Trên xe, có người tranh thủ chợp mắt lấy sức, có người lại trầm ngâm suy nghĩ chiến lược. Nhóm của Kosu và Ken thì vẫn tán gẫu vui vẻ, không khí khá sôi nổi.
Khi đến vùng đất trung lập, mọi người phải trình đủ giấy tờ mới được vào cổng. Vừa bước vào, Kosu kéo theo hai cậu em.
— trước khi đi kosu có nói, tí nữa anh sẽ các chú mở mang tầm mắt nhớ xem đấy .
Ngay cạnh, Hazo không nhịn được mà buông một câu châm chọc:
— Mở mang cái gì chứ? Cậu gần như là yếu nhất trong đám này rồi còn bày đặt.
Kosu nghe vậy, muốn phản bác nhưng lại ngậm miệng. Tuy trong trường cậu thuộc top, nhưng trong nhóm này, cậu đúng là người có thứ hạng thấp nhất — chỉ hơn được duy nhất cô bạn thân Mari. Kosu hơi sượng mặt, im lặng bước vào cổng tele.
Miden thắc mắc nhìn Ken:
— Ủa, tưởng anh ghê gớm lắm mà sao giờ im re vậy?
Ken chỉ cười, đi vào trong:
— Biết sao được, vào thôi.
Tele vào khu vực thi đấu, rất nhiều học sinh từ các trường lớn nhỏ đã tụ tập. Không khí nhộn nhịp, tiếng cười nói rôm rả khi mọi người bắt đầu giao lưu, làm quen.
Kael thì chẳng thể ngồi yên, thấy mấy bạn nữ từ trường khác là lập tức lao vào xin số. Kosu nhìn ông bạn mà chỉ biết thở dài bất lực.
Đang lúc Kael tán tỉnh, mắt anh ta bất chợt dừng lại ở một nhóm chỉ có ba thành viên — đặc biệt là cô gái tóc đen xinh đẹp đứng giữa. Kael lập tức không bỏ lỡ cơ hội, tiến đến:
— Chào cô gái xinh đẹp, cho anh làm quen chút nhé?
Chưa dứt câu, Kael cảm thấy không khí lạnh hẳn. Quay lại, cậu thấy một thanh niên cao mét sáu lăm, ánh mắt lạnh lẽo, đang nhìn mình. Chưa kịp phản ứng, chàng trai lao tới như muốn ra tay. Kael giật mình, tưởng ăn đấm tới nơi thì Kosu kịp thời xuất hiện, kéo cậu bạn ra:
— Xin lỗi, cho bọn tôi đi trước đã — rồi lôi Kael đi.
Vừa đi, Kosu vừa càm ràm:
— Ông phiền thật đấy, sắp đến giờ thi rồi.
Kael gãi đầu, cười trừ:
— Biết lỗi rồi, biết lỗi rồi.
Đến lúc loa phát thanh vang lên thông báo bắt đầu vòng loại, mọi người nhanh chóng tập trung vào vị trí của trường mình. Một nhân viên tổ chức bước lên, đọc rõ ràng luật thi đấu qua loa:
— "Vòng sơ loại thi đấu theo hình thức 1 đấu 1. Mỗi trận kết thúc khi một bên không còn khả năng chiến đấu hoặc tự nguyện đầu hàng. Nghiêm cấm gây tử vong hoặc khiến đối thủ sống thực vật. Các thương tích khác được chấp nhận.
— Khi bị loại, thí sinh vẫn có một cơ hội quay lại tiếp tục hoặc chọn rút lui hẳn.
— Không được rời khỏi khu vực thi đấu trong khi trận đang diễn ra.
— Tất cả các trận đấu sẽ diễn ra đồng thời ở các sân khác nhau. Việc bắt cặp là hoàn toàn ngẫu nhiên.
— Lưu ý: Thí sinh cùng trường vẫn có thể đối đầu nhau. Hãy tự lượng sức nhé, các em học sinh. Thua ở đây vẫn có cơ hội vào vòng hai vì đây chỉ là vòng kiếm học phần thôi."
Kết thúc thông báo, mỗi thí sinh đều nhận được số hiệu cổng đấu. Kosu nhìn số của mình, rồi liếc thấy Kael đang ở cổng số ba. Cậu vẫy tay gọi:
— Này! Cố lên nhé!
