong lòng Yuna, Min và Tarek. Họ đứng đó, không biết phải làm gì. Mỗi người đều tự hỏi, liệu có phải thử thách này là cách để họ đối diện với những điều tối tăm trong lòng mình?

Yuna mím chặt môi, nắm chặt tay lại, cảm giác như những vết thương trong quá khứ lại ùa về. Nhưng cô biết rằng đây không phải là lúc để yếu đuối. Cô ngẩng cao đầu, ánh mắt kiên định nhìn vào bóng người kia.

"Tôi đã sẵn sàng đối mặt với tất cả. Dù có phải là chính mình hay là bóng tối nào khác, tôi sẽ vượt qua."

Min và Tarek cũng im lặng, nhưng ánh mắt của họ không hề kém phần mạnh mẽ. Họ biết, để chiến thắng thử thách này, họ phải gạt bỏ hết những nghi ngờ, lo lắng, và tin tưởng vào chính mình.

Người kia cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói vang lên như một lời khẳng định:

"Vậy thì bước tiếp đi. Con đường sẽ không còn dễ dàng, nhưng nếu các ngươi có thể vượt qua bản thân, ánh sáng sẽ soi sáng con đường của các ngươi."

Với những lời đó, bóng người kia dần mờ nhạt, và chỉ còn lại ngọn sáng phía xa. Cánh cửa cuối cùng dường như đã mở ra, một thế giới mới, một ánh sáng mới đang chờ đợi.

Yuna nhìn vào Min và Tarek, mỉm cười.

"Chúng ta đã vượt qua tất cả. Giờ chỉ còn lại ánh sáng cuối cùng."

Ba người không nói gì thêm, họ tiếp tục bước đi, vững vàng và không ngừng tiến về phía ngọn sáng. Ánh sáng đó càng lúc càng gần, chiếu rọi lên khuôn mặt họ, làm sáng bừng tất cả những lo âu, sợ hãi trước đó. Ánh sáng không chỉ là một điểm cuối của cuộc hành trình, mà còn là biểu tượng của sự chiến thắng, của việc họ đã vượt qua được chính mình.

Khi ba người bước đến gần ngọn sáng, không gian xung quanh họ thay đổi một cách kỳ diệu. Bóng tối dần tan biến, và họ thấy mình đứng trên một vùng đất mới, rộng lớn và đầy hứa hẹn. Trước mặt họ là một cánh đồng xanh bát ngát, và bầu trời trên cao trong vắt, không một gợn mây. Họ đã vượt qua mọi thử thách, và con đường mới đang mở ra trước mắt.

Yuna quay lại nhìn Min và Tarek, rồi cười nhẹ.

"Chúng ta đã đến đích."

Min gật đầu, ánh mắt sáng ngời.

"Và đây mới chỉ là sự khởi đầu."

Tarek nhìn về phía xa, nở nụ cười tự tin.

"Con đường dài còn nhiều điều phải khám phá, nhưng chúng ta đã sẵn sàng."

Cả ba người bước đi, mỗi bước đi tựa như một lời khẳng định rằng họ đã vượt qua tất cả, không chỉ là thử thách của thế giới, mà còn là thử thách của chính bản thân họ. Và con đường mới, với tất cả những cơ hội và thử thách phía trước, đang chờ đợi.