1. Linh Hồn Tan Vỡ
Bước chân Minh Quân vang lên trên nền đất lạnh giá, mỗi bước đi dường như kéo dài vô tận. Đến khi anh ngẩng đầu lên, bầu trời không còn là bầu trời nữa, mà chỉ là một mảng đen kịt với những hình bóng mờ ảo vươn ra như thủ ngữ của thần thánh đã bị quên lãng. Trên nền đất, những linh hồn bị giam cầm trong các hình dáng kỳ quái đang lởn vởn, không có chỗ nào là sự an toàn.
Khả Du đã biến mất khỏi tầm mắt Minh Quân. Anh không biết cô đang ở đâu, liệu cô có bị giam cầm vĩnh viễn như những linh hồn này không? Những cảm giác tuyệt vọng không thể nào dập tắt được, nhưng trong đáy mắt anh vẫn lóe lên một tia quyết tâm. Không thể để mọi thứ kết thúc như thế này. Anh phải tìm ra cách để phá hủy sự vĩnh cửu này, để cứu lấy chính mình và những linh hồn đã bị bắt giữ.
“Khả Du, em ở đâu?” Minh Quân gọi to, nhưng chỉ có tiếng vọng của chính mình đáp lại.
Khả Du, dường như đang ở trong một nơi rất xa, có cảm giác như cô đang bị kéo đi bởi một lực lượng không thể cưỡng lại. Cô cảm thấy mình như bị chìm trong bóng tối, bị mất đi ý thức và không còn khả năng phản kháng.
2. Những Linh Hồn Đau Khổ
Minh Quân tiếp tục tiến về phía trước, mỗi bước đi như một thử thách, nơi anh đối mặt với những linh hồn đang gào thét vì sự hối hận và đau đớn không nguôi. Mỗi linh hồn đều mang trong mình một câu chuyện bi kịch, như thể họ đều đã từng sống trong một thế giới xác thực nhưng bây giờ đã bị xé nát bởi sự trừng phạt vô hình.
Một linh hồn vươn tay về phía Minh Quân, đôi mắt không còn là đôi mắt của con người nữa, mà là vùng tối vô định. “Giúp tôi… Giúp tôi thoát khỏi nơi này… Chúng ta không thể quay lại… Mọi thứ đã mất rồi…”
Minh Quân cảm nhận được sự đau đớn trong lời nói của linh hồn đó, và một cảm giác tội lỗi bất chợt dâng lên trong anh. Nhưng anh hiểu rằng anh không thể cứu tất cả mọi linh hồn. Anh chỉ có thể giải thoát cho chính mình, và cho những người còn lại, nếu anh có thể tìm thấy họ.
3. Những Thử Thách Của Hành Trình
Cuộc hành trình của Minh Quân tiếp tục kéo dài qua những cảnh vật kỳ lạ, với những thử thách ngày càng khốc liệt. Mỗi lần anh nghĩ mình đã tìm thấy lối thoát, lại có một rào cản mới xuất hiện, như thể sự vĩnh cửu muốn giữ anh lại trong cái vòng luân hồi này.
Anh bước vào một khu vực, nơi mặt đất dường như có sự sống, những hạt cát trong không khí bắt đầu xoay tròn, tạo thành những hình thù kỳ dị. Các linh hồn từ trên trời rơi xuống như mưa, nhưng khi chạm đất, chúng bốc hơi thành những đám khói đen, rồi lại tiếp tục hình thành thành những hình bóng huyền bí.
Minh Quân không dừng lại, anh tiếp tục bước về phía trước, cho đến khi một quyền năng đột ngột cuốn lấy anh, kéo anh vào một cảnh tượng khác. Anh đứng ở giữa một đầm nước sâu, nơi có những hình dáng mờ ảo dưới đáy, đang quằn quại và cố gắng thoát ra khỏi lũ quái vật đang săn đuổi.
Đây là địa ngục, nơi những linh hồn đau đớn bị đày đọa mãi mãi.
4. Cuộc Đối Mặt Cuối Cùng
Minh Quân cảm thấy một cơn lốc vĩ đại đột ngột xoáy quanh mình. Trước mặt anh là lý thuyết lục đạo đang bộc lộ, và những hình ảnh vô tận của cuộc đời đang lướt qua. Sự vô tận, bất tử và luân hồi đang quay cuồng trong anh.
Đột ngột, một tiếng gào thét lớn vang lên, và một hình bóng khổng lồ xuất hiện, đôi mắt tỏa sáng đỏ rực nhìn thẳng vào anh. Minh Quân nhận ra đây là bóng ma đã dẫn anh vào mê cung này, nhưng không phải là một bóng ma bình thường. Đó là linh hồn của một cổ thần, một thực thể đã từng thống trị toàn vũ trụ và bây giờ bị giam giữ trong một vòng luân hồi.
“Ngươi không thể thoát được đâu, Minh Quân, ngươi sẽ phải sống trong đau đớn và hối hận vĩnh viễn,” bóng ma cười lớn, tiếng cười của nó vang vọng khắp không gian, như những cơn sóng gió cuồng loạn.
Minh Quân không còn sợ hãi. Anh đã biết, để giải thoát linh hồn và có thể quay lại, anh phải đối mặt với lý thuyết lục đạo, phải chiến đấu với chính sự yếu đuối và sợ hãi trong lòng mình.
Anh vung tay lên, và quyền lực cổ xưa bắt đầu tỏa ra từ cơ thể, hình thành một lá chắn bảo vệ. Sức mạnh của dòng chảy thời gian chảy qua anh, xuyên thấu qua các không gian, đối diện với thực thể vũ trụ kia.
“Đây mới là sự kết thúc,” Minh Quân hét lên, và một làn sóng ánh sáng dữ dội bắn ra, trực tiếp đối mặt với bóng ma.
5. Cái Kết Chưa Kết Thúc
Khi ánh sáng va chạm với bóng ma, cả không gian bỗng chốc vỡ nát, mở ra một không gian mới. Nhưng trước khi mọi thứ tan rã, Minh Quân cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ — như thể anh đã đạt đến đỉnh cao của sự hiểu biết, nơi sinh tử không còn có ý nghĩa nữa.