Kael đáp lại, giơ tay vẫy:
— Ừ, ông cũng thế!
Hai người bước vào sân, tinh thần sẵn sàng.
Nhưng khi Kosu nhìn đối thủ bước ra từ phía đối diện, cậu bất ngờ:
— Gì? Là… bà á, Mari?
Mari cũng ngạc nhiên không kém:
— Chà, trùng hợp ghê ha. Oan gia ngõ hẹp rồi.
Kosu cười khổ, gãi đầu:
— Ờ thì… thôi bà đầu hàng đi, tôi không muốn đánh con gái đâu.
Mari nhếch môi, đáp lại tỉnh bơ:
— Ai thèm đầu hàng. Đánh đi, tôi cũng luyện tập lâu rồi, muốn thử sức.
Kosu bật cười:
— Được thôi. Nhưng tôi sẽ không nương tay đâu đấy.
— Càng tốt! – Mari hạ giọng, ánh mắt sắc lạnh.
Trận đấu bắt đầu. Không chút chần chừ, Kosu lao tới, rút kiếm chém một đòn mạnh mẽ. Mari không rút kiếm, chỉ đưa vỏ kiếm lên đỡ — tiếng kim loại vang lên chát chúa.
Kosu bất ngờ vì Mari có thể đỡ được đòn ngay cả khi chưa rút kiếm. Cậu tiếp tục vung đòn thứ hai, lần này Mari vẫn đỡ được dễ dàng, thậm chí còn đẩy mạnh khiến tay Kosu bị hất văng.
Chớp lấy cơ hội, Mari rút kiếm, lướt nhanh — một nhát chém chéo vào vai Kosu.
Kosu lùi lại, tay ôm lấy vết thương. Máu chảy xối xả. Cậu bất ngờ vì khả năng hồi phục của mình không được như thường lệ, liền vận linh khí để bịt vết thương lại.
Mari nhìn cậu, hỏi:
— Thấy sao rồi?
Kosu nghiến răng:
— Khó chịu đấy, cô bạn, nhưng nãy giờ tôi nhường thôi!
Vừa dứt lời, Kosu rút nốt thanh kiếm còn lại, ánh mắt sắc lạnh. Cậu lao tới, đôi tay vung kiếm liên tiếp, tạo nên những đường chém sắc bén.
Mari giờ cũng rút kiếm ra. Cả hai lao vào nhau, tiếng kim loại va chạm liên tục, tạo ra những tia lửa sáng chói trong không khí.
Đột nhiên, Mari lùi lại, thu kiếm vào vỏ, đứng vào thế tấn công đặc biệt.
Kosu cảnh giác, đưa hai thanh kiếm lên bắt chéo trước ngực, tạo thành hình chữ X để thủ.
Ngay lập tức, Mari tung ra một loạt năm đòn chém liên hoàn — nhanh, chính xác và sắc bén. Kosu chỉ kịp đỡ phần nào, thân thể bị cắt xé chằng chịt, máu túa ra từng dòng.
Lúc cậu còn choáng váng, Mari lướt qua, tung thêm một nhát chém chéo vào người Kosu khiến cậu gục xuống. Cậu cố trụ, dùng kiếm chống xuống đất, thở dốc.
Mari đứng im, kiếm đã chuyển từ dạng lỏng trở lại dạng rắn.
Kosu thở hổn hển:
— Cậu mạnh hơn rồi… công nhận đấy.
Không chần chừ, Kosu vận nội lực, gọi ra hàng trăm thanh kiếm linh khí bủa vây Mari. Cậu dồn toàn lực tấn công.
Mari lùi lại, vừa né tránh, vừa tung tay tạo ra bong bóng nước. Một quả bao lấy đầu Kosu khiến cậu nghẹt thở.
Kosu vùng lên, phá bóng nước, nhưng khi nhìn xung quanh, anh đã thấy vô số quả bóng đỏ rực như máu lơ lửng xung quanh mình.
— Cái gì vậy…
ẦM!
Tất cả phát nổ. Một vụ nổ lớn nuốt trọn Kosu. Khi khói tan, cậu gục xuống, sức công phá từ chính máu của mình bị Mari thu thập, nén lại, tạo thành những quả bom.
Kosu đâu đớn mất đi khả năng chiến đấu cơ thể cậu ấy không thể nhức nhích được người thắng chính là mari.