Chương 13: Bóng ma giật dây

Sau trận chiến tại khu công nghiệp, thành phố lặng lẽ như đang thở phào nhẹ nhõm. Nhưng trong lòng Quang, Lan và Minh, sự yên tĩnh này chỉ là tạm thời. Cảm giác như có một điều gì đó còn lại trong bóng tối, một bí mật chưa được hé lộ, một con quái vật vẫn đang chực chờ, ẩn mình sau những bộ mặt quen thuộc.

Trịnh Hào đã bị bắt, và mọi thứ đều có vẻ như đã kết thúc. Nhưng một đêm, khi Quang ngồi trong phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ, anh bất chợt nhận ra điều gì đó kỳ lạ. Không phải sự an tĩnh của thành phố hay ánh đèn xa xăm, mà là cái gì đó mờ ám lấp ló phía sau những đám mây đen. Anh cảm giác mình vẫn chưa thực sự thắng được.

"Có thể chúng ta đã đánh bại Trịnh Hào," Quang suy tư, "nhưng kẻ thực sự đứng sau hắn vẫn chưa lộ diện."

Lan bước vào, mắt cô không rời khỏi Quang. "Anh không cảm thấy là mình đã đánh bại được điều gì đó lớn lao sao? Thành phố này đã thay đổi."

Quang lắc đầu, một tia sáng loé lên trong mắt anh. "Không phải tất cả đã thay đổi. Còn rất nhiều người chơi đằng sau cái vở kịch này. Kẻ đứng sau Trịnh Hào, người khiến tất cả mọi thứ trở thành hiện thực mà chúng ta thấy, vẫn chưa bị lộ diện."

Minh bước vào, theo sau là một nhân viên kỹ thuật của họ, người vừa mang đến một thông tin mới. "Thưa anh, chúng tôi vừa giải mã một số dữ liệu trong các máy chủ của Trịnh Hào. Có một cái tên liên tục xuất hiện."

Quang nhìn vào màn hình máy tính, trên đó là những dòng mã phức tạp. Nhưng một cái tên bắt đầu hiện lên, cứ như vậy, lặp đi lặp lại: Vũ Hải Dương.

"Vũ Hải Dương…?" Quang thốt lên, mắt anh nheo lại. "Đó là ai?"

"Là một người đứng sau một trong những tập đoàn lớn nhất thành phố này," nhân viên kỹ thuật giải thích. "Không ai biết rõ về ông ta, chỉ nghe đến tên trong các giao dịch ngầm. Hình như ông ta điều hành một mạng lưới tài chính khổng lồ dưới vỏ bọc hợp pháp."

Minh cau mày. "Hóa ra, Trịnh Hào chỉ là một phần của một bức tranh lớn hơn. Hải Dương mới là người đang điều khiển tất cả."

Đêm hôm đó, nhóm của Quang bắt đầu theo dấu vết của Vũ Hải Dương. Họ nhận được thông tin về một cuộc họp quan trọng sẽ diễn ra vào đêm khuya, tại một khu biệt thự sang trọng nằm khuất sau rừng cây.

Khi họ đến nơi, những cánh cửa sắt nặng nề của biệt thự mở ra, ánh đèn vàng hắt lên mặt đường. Từ bên trong, tiếng nói chuyện nhẹ nhàng vang ra, mang theo sự kiêu hãnh của những người có quyền lực. Quang đứng ngoài cửa, nhìn vào không gian đó với ánh mắt sắc bén.

"Đây là lần cuối cùng chúng ta đối mặt với cái bóng này," Quang nói nhỏ, "Kể từ hôm nay, Vũ Hải Dương sẽ không còn là cái bóng nữa."

Lan và Minh gật đầu, chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.

Họ thâm nhập vào biệt thự, di chuyển nhẹ nhàng như bóng ma giữa những bức tường đá lạnh lẽo. Chỉ một chút tiếng động có thể khiến họ bị phát hiện. Nhưng ngay khi bước vào phòng họp, Quang nhìn thấy một cảnh tượng không thể ngờ tới.

Vũ Hải Dương đang ngồi ở giữa bàn họp, xung quanh là một nhóm người mặc suit đen, mắt lạnh như băng. Nhưng điều khiến Quang và nhóm của anh sững sờ chính là người ngồi cạnh Vũ Hải Dương: Trần Văn Lực.

"Chú Lực…" Lan lẩm bẩm, giọng cô đầy hoang mang.

Trần Văn Lực, người mà họ đã tin tưởng, người mà họ nghĩ đã qua đời trong cuộc chiến trước, giờ đây đang ngồi cạnh tên kẻ thù lớn nhất của họ. Lực cười nhẹ khi nhìn thấy Quang và nhóm của anh.

"Các cháu đến rồi à?" Lực cất giọng đều đều. "Các cháu có thể thắng Trịnh Hào, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể đánh bại được một cái bóng lớn như Vũ Hải Dương."

"Chú… chú là người đứng sau tất cả sao?" Lan hỏi, trong khi lòng cô đầy sự hoang mang.

Trần Văn Lực đứng dậy, ánh mắt không còn chút tình thương nào. "Không, các cháu đã quá ngây thơ. Đây không phải là chuyện của một người. Đây là trận đấu của những kẻ mạnh, và các cháu chỉ là những quân cờ mà ta đã sắp xếp trong suốt bao nhiêu năm qua."

Quang cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt, nhưng anh không thể lùi bước. "Chú và Vũ Hải Dương đang muốn gì? Vì sao lại làm tất cả những chuyện này?"

Vũ Hải Dương cười nhẹ, ánh mắt như một con thú săn mồi. "Thành phố này, các ngươi không thể hiểu được. Chúng ta đang tạo ra một thế giới mới, nơi chỉ có những người thực sự mạnh mẽ mới có thể tồn tại. Và tất cả các ngươi chỉ là một phần trong quá trình đó."

Quang hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. "Không phải tất cả mọi thứ đều có thể mua bán bằng quyền lực, Hải Dương. Thành phố này sẽ không thuộc về các ngươi."

Cuộc đối đầu giữa hai bên đã bắt đầu, và lần này, không ai có thể lùi bước. Tất cả đều đang chờ đợi câu trả lời cuối cùng: Liệu quyền lực có thể thực sự thay đổi tất cả, hay chính những giá trị con người sẽ là thứ giúp họ chiến thắng trong trận chiến này?