Chương 12: Trận chiến cuối cùng

Từng cơn gió lạnh lẽo thổi qua những con phố tăm tối của thành phố, cuốn theo mùi thuốc súng, mùi khói bụi và cả những bí mật mà bấy lâu nay được giấu kín. Những tòa nhà cao chọc trời, những con đường tấp nập giờ đây lại là chiến trường ngầm, nơi mà từng quyết định nhỏ nhất có thể thay đổi cả cục diện.

Quang đứng trước tấm bản đồ lớn trải trên bàn, ánh sáng từ đèn bàn mờ ảo chiếu lên những dấu đỏ mà họ đã đánh dấu từ những ngày qua. Cảnh vật ngoài cửa sổ trở nên mờ nhạt, nhưng tâm trí anh thì đầy ắp những suy nghĩ.

"Chúng ta phải chấm dứt tất cả ở đây," Quang nói, giọng trầm thấp nhưng quyết liệt.

Lan nhìn vào bản đồ, đôi mắt không rời khỏi những điểm nóng: các kho vũ khí, các nhà máy sản xuất vũ khí trái phép, những khu vực mà họ biết Trịnh Hào sẽ có mặt trong đêm nay. "Vậy chúng ta sẽ tấn công vào đâu?"

Minh, đứng bên cạnh, nhíu mày. "Không chỉ chúng ta. Trịnh Hào chắc chắn không thể làm ngơ khi thấy chúng ta chuẩn bị ra tay. Đây sẽ là trận chiến cuối cùng, và không ai có thể né tránh được."

Quang gật đầu, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào màn hình máy tính. "Trịnh Hào đã biết chúng ta tìm ra tất cả, giờ là lúc hắn phải trả giá. Nhưng trước khi chúng ta lao vào trận chiến này, có một điều chúng ta phải nhớ: Kẻ đứng sau hắn, kẻ giật dây tất cả, chính là mục tiêu cuối cùng."

Lan nhìn Quang, ánh mắt lo lắng. "Người đứng sau là ai?"

Quang không trả lời ngay. Anh biết, dù mọi người có hỏi bao nhiêu lần, câu trả lời cũng không thay đổi: đó là một bí mật mà họ phải tự khám phá.

Giữa đêm khuya, tại khu công nghiệp Bình Hòa, nơi mà mọi hoạt động ngầm của Trịnh Hào và đồng bọn đang diễn ra, một cuộc họp bí mật được tổ chức. Trịnh Hào ngồi giữa, với những kẻ thân tín vây quanh. Nhưng một bóng dáng lạ xuất hiện trong căn phòng. Một người đàn ông cao lớn, đeo kính đen, mặt lạnh tanh.

"Đã đến lúc rồi," người đàn ông đó nói, giọng trầm và đầy quyền lực. "Nếu các ngươi muốn kiểm soát thành phố này, hãy làm theo những gì ta nói. Nhưng đừng quên rằng... các ngươi đang chơi một ván cờ mà không ai trong các ngươi có thể thắng."

Trịnh Hào nhìn vào người đó, mắt nhăn lại. "Người đứng sau ta không phải ông, đúng không?"

Người đàn ông mỉm cười. "Không. Nhưng ta là kẻ có thể giúp ngươi duy trì quyền lực. Giờ, ta sẽ không chần chừ nữa."

Tại căn cứ của Quang, mọi thứ đã sẵn sàng. Minh, Lan và Quang chuẩn bị xuất phát. Trận chiến này không chỉ là về một cá nhân, mà là về quyền lực của cả thành phố, về những bí mật mà họ phải đối diện.

Họ không thể quay lại.

Khi Quang và nhóm của mình đến khu công nghiệp, họ nhanh chóng nhận ra rằng mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Những tên lính bảo vệ đứng gác xung quanh, xe bọc thép và vũ khí hạng nặng đã được vận chuyển vào trong khu vực. Trịnh Hào đang chờ họ.

Lan cầm súng, ánh mắt kiên quyết. "Không thể lùi bước."

Quang không nói gì, chỉ ra hiệu cho Minh và Lan. Cả ba người lao vào bóng tối, hòa mình vào sự hỗn loạn. Những tiếng súng bắt đầu vang lên, ánh sáng từ đèn flash chớp liên tục, nhưng họ không lùi bước.

Trịnh Hào, từ trong phòng điều khiển, nhìn ra màn hình. Hắn cười khẩy. "Chúng tưởng có thể thay đổi cục diện này sao? Quá muộn rồi."

Nhưng khi hắn quay lưng, thì một tiếng động lớn vang lên từ phía sau. Lưỡi Dao xuất hiện, không phải để tấn công, mà để bảo vệ hắn. "Họ đến rồi. Và lần này, họ sẽ không dừng lại."

Trịnh Hào cười nhẹ. "Vậy thì hãy để họ vào cuộc chơi."

Cuộc chiến trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Quang và nhóm của anh phải đối mặt với những tên lính được huấn luyện chuyên nghiệp, những kẻ mà họ chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp phải trong trò chơi này. Những quả bom nổ tung, những chiếc xe hơi lao vun vút, mọi thứ trở thành một trận địa đẫm máu.

Cuối cùng, Quang và Trịnh Hào đối mặt nhau trong phòng điều khiển, nơi mà tất cả bí mật đã được giữ kín bấy lâu nay.

"Đã đến lúc kết thúc, Hào," Quang nói, ánh mắt lạnh lùng. "Hãy dừng lại, nếu không muốn mọi thứ biến mất mãi mãi."

Trịnh Hào nhìn vào Quang, đôi mắt sắc bén như dao cạo. "Mày không hiểu đâu, Quang. Đôi khi, để giành lấy quyền lực, ta phải hy sinh rất nhiều. Thành phố này sẽ không bao giờ thay đổi nếu không có sự hy sinh này."

Quang hít một hơi thật sâu. "Nhưng không phải bằng cách đổ máu của những người vô tội. Ngươi đã sai."

Đột nhiên, Lưỡi Dao lao vào, nhưng trước khi hắn kịp hành động, Minh và Lan đã nhanh chóng ngăn chặn. Một trận chiến ác liệt xảy ra ngay trong căn phòng tối tăm ấy.

Khi cuộc chiến gần đến hồi kết, Trịnh Hào bị khống chế, nhưng kẻ giật dây vẫn còn ẩn mình đâu đó trong bóng tối. Quang biết rằng đây mới chỉ là sự khởi đầu của cuộc chiến lớn hơn.

Cuộc chiến giành lấy thành phố đã kết thúc, nhưng câu hỏi lớn vẫn còn đó: Ai thực sự là người đứng sau Trịnh Hào?