1. Linh Hồn Mất Lối
Khi bóng ma khổng lồ cất lời, không gian xung quanh bỗng trở nên đen kịt, như bị nuốt chửng bởi một hố đen vô tận. Minh Quân và Khả Du đứng sững lại, cảm nhận được sự hàn khí lạnh lẽo lan tỏa, như thể cả linh hồn của họ đang bị kéo xuống vực thẳm. Mọi thứ xung quanh đều mờ ảo, và ánh sáng từ cánh cửa vũ trụ đã khép lại sau lưng họ, khiến họ bị mắc kẹt giữa thế giới này mà không thể tìm đường quay lại.
Minh Quân nắm chặt tay Khả Du, ánh mắt anh chứa đựng sự quyết tâm. “Chúng ta không thể để cho linh hồn này chiếm đoạt,” anh nói, giọng đầy cứng rắn. "Mặc dù con đường phía trước vô cùng mờ mịt, nhưng chúng ta có thể chiến đấu."
Khả Du cảm nhận được sự sức mạnh trong lời nói của Minh Quân, nhưng sự hoang mang trong lòng cô vẫn không thể xóa bỏ. Cánh cửa kia đã đóng lại, và họ không thể quay lại. Nhưng khi bóng ma nói về quyền lực lục đạo, cô nhận ra rằng họ đang bị cuốn vào một vòng xoáy vĩnh cửu, một phần của một thế giới đã bị bỏ quên, nơi mà ngay cả thời gian cũng không còn ý nghĩa.
“Minh Quân…” Khả Du thì thầm, giọng cô nghẹn lại. “Anh có cảm nhận được không? Những linh hồn này… Họ đang kêu gọi chúng ta, nhưng họ không còn nhận ra mình nữa.”
Bóng ma khổng lồ chỉ mỉm cười lạnh lùng, tiếng cười vọng lại trong không gian như tiếng vọng từ địa ngục. “Các ngươi sẽ không thoát được đâu. Lục đạo không chỉ là một vòng xoáy của sinh tử mà còn là sự trừng phạt. Và các ngươi… đã bước vào chốn tối tăm nhất.”
2. Cổ Hồn Và Quyền Lực Bị Cấm
Bỗng nhiên, Minh Quân cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo bao phủ khắp cơ thể. Mọi giác quan của anh trở nên mờ nhạt, mọi suy nghĩ trở nên rối loạn. Nhưng trong khoảnh khắc đó, anh cảm nhận được một luồng năng lượng khủng khiếp bắt đầu tỉnh thức trong cơ thể mình. Đó không phải là sức mạnh thần thánh anh đã từng sở hữu, mà là một quyền lực cổ xưa, bị bịt kín từ rất lâu, một quyền lực có thể xé nát không gian, thống trị sinh tử, nhưng cũng có thể hủy diệt mọi thứ.
Khả Du quay lại nhìn Minh Quân, và sự ngạc nhiên trong mắt cô không thể che giấu. “Anh… Anh đang làm gì vậy?”
Minh Quân chỉ mỉm cười, một nụ cười đầy khó hiểu. “Tôi không biết… nhưng tôi cảm thấy… đây chính là con đường duy nhất để chế ngự những linh hồn này.”
Cùng lúc đó, bóng ma khổng lồ nhấc tay lên, và một luồng sóng đen mạnh mẽ lao về phía họ. Không kịp phản ứng, Minh Quân lập tức niệm chú và hòa nhập với quyền lực cổ xưa trong người, tạo ra một hào quang sáng chói vỡ nát dòng sóng đen.
Khi sóng đen tan biến, một hình dáng kỳ dị xuất hiện. Đó là một cổ hồn, một linh hồn vô chủ, có thể thấy rõ các vết thương kinh hoàng trên cơ thể. Những vết thương không thể lành lại, những tinh linh của sự chết không thể cứu chữa, đó là quyền lực bị cấm của cổ hồn bị lãng quên.
3. Cái Giá Của Quyền Lực Cổ Xưa
Minh Quân biết rằng quyền lực này không phải là thứ có thể sử dụng mà không có cái giá. Trong tích tắc, cổ hồn lao vào anh, và Minh Quân cảm thấy một phần linh hồn mình bị kéo vào một thế giới khác, nơi tương lai và quá khứ không thể phân biệt. Những hình ảnh của các vong linh, tạo vật huyền bí, và các thế lực tối tăm lần lượt hiện ra, như những hình bóng của quá khứ bị lãng quên.
“Đây là cái giá mà ngươi phải trả,” cổ hồn cười lạnh, từng lời nói như một bản án. “Ngươi sẽ phải sống trong bóng tối này, vĩnh viễn.”
Khả Du, cảm nhận được sự thay đổi trong Minh Quân, vội vã lao về phía anh, nhưng chưa kịp chạm vào, cô đã bị một làn sóng u ám cuốn đi. Cả hai bị phân tán trong không gian hỗn loạn, không thể tìm thấy nhau.
4. Cuộc Đối Mặt Cuối Cùng
Minh Quân tỉnh lại trong một không gian hoàn toàn khác. Mặt đất là một vùng đất tối tăm, giống như một thế giới không bao giờ có ánh sáng. Bóng ma khổng lồ đứng trước mặt anh, nhưng không phải như trước, mà giờ đây nó đã mất đi tất cả hình dạng và chỉ còn lại một hồn ma mờ ảo, đang gào thét về sự trừng phạt vĩnh viễn.
“Ngươi không thể thoát được,” bóng ma nói, “Tất cả các ngươi sẽ phải trả giá cho những tội lỗi đã gây ra trong quá khứ.”
Minh Quân siết chặt tay, ánh sáng từ quyền lực cổ xưa bắt đầu bùng lên mạnh mẽ. “Tôi sẽ không để bất kỳ ai bị giam cầm vĩnh viễn trong địa ngục này. Tôi sẽ phá hủy vòng luân hồi!”
Bóng ma chỉ cười khẩy, nhưng trong nụ cười đó có một chút hối hận. “Ngươi không hiểu. Một khi đã bước vào đây, sẽ không còn đường lui.”
Minh Quân tiến lên một bước, và với một vụ nổ mạnh mẽ, anh vung tay, làm nổ tung bóng ma, giải phóng hàng nghìn linh hồn bị giam cầm. Nhưng không phải tất cả đều dễ dàng như thế. Những linh hồn đã bị cảnh báo từ trước, bắt đầu quay lại tấn công, khiến không gian này càng thêm tăm tối.