Chương 19: Cuộc đối mặt với quân đoàn hắc ám

Lâm Thịnh và Đoàn Thủy bước qua cánh cửa, tâm trí vẫn còn đọng lại với cuộc chiến vừa rồi. Nhưng khi họ nhìn vào không gian trước mặt, không khí dường như thay đổi ngay lập tức. Bầu trời đã không còn đỏ thẫm, mà chuyển sang một màu xám u ám, như một cơn bão đang đến gần.

Trước mắt họ là một thành phố hoang tàn, những tòa nhà đổ nát và những con đường vắng lặng. Không có dấu hiệu của sự sống, chỉ có tiếng gió rít qua các con hẻm và sự im lặng đáng sợ bao trùm. Tất cả mọi thứ đều như bị bỏ hoang từ lâu, nhưng không gian lại đầy những dấu vết của một trận chiến tàn khốc.

Đoàn Thủy cẩn trọng quan sát xung quanh. "Chúng ta không phải là những người duy nhất ở đây," cô nói, giọng có phần căng thẳng. "Có cảm giác như có ai đó đang theo dõi chúng ta."

Lâm Thịnh gật đầu. "Tôi cũng cảm nhận được. Chúng ta nên cẩn thận."

Bất ngờ, một tiếng cười khẽ vang lên, rồi một bóng đen xuất hiện từ bóng tối. Người đó bước ra từ một con hẻm, ánh mắt lạnh lẽo và đầy sự khinh bỉ. Đó là một người đàn ông với bộ giáp đen bóng, khuôn mặt không thể thấy rõ, chỉ có đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chằm chằm vào họ.

"Rốt cuộc các ngươi cũng đến," giọng người đàn ông trầm thấp và đầy đe dọa. "Từ lâu, chúng ta đã chờ đợi các ngươi."

Lâm Thịnh và Đoàn Thủy không nao núng, bước ra một bước về phía trước. "Ai là các ngươi?" Lâm Thịnh hỏi, giọng anh đầy nghi vấn nhưng cũng sẵn sàng đối đầu.

"Chúng ta là Quân Đoàn Hắc Ám, những kẻ cai trị thế giới này," người đàn ông trả lời. "Thế giới này không còn là nơi cho các ngươi, các ngươi chỉ là những kẻ bị lãng quên, những kẻ đã chết từ lâu."

Đoàn Thủy nhíu mày. "Các ngươi là những kẻ xâm lược? Chúng ta không sợ các ngươi."

"Ngươi không sợ sao?" Người đàn ông bước tới, đôi mắt đỏ như máu sáng lên. "Vậy các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?"

Ngay sau lời nói của hắn, từ bóng tối xung quanh, những bóng dáng khác bắt đầu xuất hiện. Quân Đoàn Hắc Ám, với hơn một trăm kẻ đeo mặt nạ và mặc áo giáp đen, đã vây kín họ. Mỗi tên trong số đó đều mang theo một khí tức nặng nề và đầy quyền lực, như thể cả thế giới này đều nằm dưới sự kiểm soát của họ.

Lâm Thịnh không hề lùi bước. Anh siết chặt thanh kiếm, ánh mắt đầy quyết tâm. "Chúng ta không sợ các ngươi. Hãy để cuộc chiến bắt đầu."

Đoàn Thủy cũng vung tay, rút thanh kiếm của mình ra, ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu từ lưỡi kiếm. "Không có gì có thể ngăn cản chúng ta."

Lập tức, Quân Đoàn Hắc Ám lao về phía họ, những tiếng gầm thét vang lên. Các chiến binh đen bắt đầu tấn công, sử dụng các kỹ thuật ma thuật kỳ lạ, làm không gian xung quanh loá lên từng đợt sóng ma thuật đen tối.

Lâm Thịnh sử dụng kỹ năng "Bão Lửa", thanh kiếm của anh chém ra những vệt lửa cháy rực, thiêu rụi mọi kẻ địch đứng gần. Cùng lúc đó, Đoàn Thủy tấn công với "Sóng Vô Tận", những luồng sóng nước vươn dài, cuốn phăng kẻ địch và hủy hoại mọi thứ trên đường đi.

Mặc dù vậy, Quân Đoàn Hắc Ám không phải là những kẻ dễ dàng bị đánh bại. Chúng sử dụng ma thuật không gian để biến mất rồi xuất hiện ở những vị trí khác, làm cho Lâm Thịnh và Đoàn Thủy gặp khó khăn trong việc tấn công.

Một tên trong Quân Đoàn Hắc Ám, có vóc dáng cao lớn, tay cầm một cây giáo đen, xuất hiện từ đám mây ma thuật và lao thẳng vào Lâm Thịnh. Với tốc độ kinh hoàng, hắn đâm thẳng cây giáo vào Lâm Thịnh.

Lâm Thịnh phản ứng nhanh chóng, nhảy lên cao, tránh được cú đâm đó trong gang tấc. Anh lập tức xoay người, phóng thanh kiếm về phía tên chiến binh kia, nhưng hắn kịp thời dùng giáo chặn lại.

Đoàn Thủy không đứng im. Cô lao về phía một nhóm chiến binh đằng sau, dùng kiếm của mình cắt đứt những sợi xích ma thuật mà chúng đang thi triển. Những sợi xích rời ra, và kẻ địch không thể tiếp tục tấn công.

Lâm Thịnh và Đoàn Thủy không hề bị kiệt sức, bởi họ hiểu rằng nếu không đánh bại những tên chiến binh này, họ sẽ không thể tiếp tục cuộc hành trình. Họ cần phải mạnh mẽ, không chỉ vì bản thân, mà vì tất cả những người đang đặt niềm tin vào họ.

Cuộc chiến càng lúc càng trở nên căng thẳng, nhưng cũng chính lúc này, Lâm Thịnh nhận ra điều gì đó. Một luồng ma thuật đặc biệt từ tên thủ lĩnh của Quân Đoàn Hắc Ám đang bao trùm xung quanh. Đây không chỉ là một cuộc tấn công thông thường, mà là một sự thử thách về tinh thần và ý chí.

"Chúng ta sẽ không dừng lại," Lâm Thịnh hét lớn, tay anh chém ra một đợt sóng lửa, tiêu diệt hàng loạt kẻ địch. "Chúng ta sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng!"

Cuộc chiến tiếp tục, nhưng quyết tâm của Lâm Thịnh và Đoàn Thủy không hề giảm sút. Đoàn Thủy đứng bên cạnh anh, cùng nhau họ đối mặt với Quân Đoàn Hắc Ám, không để nỗi sợ hãi hay bóng tối vây quanh họ.

Cuối cùng, một trận chiến khốc liệt sẽ quyết định số phận của thế giới này, và Lâm Thịnh cùng Đoàn Thủy sẽ không bao giờ từ bỏ.